Lược sá» Giáo Há»™i Việt Nam - 4. Thá»i kỳ thá» thách (1802-1885)
18.05.2008
.
LƯỢC SỬ GIÃO HỘI CÔNG GIÃO TẠI VIỆT
NAM
1.
Nháºp Ä‘á» 2.
Thá»i kỳ khai sinh (1533-1659) 3.
Thá»i kỳ hình thà nh (1659-1802) 4.
Thá»i kỳ thá» thách (1892-1885) 5.
Thá»i kỳ phát triển (1885-1960) 6.
Thá»i kỳ trưởng thà nh (1960 đến nay)
Năm 1802,
Nguyá»…n Phúc Ãnh lên ngôi vua, lấy hiệu là Gia Long, mở đầu triá»u đại nhà Nguyá»…n
(1802-1945) đóng đô ở Phú Xuân, tức Huế ngà y nay. Vì nhá»› công Æ¡n Äức cha Bá Äa
Lá»™c, nên vua Gia Long đã cho phép tá»± do truyá»n bá đạo Công giáo. Nhà vua có
thiện cảm vá»›i đạo nhÆ°ng không muốn theo vì thấy luáºt lệ đạo quá nghiêm khắc đối
vá»›i tục Ä‘a thê và việc thá» cúng tổ tiên. Ông nói: “Äạo Thiên Chúa rất hợp vá»›i
đạo lý nhÆ°ng quá nghiêm khắc vá»›i tục Ä‘a thê. Äối vá»›i ta, không thể chỉ lấy má»™t
vợ, mặc dù ta thấy là trị cả nÆ°á»›c còn dá»… dà ng và Ãt mệt má»i hÆ¡n là giữ cho gia
đình ta được yên ấm†(x. Nguyá»…n Văn Kiệm, Má»™t số vấn Ä‘á» lịch sá»..., sÄ‘d, tr.
27). Sau gần 20 năm được yên ổn dÆ°á»›i triá»u vua Gia Long (1802-1820), ngÆ°á»i Công
giáo bắt đầu gặp những thá» thách lá»›n lao và cả những cuá»™c bách hại kể từ triá»u
vua Minh Mạng cho đến năm 1885.
Má»™t và i lý do tiá»m ẩn
Hoà ng tá»
Cảnh chết vì bệnh Ä‘áºu mùa năm 1801 lúc má»›i được 22 tuổi, vua Gia Long phế bá»
ngÆ°á»i cháu Ä‘Ãch tôn là Äán và chá»n ngÆ°á»i con bà thứ phi là hoà ng tá» Äảm kế vị,
mặc dù nhiá»u quan lại triá»u đình lúc ấy can gián vua nên giữ chÃnh tông, “đÃch
tôn thừa trá»ngâ€, trong số đó, Tả Quân Lê Văn Duyệt là ngÆ°á»i phản đối mạnh mẽ
nhất. Sau khi vua Gia Long chết, hoà ng tá» Äảm lên ngôi (15-2-1820) lấy niên hiệu
là Minh Mạng. Vì muốn bảo vệ ngai và ng cho dòng tộc nên vua đã xỠtội hoà ng tôn
Äán thông dâm vá»›i mẹ là bà VÆ°Æ¡ng CÆ¡ Tống Thị Quyên năm 1824. Bà bị dìm xuống
nÆ°á»›c cho chết, còn Äán và con cháu bị giáng là m thÆ°á»ng dân (x. Trần Äình SÆ¡n,
Sđd, Tạp chà Xưa và Nay, số 81B, tháng 11-2000, tr. 26-27).
Dù Lê Văn
Duyệt đã chết (25-8-1832), vua Minh Mạng vẫn giữ lòng háºn thù. Vua bãi bá» chức
Tổng Trấn, láºp toà án xét xá» Lê Văn Duyệt tá»™i hà lạm công quỹ. Vua cho Ä‘Ã o mả vÃ
san bằng má»™ bia khiến cho ngÆ°á»i con nuôi của ông là Lê Văn Khôi nổi loạn chống
lại triá»u đình. Cuá»™c nổi loạn của Lê Văn Khôi cÅ©ng là má»™t lý do thúc đẩy vua
Minh Mạng thù ghét và bách hại ngÆ°á»i Công giáo và tạo nên những hiểu lầm vá»
Thánh tỠđạo Joseph Marchand Du. (x. Gs. Lê Văn Sáu, Má»™t vấn Ä‘á» lịch sá», SÄ‘d,
tr. 101). Ngà y 8-9-1835, quân triá»u đình chiếm lại được thà nh Phiên An. Vua
truyá»n chém đầu, phân thây 1.994 ngÆ°á»i, trong đó có cha PhÆ°á»›c, cha sở Chợ Quán,
và chôn chung trong má»™t hố sâu gá»i là Mả Nguỵ. Sáu ngÆ°á»i còn lại bị giải vá» kinh
đô Huế, trong đó có cha Marchand Du, ngÆ°á»i đã bị Lê Văn Khôi dùng vÅ© lá»±c ép phải
và o thà nh Phiên An, vì tin tưởng cha có phép mầu và lôi kéo được các tÃn hữu
chống lại triá»u đình, nhÆ° các thÆ° cha Marchand Du còn để lại đã minh chứng Ä‘iá»u
đó. Tháºt ra, trong số 2.000 ngÆ°á»i phản loạn, chỉ có 26 ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và 40 Ä‘Ã n
bà trẻ con là ngÆ°á»i Công giáo (x. Nguyá»…n Văn Quý, Äịa pháºn Sà i Gòn 1835-1944, tÆ°
liệu, 1993, tr. 5-39).
Một câu
há»i đặt ra cho những ngÆ°á»i thá»i trÆ°á»›c và ngay cả thá»i nay: tại sao ngÆ°á»i Việt
Nam thá»i đó lại theo đạo Công giáo bất chấp những thá» thách, gian
lao?
Äi tìm con Ä‘Æ°á»ng sống
Câu trả
lá»i Ä‘Æ¡n giản là ngÆ°á»i Công giáo thá»i đó muốn Ä‘i tìm con Ä‘Æ°á»ng sống trong cái lẽ
tá» sinh của kiếp ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa, vá»›i những sắc dụ cấm đạo, nhiá»u ngÆ°á»i đã gặp
khó khăn trong việc há»c hà nh, thi cá», là m lụng, bán buôn. Có ngÆ°á»i còn bị Ä‘Ã y
ải, giết hại. Há» vẫn muốn sống vá»›i tất cả niá»m vui của Tin Mừng và muốn chứng
minh sá»± tháºt của Tin Mừng.
Nho giáo
dạy ngÆ°á»i dân phải trung vá»›i vua, vì vua là thiên tá» thay trá»i trị dân, có toà n
quyá»n sinh sát đến Ä‘á»™ “quân xá» thần tá», thần bất tá» bất trungâ€. NgÆ°á»i Công giáo
lại được dạy chỉ có Chúa Trá»i là chủ của sá»± sống và tất cả Ä‘á»u là anh em, con
cái của Cha trên trá»i, nên Ä‘á»u bình đẳng vá»›i nhau vá» mặt giá trị là m ngÆ°á»i dù
vẫn có tôn ti tráºt tá»± trong xã há»™i. HÆ¡n nữa, sau cuá»™c sống lữ hà nh ở trần thế
nà y còn có cuá»™c sống vÄ©nh hằng ở thế giá»›i bên kia mà ngÆ°á»i ta sẽ đạt được nhá»
lòng tin và o Äức Giêsu. ChÃnh trong tinh thần ấy, giá trị con ngÆ°á»i được nâng
cao đến tột đỉnh.
Niá»m tin
và o Ä‘á»i sống vÄ©nh cá»u lại thể hiện rất trong sáng và tÃch cá»±c trong Ä‘á»i sống
thÆ°á»ng ngà y và nó trở nên má»™t sức hút kỳ lạ của tôn giáo má»›i. NgÆ°á»i Việt Nam
thá»i đó chÆ°a hiểu biết nhiá»u vá» khoa há»c, chÆ°a biết giữ vệ sinh nên nhiá»u trẻ sÆ¡
sinh bị chết, các sản phụ mắc bệnh rất nhiá»u. Hằng ngà y, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng dùng
nÆ°á»›c ao tù để tắm rá»a, ăn uống, nên dá»… bị các bệnh toét mắt, ghẻ lở, giun sán,
Ä‘Æ°á»ng ruá»™t… Các Kitô hữu, nhỠđược các giáo sÄ© Tây PhÆ°Æ¡ng, các thầy giảng, các
dì phÆ°á»›c Mến Thánh Giá dạy khoa há»c phổ thông nên đã biết lá»c nÆ°á»›c để dùng vÃ
nấu nÆ°á»›c chÃn để uống, giữ vệ sinh thân thể nên trở thà nh những ngÆ°á»i khoẻ mạnh,
xinh đẹp và thông minh hÆ¡n. Các nữ tu Mến Thánh Giá thá»i ấy trở thà nh những nữ
hộ sinh và là y tá nông thôn.
Trong xã
hội phong kiến xây dựng trên Khổng giáo: nữ giới bị khinh miệt bởi quan niệm
“nhất nam viết hữu, tháºp nữ viết vôâ€. Äạo Công giáo, vá»›i chế Ä‘á»™ má»™t vợ má»™t
chồng, nam nữ bình đẳng và quan niệm má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u là con cái Chúa, đã giá»›i
thiệu những nét mới cho xã hội Việt Nam.
Thá»i đó,
chữ nghÄ©a “quý giá†và đắt Ä‘á», cả là ng may ra chỉ có má»™t và i ngÆ°á»i già u má»›i dám
cho con Ä‘i há»c. NhÆ°ng má»i Kitô hữu, bất luáºn nam nữ, Ä‘á»u được khuyến khÃch há»c
hà nh, lúc đầu là chữ Nho, chữ Nôm, sau là chữ Quốc ngữ. Kinh sách Ä‘á»c hằng ngà y,
giáo lý há»c hằng tuần, cà ng là m cho ngÆ°á»i có đạo dá»… há»c hà nh và truyá»n bá chữ
nghĩa cho nhau hơn.
Trong dân
chúng, chữ Quốc ngữ được phổ biến rộng rãi cà ng là m cho những quan lại theo Nho
há»c sợ hãi đến ná»—i thi sÄ© Trần Tế XÆ°Æ¡ng (1870-1907) đã phải thốt lên:
“Cái há»c nhà Nho đã há»ng rồi
MÆ°á»i
ngÆ°á»i Ä‘i há»c chÃn ngÆ°á»i thôiâ€
Vì thế,
ngay sau khi ngÆ°á»i Pháp chiếm 3 tỉnh miá»n Äông Nam Kỳ (1862) thì tá» Gia Äịnh Báo
đã được phát hà nh ở Nam bá»™ (1865) bằng chữ Quốc ngữ. Chắc chắn ngÆ°á»i dân Nam bá»™
phải biết thứ chữ nà y cả trăm năm trÆ°á»›c thì má»›i có thể Ä‘á»c báo được. Chúng ta
đừng quên chữ Nho cho đến đầu thế ká»· XX vẫn là chữ chÃnh thức của nhà nÆ°á»›c quân
chủ ở Việt Nam. Sự đố kỵ của các Nho sĩ và quan lại đối với chữ Quốc ngữ là một
trong những lý do quan trá»ng dẫn đến những cuá»™c tà n sát trong phong trà o Văn
Thân. Tháºt ra, chữ Nôm vẫn được tôn trá»ng trong cá»™ng đồng ngÆ°á»i Việt Công giáo
vá»›i hà ng trăm tác phẩm đủ thể loại được biên soạn trong thá»i kỳ nà y. Ta có thể
nêu tên má»™t tác phẩm tiêu biểu: Sách dạy táºp Ä‘i Ä‘Ã ng nhân đức lá»n là nh của Cố
ChÃnh Philipphê Trung (M. Sérard), viết năm 1799. Sách gồm 24 quyển, má»—i quyển
trung bình 200 trang, toà n bộ là 4.800 trang. Mỗi trang có từ 10-12 dòng, mỗi
dòng từ 30-32 chữ. Tổng cá»™ng khoảng 1.500.000 chữ Nôm, dà i gấp 9 lần Truyện Kiá»u
của thi hà o Nguyễn Du.
Chúng ta
cÅ©ng nên ghi nháºn rằng: đạo Công giáo đã góp phần không nhá» và o cuá»™c thăng hoa
các ná»n văn hoá của ngÆ°á»i Chăm, ngÆ°á»i KhÆ¡ Me ở phÆ°Æ¡ng Nam. Ná»n văn hoá tinh thần
của Kitô giáo theo Ä‘oà n ngÆ°á»i mở đất PhÆ°Æ¡ng Nam đã thay đổi ná»n văn hoá váºt
chất, tÃnh giao vá»›i những Linga và Yoni của Chiêm Thà nh, Thuá»· Chân Lạp.
Vá» phÆ°Æ¡ng
diện kinh tế, ngÆ°á»i theo đạo cá»±c khổ tÆ° bá» vì bị áp bức bởi bá»n cÆ°á»ng hà o ác bá
trong là ng, vì sÆ°u cao thuế nặng, vì bị cấm hà nh nghá». Há» chỉ còn cách từ Bắc
xuôi và o miá»n Nam, đến những phiên trấn má»›i mở, sống chung vá»›i những kẻ bị kết
án lÆ°u Ä‘Ã y, cùng che giấu lai lịch của mình bằng những tên gá»i trống không: anh
Hai, chị Ba, cô TÆ°... để được yên thân giữ đạo. Há» sống đùm bá»c lẫn nhau, coi
nhau nhÆ° anh em há» hà ng, nên gá»i là hỠđạo (giáo xứ), truyá»n nghá» cho nhau để
cùng là m cùng hưởng, là m ra cái gì cÅ©ng phải tháºt tốt, bán ra cái gì cÅ©ng phải
tháºt rẻ, lúc nà o cÅ©ng nói tháºt, nói thẳng để khá»i là m “ô danh Chúa và nhục cho
ngÆ°á»i có đạoâ€. Cùng lắm, trong cÆ¡n bách hại gắt gao, há» rủ nhau trốn và o những
nÆ¡i hoang vu, phá rừng là m rẫy nhÆ° ở La Vang, Trà Kiệu. Không ngá», chÃnh lối
sống nà y lại là m cho đất nước phát triển vỠmặt kinh tế, bỠcõi được mở mang.
Sống và sống dồi dà o
Năm 1844,
Äức Thánh Cha Gregorius XVI chia giáo pháºn Äà ng Trong thà nh 2 giáo pháºn má»›i: Tây
Äà ng Trong (Sà i Gòn) gồm Lục tỉnh Nam Kỳ và Cao Miên do Äức cha Dominique
Lefèbvre Ngãi coi sóc, Äông Äà ng Trong (Quy NhÆ¡n) do Äức cha E.T. Cuénot Thể cai
quản. Năm 1846, giáo pháºn Tây Äà ng Ngoà i được chia là m hai: Tây Äà ng Ngoà i (HÃ
Ná»™i) vá»›i 50 linh mục, 6 trợ sÄ© và 140.000 giáo dân do Äức cha P.A. Retord Liêu
chăn dắt và Nam Äà ng Ngoà i (Vinh, gồm Nghệ An, Hà TÄ©nh) do Äức cha Gauthier Háºu
quản trị vá»›i 35 linh mục, 4 trợ sÄ© và 60.000 giáo dân. Năm 1848, giáo pháºn Äông
Äà ng Ngoà i lại chia thà nh Äông Äà ng Ngoà i (Hải Phòng) vá»›i 45.000 giáo dân, 30
linh mục và 8 thầy giảng và Trung Äà ng Ngoà i (Bùi Chu) vá»›i 135.000 giáo dân
trong hai tỉnh Nam Äịnh và HÆ°ng Yên. Năm 1850, Toà Thánh lại chia địa pháºn Tây
Äà ng Trong thà nh hai: Tây Äà ng Trong (phần đất của các tỉnh Biên Hoà , Gia Äịnh,
Äịnh TÆ°á»ng, VÄ©nh Long) do Äức cha Lefèbvre cai quản và Nam Vang (phần đất các
tỉnh phÃa Nam Háºu Giang của Việt Nam và cả nÆ°á»›c Cao Miên) do Äức cha J.C. Miche
Mịch coi sóc. Giáo pháºn Äông Äà ng Trong cÅ©ng chia thà nh hai: Bắc Äà ng Trong lÃ
Huế (gồm Huế, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên) vá»›i 12 linh mục, 2 trợ sÄ© vÃ
24.000 giáo dân do Äức cha F.M. Pellerin Phan quản trị và Äông Äà ng Trong gồm
các tỉnh từ Quảng Nam và o đến Bình Thuáºn và các tỉnh Cao Nguyên vá»›i 50.000 giáo
dân do Äức cha Cuénot Thể coi sóc.
Như thế,
chỉ trong vòng 6 năm, Toà Thánh đã chia nhá» các giáo pháºn do số giáo dân tăng
lên rất nhanh. Giáo há»™i Việt Nam và o năm 1850 có 8 giáo pháºn vá»›i số giáo dân ở 4
giáo pháºn miá»n Bắc là 380.000 ngÆ°á»i, 147 linh mục và 4 giáo pháºn trong Nam
khoảng 120.000 ngÆ°á»i và 80 linh mục.
Và o năm
1883, Toà Thánh tách giáo pháºn Äông Äà ng Ngoà i thà nh hai Äông (Hải Phòng) vÃ
Bắc (gồm các tỉnh ở phÃa Bắc nhÆ° Bắc Ninh, Bắc Giang, Bắc Cạn, Cao Bằng Lạng
SÆ¡n) và trao cho Äức cha Colomer Lá»… cai quản.
THá»NG KÊ NÄ‚M 1889
(theo Adrien
Launay, Atlas des Missions de la Société des MEP, Lille, 1890)
gm: Giám
mục
lm.ts: Linh
mục Thừa Sai
lm.VN: Linh
mục Việt Nam
nt: Nhà thá»
cs: Chủng
sinh
ts.nam: Tu sĩ
nam
tg: Thầy
giảng
ts.nữ: Tu sĩ
nữ
cs.ba: Cơ sở
bác ái
gd: Giáo
dân
Tây Äà ng
Trong (Sà i Gòn): 1 gm. MEP, 52 lm.ts, 42 lm.VN, 189 nt, 214 cs, 425 ts.nữ, 117
cs.ba, 56.000 gd.
Äông Äà ng
Trong (Quy Nhơn): 1 gm MEP, 25 lm.ts, 14 lm.VN, 40 nt, 54 cs, 440 ts.nữ, 12
cs.ba, 17.773 gd.
Bắc Äà ng
Trong (Huế): 1 gm MEP, 20 lm.ts, 26 lm.VN, 58 nt, 51 cs, 420ts.nữ, 36 cs.ba,
19.932 gd.
Nam Vang (Cần
Thơ): 1 gm MEP, 26 lm.ts, 3 lm.VN, 58 nt, 96 cs, 24 tg, 42 ts.nữ, 61 cs.ba,
17.500 gd.
Tây Äà ng
Ngoà i (Hà Nội): 1 gm MEP, 43 lm.ts, 97 lm.VN, 425 nt, 355 cs, 200.000
gd.
Nam ÄÃ ng
Ngoà i (Vinh): 1 gm MEP, 22 lm.ts, 59 lm.VN, 160 nt, 266 cs, 140 ts.nữ, 58 cs.ba,
72.000 gd.
Äông Äà ng
Ngoà i (Hải Phòng): 1 gm OP, 10 lm.ts, 32 lm.VN, 321 cs, 82 tg, 64 ts.nữ, 5
cs.ba, 41.120 gd.
Trung ÄÃ ng
Ngoà i (Bùi Chu): 1 gm OP, 16 lm.ts, 66 lm.VN, 118 cs, 3 cs.ba, 189.110
gd.
Bắc Äà ng
Ngoà i (Bắc Ninh): 1 gm OP, 5 lm.ts, 17 lm.VN, 37 cs, 50 tg, 8 ts.nữ, 35.000
gd.
Tổng cộng: 9
gm, 219 lm.ts, 356 lm.VN, 930 nt, 1.246 cs, 156 tg, 1.399 ts.nữ, 292 cs.ba,
648.435 gd.
Những số
liệu trên nói lên sức sống của Giáo há»™i Việt Nam dù phải chịu nhiá»u thá» thách
Ä‘au thÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i ta Æ°á»›c tÃnh có thể có hà ng trăm ngà n ngÆ°á»i bị bách hại trong
gần má»™t thế ká»· (1802-1885), đặc biệt dÆ°á»›i triá»u vua Minh Mạng và Tá»± Äức. Phong
trà o Văn Thân vá»›i khẩu hiệu “bình Tây sát Tảâ€Ã» và o những năm 1867-1868,
1873-1874 và 1883-1885 cà ng là m cho cuộc bách hại thêm gay gắt.
Tháºt váºy,
trÆ°á»›c khi ngÆ°á»i Pháp xâm chiếm Việt Nam, những cuá»™c giết hại má»™t số đông ngÆ°á»i
Công giáo đã gây nên tiếng vang quốc tế khiến cho các nước như Anh, Pháp, Tây
Ban Nha (x. Má»™t số vấn Ä‘á» lịch sá»â€¦, sÄ‘d, tr. 19) muốn can thiệp và o Việt Nam,
nhân danh quyá»n sống và quyá»n tá»± do tôn giáo của con ngÆ°á»i, dù ẩn ý của há» là để
chiếm Việt Nam là m thuộc địa. Một số sỠgia đã ghép việc một và i giám mục thừa
sai ngÆ°á»i Pháp nhÆ°: P. de Béhaine (Bá Äa Lá»™c), Lefèbvre, Pellerin, Retord,
Puginier giúp đỡ thực dân Pháp với việc thực hiện thà nh công cuộc xâm lược Việt
Nam (x. Má»™t số vấn Ä‘á» lịch sá», sÄ‘d, tr. 17-21).
Chúng ta
nên nhá»› chỉ có má»™t và i ngÆ°á»i trong số hÆ¡n 200 giáo sÄ© Ä‘ang truyá»n giáo tại Việt
Nam thá»i gian đó (x. Thống kê Giáo há»™i Việt Nam năm 1889). Con số quá Ãt để ta
phải phân biệt mà không thể “vơ đũa cả nắm†để kết tội tất cả. Hơn nữa, các giám
mục dù là ngÆ°á»i Pháp hay không Ä‘á»u hiểu rằng cuá»™c sống ở Việt Nam hay ở nÆ°á»›c
Pháp chỉ là má»™t giai Ä‘oạn của Ä‘á»i sống con ngÆ°á»i, tất cả Ä‘á»u qua Ä‘i để chỉ còn
tồn tại Nước Thiên Chúa. Do đó, hỠkhông phục vụ trực tiếp cho nước Pháp hay bất
cứ nÆ°á»›c nà o. Theo não trạng và cách nhìn của ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Tây thá»i đó, hà nh Ä‘á»™ng
của há» chỉ là muốn cứu giúp những ngÆ°á»i Việt Nam Ä‘ang gặp khốn khổ, bị bách hại
dã man, cho những ngÆ°á»i nà y có quyá»n được sống đúng phẩm giá con ngÆ°á»i và sống
theo niá»m tin của mình. Äó là nghÄ©a vụ lÆ°Æ¡ng tâm đối vá»›i ngÆ°á»i bị nạn mà sau nà y
chúng ta định danh là những ngÆ°á»i bị xúc phạm nhân quyá»n theo Hiến chÆ°Æ¡ng Liên
Hiệp Quốc và Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyá»n ngà y 10-12-1948.
Ngà y nay,
ngÆ°á»i ta hiểu rằng không thể đổ lá»—i cho má»™t và i vị giáo sÄ© nÆ°á»›c ngoà i hay má»™t Ãt
đồng bà o Công giáo Việt Nam là nguyên nhân chÃnh gây nên tình trạng mất nÆ°á»›c,
như một số quan lại và nho sĩ trong phong trà o Văn Thân đã kết án. Sự chiến
thắng của ngÆ°á»i Pháp ở Việt Nam hay của các cÆ°á»ng quốc Tây PhÆ°Æ¡ng xâu xé Trung
Quốc trong cuá»™c Chiến tranh Nha phiến (1839-1842) là háºu quả tất yếu của má»™t đất
nÆ°á»›c lạc háºu trÆ°á»›c ná»n văn minh khoa há»c, quân sá»± hùng mạnh vá»›i ý đồ bà nh trÆ°á»›ng
xâm lược của phương Tây. Lịch sỠthế giới cũng cho thấy những đất nước nhỠbé
nhÆ° Nháºt Bản dÆ°á»›i triá»u Minh Trị Thiên Hoà ng (Mutsuhito, 1852-1912) hay Thái Lan
dÆ°á»›i triá»u vua Chulalongkorn-Râma (1868-1910) cùng thá»i vá»›i Việt Nam, đã thoát
cảnh xâm lăng và đô hộ của phương Tây nhỠsự lãnh đạo sáng suốt, biết nhìn xa
trông rộng và nhất là sự đoà n kết dân tộc. Tuy nhiên, dưới ánh sáng đức tin,
ngÆ°á»i tÃn hữu lúc nà o cÅ©ng nháºn ra, qua những thăng trầm ấy, ý định cứu Ä‘á»™ của
vị Chúa lịch sá».
Má»™t số nhÃ
Nho có tâm huyết nhÆ° Phan Bá»™i Châu (1867-1940), Phan Chu Trinh (1872-1926) nháºn
chân được giá trị của ngÆ°á»i Công giáo Việt Nam. Các vị đó đã hô hà o dân chúng
sống tinh thần của ngÆ°á»i Công giáo Việt Nam: bá» Ä‘i cái há»c từ chÆ°Æ¡ng cổ hủ của
Nho giáo, cắt bá» búi tóc, móng tay, nháºn thức rõ má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là anh em chứ
không ai có quyá»n sinh sát đối vá»›i ngÆ°á»i khác, nam nữ bình đẳng, bá» chế Ä‘á»™ Ä‘a
thê trong gia đình, há»c chữ Quốc ngữ và chịu khó mở mang tâm trà cho ná»n văn
minh khoa há»c Tây PhÆ°Æ¡ng. Äây là những Ä‘iểm cÆ¡ bản trong phong trà o Duy Tân,
Äông Du của Phan Bá»™i Châu và Phan Chu Trinh, Äông Kinh NghÄ©a Thục của LÆ°Æ¡ng Văn
Can... NhÆ°ng đó lại là những sá»± tháºt mà ngÆ°á»i Công giáo Việt Nam đã phải chứng
minh bằng cả mạng sống mình (x. Má»™t số vấn Ä‘á» lịch sá», sÄ‘d, tr. 78). Phan Bá»™i
Châu trong cuốn hồi ký Phan Bội Châu Niên Biểu đã kể rõ tên của một số linh mục,
giáo dân và xứ đạo đã giúp đỡ mình. Trong đó ông đã nhắc đến Mai Lão Bạng, quê ở
ThỠNinh, Hà Tĩnh, tháng 3-1908, đã đem và i chục thanh niên Công giáo sang Hồng
Kông trong chÆ°Æ¡ng trình Äông Du (x. Má»™t số vấn Ä‘á» lịch sá», sÄ‘d, tr. 45.
Quả tháºt,
ngÆ°á»i Công giáo Việt Nam không phải chỉ Ä‘i tìm má»™t sá»± sống dồi dà o cho riêng cá
nhân hay cộng đồng nhưng đã góp phần rất lớn và o sự sống của cả dân
tá»™c.
1.
Nháºp Ä‘á» 2.
Thá»i kỳ khai sinh (1533-1659) 3.
Thá»i kỳ hình thà nh (1659-1802) 5.
Thá»i kỳ phát triển (1885-1960) 6.
Thá»i kỳ trưởng thà nh (1960 đến nay)
Lm. Antôn Nguyá»…n Ngá»c SÆ¡n
|