DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - MÆ°a tháng Sáu
Người đăng
Thông điệp
Chuyên viên
Ngày tham gia: 11/08/2007 Bài gửi: 823 Số lần cám ơn: 35 Được cám ơn 440 lần trong 288 bài viết
gửi: 31.05.2011 Tiêu đề: MÆ°a tháng Sáu
MƯA THÃNG SÃU
Truyện ngắn của Trầm Thiên Thu
Từ trÆ°á»ng đại há»c vá», tôi đạp xe trong bụi mÆ°a lất phất. VỠđến nhà cÅ©ng đủ Æ°á»›t áo. MÆ°a tháng Sáu bất chợt và thÆ¡ má»™ng nhÆ° mối tình há»c trò. Tưởng chừng khoác áo nhiệm mầu. MÆ°a rÆ¡i đầy ká»· niệm man mác buồn, ná»—i buồn mà lại ngá»t ngà o, khó tả…
Thế mà đã bốn năm thấm thoát nhÆ° bóng câu vút qua. NhÆ°ng, bốn năm xa từ chiá»u mÆ°a ấy vẫn nhÆ° là hiện tại. Và i ngà y nữa tôi sẽ là cô giáo. Niá»m vui vừa đến thì ná»—i buồn cÅ©ng vừa trở lại. Không biết “ngÆ°á»i ấy†bây giá» ra sao?
—o0o—
Nghe mẹ nói có ngÆ°á»i đến ở nhà để Ä‘i há»c, tôi không phản ứng gì vì không mấy quan tâm, chỉ biết là con trai của má»™t ngÆ°á»i bạn thân vá»›i mẹ ngà y xÆ°a. Rồi buổi chiá»u, Ä‘i há»c vá» Æ°á»›t nhÆ° chuá»™t lá»™t, vì có “kháchâ€, tôi chỉ bị trách nhẹ:
– Con gái lớn rồi, mẹ đã dặn mùa mưa thì phải đem áo mưa theo. Không ý tứ gì cả!
Äã váºy, mẹ còn quay sang cÆ°á»i nói vá»›i “kháchâ€:
– Con gái má»›i lá»›n váºy đó. Là m dáng, nhõng nhẽo, bÆ°á»›ng bỉnh. Äúng là “nhất quá»·, nhì maâ€. Nhiá»u khi đến bá»±c mình vá»›i nó.
Chẳng biết “hắn†nghÄ© gì mà “ném†cho tôi má»™t cái nhìn kèm theo má»™t nụ cÆ°á»i “miểng chai†hóm hỉnh. Tá»± nhiên tôi ghét cay ghét đắng “hắnâ€. Thì ra “hắn†tên là Ân. Cái tên nghe “diá»…m phúc†váºy mà lại… dá»… ghét ghê! ChÆ°a đến đầu niên há»c nhÆ°ng Ân phải Ä‘i là m thêm dịp hè để kiếm tiá»n tá»± trang trải cho năm há»c sắp tá»›i.
Gia đình Ân ở dÆ°á»›i tỉnh. Phần thì xa, phần thì hoà n cảnh gia đình khó khăn, cha mất sá»›m, mẹ Ân má»™t nách ba đứa con. Ân ở đây để há»c Anh văn. Tôi hÆ¡i “ghen†khi thấy mẹ chu đáo chăm sóc Ân. Tuy không ác tâm nhÆ°ng tôi… “coi thÆ°á»ng†Ân. Tuy váºy, dù không nói ra nhÆ°ng tôi thấy khâm phục Ân vá» việc tham dá»± thánh lá»… hằng ngà y. Vẫn biết là không được đối xá» không tốt vá»›i ngÆ°á»i khác, phải “yêu ngÆ°á»i nhÆ° chÃnh mìnhâ€, nhÆ°ng tÃnh bÆ°á»›ng bỉnh của má»™t cô bé má»›i lá»›n vẫn bảo thủ lý lẽ riêng. Ân hÆ¡n tôi ba lá»›p. Dù váºy, Ân luôn bị tôi “ăn hiếpâ€. Có lần là m bà i xong, tôi loay hoay tìm cuốn truyện mãi mà không thấy, tôi muốn “điên tiết†lên, máu nhÆ° dồn hết lên não!
– Thi, con tìm gì váºy?
– Cuốn truyện con để đây mà mất đâu rồi! – Giá»ng tôi không bình thÆ°á»ng.
– Là m gì mà con gắt lên váºy? Từ từ tìm sẽ thấy.
– Con tìm khắp nơi rồi. Con để ngay đây mà !
Nghe hai mẹ con tôi nói chuyện, Ân chạy lại với cuốn truyện trên tay.
– Truyện đây, thưa bác.
Tôi vênh mặt và cao giá»ng:
– Sao “ông†tá»± nhiên nhÆ° ruồi váºy?
– Tôi tưởng…
– Không tưởng vá»›i nghÄ© gì cả. Muốn gì “ông†phải há»i ngÆ°á»i ta chứ!
Mẹ tôi nghiêm giá»ng:
– Thi! Con không được há»—n vá»›i Ân nhÆ° váºy. Ân không đáng là anh con sao?
– Nhưng…
– Không nhÆ°ng nhị gì hết. Cứ “nhÆ°ngâ€, “vì†và “tại†là là m hÆ° chÃnh mình. Con gái lá»›n rồi, phải ăn nói cho Ä‘Ã ng hoà ng. Con phải thÆ°Æ¡ng hoà n cảnh của Ân má»›i đúng. Nghèo không xấu, nhân cách má»›i quan trá»ng, con gái à ! Äừng thấy mình hÆ¡n ngÆ°á»i khác má»™t chút vá» má»™t phÆ°Æ¡ng diện nà o đó đã vá»™i lên mặt mà khinh thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác. Sông có khúc, ngÆ°á»i có lúc. Con có nghe mẹ nói không Thi?
– Thưa mẹ, con nghe. Con xin lỗi mẹ!
– Xin lá»—i thì dá»…. Biết phục thiện mà sá»a đổi má»›i khó.
Tôi báºt khóc. Khóc vì tá»± ái. Con gái vẫn thÆ°á»ng vu vÆ¡ thế đấy. TÃnh bÆ°á»›ng bỉnh của tuổi má»›i lá»›n còn mạnh hÆ¡n cả tình yêu, tháºm chà hÆ¡n cả… sá»± chết.
Thá»i gian cứ trôi qua. Ngà y tháng nhìn nhau bằng ánh mắt không mấy thiện cảm đã chấm dứt. TrÆ°á»›c đó, tôi không muốn gặp… anh (đại từ nà y “khó nói†thà mồ Ä‘i!) vì… ghét. Bây giá» tôi ngại ánh mắt anh vì… e lệ. Dẫu sao thì cÅ©ng đã là nữ sinh lá»›p 12. Suốt ngà y anh cặm cụi vá»›i sách vở và chữ nghÄ©a, còn tôi lo giữ “hồn†tôi. Nhìn những cuốn tá»± Ä‘iển dà y cá»™m của anh mà tôi thấy “ớn lạnhâ€.
Những ngà y há»c cuối cấp trôi qua tháºt nhanh, không thể nÃu lại được. Nhánh phượng Ä‘á» nhÆ° vẫy gá»i ngÆ°á»i ra Ä‘i. Mây giăng xám bầu trá»i chỉ chá»±c mÆ°a. Mẹ và anh vui mừng khi tôi Ä‘áºu đại há»c. Niá»m vui rá»™n rã, nhÆ°ng tôi chợt thấy lòng mình bâng khuâng lạ thÆ°á»ng. Anh sắp Ä‘i xa. Có niá»m vui nà y tất sẽ có ná»—i buồn khác, nhÆ° má»™t quy luáºt bất biến muôn thuở váºy.
Buổi chiá»u. MÆ°a dầy hạt. Mẹ Ä‘i công chuyện. Tôi Ä‘ang chuẩn bị hà nh trang cho những ngà y sắp tá»›i. Chợt có tiếng gá»i khẽ:
– Thi!
Tôi quay lại và bối rối khi “â€chạm†ánh mắt anh – má»™t hiện-tượng-giao-thoa! Tôi chÆ°a biết phải nói gì thì anh mỉm cÆ°á»i há»i (may quá!).
– Thi có rảnh không?
– Dạ, em… em… rảnh.
Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi “lá»… phép†và nhẹ nhà ng vá»›i anh nhÆ° váºy. Mặt nóng bừng, tôi vá»™i tiếp:
– Anh có… giáºn Thi không?
– Có gì đâu mà giáºn. Tôi tặng Thi cuốn truyện, món quà nhá» mừng Thi vừa thi Ä‘áºu.
Tôi Ä‘Æ°a tay đón lấy mà không ká»m được run nhè nhẹ. Tôi nói át Ä‘i:
– Anh há»i Thi rảnh hay không để là m gì?
– Ừm… thì để nói chuyện nãy giỠđó.
Tôi “tinh ranh†liếc anh và thầm nghĩ:
– Anh chà ng nà y “dá»… ghét†ghê! Có lẽ chÆ°a há»c “đại từ ngôi thứ hai số Ãtâ€.
o0o
Thế là anh đã xa. Ká»· niệm chẳng bao giá» cÅ©. Ká»· niệm chỉ đến má»™t lần cÅ©ng đủ là m ngÆ°á»i ta luyến nhá»›. Khoảng trống khó lấp đầy.
Mở trang đầu cuốn truyện, mà u má»±c nhÆ° chÆ°a phai. Ká»· niệm đầu Ä‘á»i mãi ghi Ä‘áºm dấu ấn, dù mà u má»±c có thể “cũ†theo thá»i gian. Bốn năm chÆ°a phải là dà i. Tôi nhẩm Ä‘i nhẩm lại những dòng chữ anh Ä‘á» tặng:
Bướm chưa hóa kiếp chưa đa tình
Ão trắng há»c trò còn trắng tinh
Chẳng nhớ, chẳng thương, và chẳng hẹn
Bỗng dưng một lúc hóa… vô tình!
Mùa thi – tháng 6/2011
CÆ¡n mÆ°a áºp tá»›i bất thình lình. CÆ¡n mÆ°a nà o cÅ©ng có tÃnh chất giống nhau. NhÆ°ng hình nhÆ° hôm nay mÆ°a khác hẳn. MÆ°a Æ¡i! Tôi sắp trở thà nh cô giáo. Tôi không còn là cô bé bÆ°á»›ng bỉnh, cố chấp và lanh chanh nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Tôi chợt thấy lòng đầy ký ức vá» những ngà y xÆ°a thân ái. Còn anh?
Tháºt ngẫu nhiên, bên nhà hà ng xóm Ä‘ang vang vá»ng tiếng ca truyá»n cảm: “Tháng Sáu trá»i mÆ°a, trá»i mÆ°a không dứt… Trá»i không mÆ°a, anh cÅ©ng lạy trá»i mÆ°a…â€. Lòng tôi nhÆ° sợi dây Ä‘Ã n chùng xuống, lạc cung…
Nghe mẹ nói anh há»c xong đại há»c và đã và o Dòng, anh nghèo nên anh muốn dà nh cả cuá»™c Ä‘á»i để yêu thÆ°Æ¡ng những ngÆ°á»i cùng khổ nhất mà xã há»™i bá» rÆ¡i. Là con ngÆ°á»i, tôi không tránh khá»i nữ nhi thÆ°á»ng tình. NhÆ°ng tôi tin có thể vượt qua và dâng tất cả cho Chúa. Tôi tin à Chúa luôn nhiệm mầu. Tôi ngÆ°á»›c nhìn lên linh ảnh Lòng ThÆ°Æ¡ng Xót và thầm nguyện: “Lạy Chúa, con tÃn thác và o Ngà i! Xin Chúa nâng đỡ con và gìn giữ anh theo à Chúa!â€.
Từ ngà y ba mất, mẹ tôi vất vả hÆ¡n, nhÆ°ng chiá»u nà o mẹ tôi cÅ©ng Ä‘i dá»± giá» kinh Lòng ThÆ°Æ¡ng Xót ở nhà thá» xứ. Lòng đạo của mẹ cÅ©ng tá»± nhiên truyá»n sang tôi. Mẹ tôi thÆ°á»ng khuyên tôi: “Hãy sống kết hiệp máºt thiết vá»›i Chúa bằng cách cầu nguyện liên lỉ, tôn sùng Thánh Tâm Chúa cÅ©ng là tôn sùng Lòng ThÆ°Æ¡ng Xót của Chúa. Không có Chúa thì không ai là m được gìâ€.
Tôi thầm tạ Æ¡n Chúa ban cho tôi má»™t ngÆ°á»i mẹ hiá»n từ và đạo đức. Vả lại, lúc nà y tôi đã trưởng thà nh, lại không còn lo bà i vở nhÆ° thá»i là sinh viên nữa, nên tôi tham gia dạy giáo lý cho các em thiếu nhi trong giáo xứ. Tôi muốn tham gia việc đạo đức, trÆ°á»›c tiên là giúp mình cố gắng sống đạo đức hÆ¡n để phần nà o là m vui lòng Chúa, sau là tá»± cứu mình và giúp ngÆ°á»i khác cà ng ngà y cà ng sống thánh thiện hÆ¡n.
Trầm Thiên Thu
Nguồn: lamhong.org
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn