GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 31
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 031
 Lượt tr.cập 055374099
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 20.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - CANH BẠC ĐẦU NÄ‚M.

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc... 
Người đăng Thông điệp
hgdg67
Thành viên
Thành viên


 

Ngày tham gia: 16/07/2007
Bài gửi: 111
Số lần cám ơn: 0
Được cám ơn 12 lần trong 11 bài viết

Bài gửigửi: 10.02.2008    Tiêu đề: CANH BẠC ĐẦU NÄ‚M. Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Canh bạc đầu năm.

Chị Trang đặt gánh rau xuống bên vệ đường, cầm chiếc nón lá phe phẩy quạt nhẹ cho mát, mồ hôi lấm tấm từ trên trán. Trời xế chiều có mây xám rất dễ mưa, nhất là vào dịp đầu mùa này. Chị nhìn đám ruộng nhà nằm kế bên đường, đám ruộng này là đám ruộng rất tốt, thu họach được nhiều lúa nhất của nhà chị.

Khi lấy chồng ra ở riêng, cha mẹ chồng đã cho miếng ruộng này, anh chị còn mấy đám nữa ở xa hơn một chút, nhưng ruộng cao hơn. Mấy mùa cày cấy lúa vừa qua, đám ruộng này làm tốn ít công là vì ruộng luôn đầy nước, bùn lầy dễ cày bừa, dễ cấy, cỏ dại cũng ít. Nhìn qua mấy đám ruộng kế bên đã được cày xới cả, chị lẩm bẩm:

-Người ta cày ruộng cả rồi! Phải nhắc anh Quân mới được!

Chiều hôm đó, trong bữa cơm tối, chị nhắc chồng:

-Anh coi cày đám ruộng nước sớm đi, kẻo mưa nhiều rồi đất dẻo ra khó cày xới lắm đó. Mấy đám quanh gần đó họ cày cả rồi!

Anh Quân vẫn im lặng ăn cơm. Mấy đứa con ăn xong thả chén đũa xuống chạy ra sân chơi. Chị Trang dọn dẹp rửa chén bát. Chị cũng cảm thấy vui vì mấy đứa con hay ăn chóng lớn, nhà nghèo cơm canh dưa cà…quanh năm, nhưng chẳng đứa nào chê cả, cũng chẳng đứa nào đòi hỏi thịt cá bao giờ! Càng nghĩ chị càng thấy thương con, tụi nó biết thân nhà nghèo nên an phận, anh chị cũng cố gắng cày bừa gieo hái, từ cày cấy mấy đám ruộng đến gieo trồng bắp đậu mấy khoảnh rãy, nhưng thu họach của nhà nông đem bán ra chẳng được bao nhiêu.

Đã có nhiều gia đình bắt đầu trồng tiêu, tiêu là nông sản bán rất được giá, anh chị cũng tính mua giống trồng thử, nhưng trồng tiêu phải mua cọc gỗ bằng cây căm xe rất mắc tiền, nghe nói trồng cây vông cho tiêu bám leo lên cũng được, anh chị bàn nhau qua năm phải trồng thử chừng trăm cây vông xem sao.

Mặc dù có dự tính trồng tiêu hay gì đi nữa, chị cũng vẫn thấy lúa gạo là chính yếu, có đủ lúa gạo là yên chí cho lũ con no cơm. Mấy hôm sau, đi qua đám ruộng bên đường chị thấy đã cày xới xong cả, chị thấy rất vui, chỉ riêng đám ruộng này là đủ lúa gạo cho nhà chị suốt năm, mấy đám kia lúa dư ra chị bán bớt để tiêu Tết, mua sắm những thứ cần thiết cho gia đình, lại còn bắp đậu nữa. Nghĩ đến đó, chị thấy dù sao nhà mình cũng khá hơn bao gia đình khác, gạo không đủ ăn, đến Tết chạy ngược chạy xuôi vay mượn để chi tiêu, rồi nợ cứ chồng chất, chưa kể những nhà có ông chồng có máu cờ bạc thì cái cảnh cơ cực còn thê thảm hơn nữa.

Anh Quân, chồng chị cũng đã có một thời đỏ đen. Trước khi lấy nhau, chị cũng có nghe biết anh Quân có cờ bạc, chị còn nhớ một lần dịp Tết hồi chưa cưới, anh Quân đến nhà chỉ một thoáng vào ngày đầu năm rồi sau đó biệt tăm biệt tích mấy ngày, khi gặp lại thấy anh bơ phờ mệt mỏi, chị hỏi:

-Gớm, Tết nhất mà biến đi đâu lâu thế?

Anh cười gượng trả lời:

-Cũng theo bè bạn nhậu chút chút cho vui!

-Này, em nói thực nhé, tụi bạn em nó nói anh đánh bài, có không?

-Thì cũng cho vui ba ngày Tết ấy mà! Anh nhăn nhó trả lời.

-Thôi anh ơi! Vui gì! Mai mốt lấy nhau rồi em không muốn anh cờ bạc như thế! Anh không thấy khối nhà lục đục vì chồng con cờ bạc đó sao?

-Ừ! Thì anh hứa là không bao giờ đánh bạc nữa đâu. Mai mốt rồi còn có con cái, mình phải lo cho tụi nó nữa chứ!

Chị Trang nghe nói đến con cái đỏ mặt, nhưng cũng sung sướng nhéo vào tai anh;

-Nhớ nhé! Mai mốt mà còn cờ bạc là em bồng con về nhà mẹ luôn!

-Ừ! Em về mẹ thì anh cũng theo về chứ lo gì!

Vậy mà đã gần mười năm trôi qua, thỉnh thoảng Tết đến anh Quân cũng nhớ “chiếu bạc”đi vài ngày, nhưng anh nói cũng chỉ ngồi chơi vài đồng cho vui chứ chẳng mê gì. Chị cũng yên chí, có lẽ lũ con càng ngày càng lớn làm anh quên hẳn cái thói xấu phá hoại gia đình tệ hại nhất này.

Buổi trưa Chủ nhật, sau khi đi lễ về, chị Trang nấu chè xôi nước. Vừa múc chè ra chén cho mấy đứa con chị vừa nói với chồng:

-Qua tuần chắc nhà mình cấy đám ruộng nước bên đường được rồi! Em tính năm nay chắc mình cấy đám đó trước, hôm qua em đi qua thấy nước đều khắp ruộng rồi, chỉ cần anh bừa sơ lên là cấy được. Em đã dặn dì Dung và dì Sương rồi, cuối tuần này tụi nó sẽ giúp vợ chồng mình một ngày là cấy xong. Anh tính thứ Năm hay thứ Sáu được để em nói lại với tụi nó.

Anh Quân uể oải:

-Ngày nào cũng được! Nói xong anh lấy xe chạy đi.

Chiều thứ Tư, chị Trang về ngang qua đám ruộng, chị ngạc nhiên vô cùng, đám ruộng nhà chị đã cấy xong đâu vào đó cả. Buổi sáng chị đi sớm đã thấy gì đâu, chẳng lẽ anh Quân mượn người làm nhanh thế. Chị không hiểu thế nào, chị lật đật đi cho nhanh về nhà.

Dọn dẹp cơm nước xong thì anh Quân cũng vừa đánh chiếc xe bò về. Chị vội vàng hỏi:

-Anh mượn người cấy đám ruộng sâu đó sao không nói cho em biết?

Anh Quân sầm mặt xuống gắt:

-Mượn ai mà mượn, bán rồi!

Chị Trang hoảng hốt như vừa từ trên trời rơi xuống:

-Anh bán đám ruộng sâu rồi! Trời ơi! Anh làm gì mà bán đi vậy trời!

Mấy đứa con chờ ăn cơm tối ngơ ngác thấy cha lấy xe chạy đi đâu đó, còn mẹ khóc bù lu bù loa. Chị Trang vừa khóc vừa lật đật chạy tới nhà ông Nội của lũ nhỏ, chị muốn hỏi cha chồng xem có biết việc bán ruộng của anh Quân không.

Buổi tối hôm đó là một buổi tối rất dài trong đời chị, cả đêm nằm trăn trở không tài nào ngủ được. Ông Đỉnh, cha chồng chị cũng chẳng biết gì về việc bán ruộng của đứa con trai, ông nghe con dâu hỏi chuyện, ông cũng bực tức chửi anh Quân “đồ khốn nạn”! Ông nói để rồi ông hỏi tội nó cho chị. Chị Trang ra về ghé qua nhà anh Tiến, bạn anh Quân, chị hỏi thăm có biết ai mua đám ruộng nhà chị không? Anh Tiến giọng buồn buồn:

-Nói thực chị, tôi biết lâu rồi, từ dịp Tết. Cái hôm đón Giao thừa, anh Quân mượn tiền đánh bài thua, hôm đó nói chị đừng buồn, tôi cũng ở đó, tôi cản mà Quân đâu có nghe, máu cờ bạc khi thua là muốn gỡ lại. Tôi cản không được Quân còn chửi cả tôi, tôi bỏ ra về cũng rất muốn đến nói cho chị biết để chị đến đó kêu anh về. Nhưng ngại lôi thôi! Tôi cũng đâu có ngờ Quân bán ruộng, tôi chỉ nghĩ là Quân thua đậm rồi mượn thêm tiền! Ai ngờ thua quá, Quân bán ruộng trong đêm đó để lấy tiền gỡ, rút cuộc tiền hết mà ruộng thì cũng mất luôn! Mấy lần tôi cũng muốn nói cho chị biết, nhưng thật ngại quá. Xin lỗi chị vậy!

Chị Trang thấy cả tương lại đổ sụp xuống trong phút chốc, chị rất giận ông chồng cờ bạc, chị ghét cay ghét đắng những người cứ đem tiền nhà đi vất vào cuộc đỏ đen. Chị cảm thấy không thể nào tha thứ cho ông chồng “khốn nạn” này được nữa! Uất ức trào lên tận cổ, chị muốn ra nhà sau lấy chai thuốc xịt rầy uống vào một hơi cho hết cái cuộc đời khổ sở này! Chị nhấp nhỏm, nước mắt trào ra! Chị nhớ chai thuốc rầy chị để trên xái bếp!

Chị nuốt nước miếng, nghĩ đến mấy đứa con, chị mà chết đi thì tụi nó còn khổ đến mấy nữa! Con bé Thơ, mới hơn hai tuổi, nghe mẹ thút thít khóc, nó cũng không ngủ được, nó lồm cồm bò dậy hỏi mẹ:

-Ai làm mẹ khóc đó mẹ!

Chị Trang ôm con vào lòng khóc òa:

-Khổ lắm con ơi!

Chị nghĩ đến thằng lớn sắp sửa chịu phép Thêm sức, thằng thứ hai cũng đang học lớp Xưng tội lần đầu…Chị nghĩ đến linh hồn chị, nếu mà chị chết bây giờ thì phải trả lời ra sao cho Chúa nghe đây? Với tay cầm chuỗi tràng hạt để đầu giường chị thì thầm “Con xin dâng cho Chúa tất cả sự đau khổ của con, xin giữ gìn con, lạy Mẹ Maria!”…

Con bé Thơ đã nằm lăn ra ngủ, chị cảm thấy một chút nhẹ nhõm trong lòng. Đang loay hoay đắp chiếc chăn mỏng lên mình con bé, chợt chị thấy bóng anh Quân bước vào, dáng vẻ lúng túng anh ấp úng:

-Em…anh… xin lỗi em!

Chị Trang lại khóc òa lên chẳng nói được lời nào!

Bờ Đá Xanh.
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn Website của thành viên này
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net