DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Cảm nháºn ngÆ°á»i mẹ Trung Quốc vá» nữ sinh Mỹ tạm trú ở nhà mìn
Người đăng
Thông điệp
Quản lý
Ngày tham gia: 14/05/2009 Bài gửi: 1048 Số lần cám ơn: 8 Được cám ơn 79 lần trong 75 bài viết
gửi: 29.08.2018 Tiêu đề: Cảm nháºn ngÆ°á»i mẹ Trung Quốc vá» nữ sinh Mỹ
Con gái của má»™t ngÆ°á»i mẹ Tc Ä‘i há»c ở trÆ°á»ng có chÆ°Æ¡ng trình trao đổi há»c sinh vá»›i má»™t trÆ°á»ng trung há»c cÆ¡ sở ở Hoa Kỳ, vì váºy có má»™t nữ sinh ngÆ°á»i Mỹ đã đến sống ở nhà của cô. Trong những ngà y tiếp xúc, cô bé nà y đã gây ấn tượng sâu sắc vá»›i cô.
Ảnh chỉ mang tÃnh chất minh há»a
Bà mẹ cho biết:
Lần bất ngỠđầu tiên
Lần đầu tiên gặp, cô bé cao hÆ¡n con gái tôi má»™t cái đầu, da trắng bóc, dáng ngÆ°á»i cao gầy, cô bé nở nụ cÆ°á»i chân thà nh vô cùng lôi cuốn. Bữa sáng đầu tiên, tôi chuẩn bị bánh bao và hoà nh thánh DÆ°Æ¡ng Châu, các cháu Ä‘á»u ăn rất vui vẻ, cô bé ngÆ°á»i Mỹ cÅ©ng dùng Ä‘Å©a, nói là muốn ‘nháºp gia tùy tục’.
Khi sắp ăn xong, cô bé nói vá»›i tôi: “Äây là bữa sáng ngon nhất mà cháu từng ăn, vô cùng cảm Æ¡n cô!†Cô bé nà y rất giá»i khen ngợi ngÆ°á»i khác, tôi hoà n toà n bất ngá». Tôi nấu cho con gái ăn mÆ°á»i mấy năm cÅ©ng chÆ°a từng được nghe con gái khen. Cảm giác khi được cô bé nà y khen ngợi tháºt sá»± rất tuyệt, khoảng cách giữa chúng tôi láºp tức gần hÆ¡n không Ãt.
Lần bất ngỠthứ hai
Và o bữa tối, tôi nấu những món nhÆ° trứng chiên cà chua, sÆ°á»n xà o chua ngá»t mà mình giá»i nhất, chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện rất vui. Ä‚n xong, hai cháu Ä‘ang nói chuyện, tôi bắt đầu dá»n dẹp chén Ä‘Å©a, cô bé ngÆ°á»i Mỹ láºp tức đứng dáºy nói vá»›i tôi: “Cháu có thể giúp cô không ạ?â€
Äây là lần thứ hai tôi bất ngá», nhìn thấy sá»± chân thà nh của cô bé nà y, cô vá»™i nói: “Không cần đâu, hai đứa cứ nói chuyện Ä‘iâ€. Con gái tôi thấy mẹ báºn rá»™n mÆ°á»i mấy năm quen rồi, còn cô bé nà y biết suy nghÄ© cho ngÆ°á»i khác, láºp tức phản ứng theo bản năng nhÆ° má»™t thói quen.
Lần bất ngỠthứ ba
Ngà y hôm sau, cả nhà đã khá thân vá»›i nhau rồi. Tôi thấy há»™ chiếu của cô bé đã rất cÅ© nên tò mò há»i: “Cháu từng Ä‘i bao nhiêu nÆ°á»›c rồi?â€. Câu trả lá»i của cô bé khiến tôi bất ngá» lần thứ ba: “Äây là quyển há»™ chiếu thứ 3 của cháu, cháu đã Ä‘i khoảng 30 nÆ°á»›c rồi.â€
Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của tôi, cô bé giải thÃch: “ThÆ°á»ng thì và o kỳ nghỉ, trÆ°á»ng chúng cháu sẽ tổ chức cho há»c sinh vừa Ä‘i du lịch vừa há»c. Äây là lần đầu cháu đến Tc, chủ yếu là đi Thượng Hải, Nam Kinh, Bắc Kinh và Tây Anâ€. 4 thà nh phố nà y được phụ huynh và giáo viên lá»±a chá»n vì đại diện cho quá khứ và hiện tại của Tc. Tôi âm thầm bá»™i phục, đồng thá»i há»i cô bé: “Các cháu Ä‘i khắp thế giá»›i nhÆ° váºy, còn việc há»c thì sao?†Phải biết rằng con của chúng tôi dù và o kỳ nghỉ cÅ©ng phải chạy khắp các lá»›p há»c thêm.
Cô bé nhìn con gái tôi, tá» ra rất ngưỡng má»™ nói: “Bình thÆ°á»ng việc há»c của chúng cháu rất nặng, má»—i ngà y vá» nhà phải là m bà i táºp suốt 5 tiếngâ€. “5 tiếng†nà y khiến con gái tôi bị sốc. Tôi bắt đầu hiểu được gia cảnh của cô bé: Bố là m ở công ty riêng, mẹ ở nhà ná»™i trợ.
NhÆ°ng cháu nhấn mạnh rằng mẹ mình rất vất vả, phải đảm Ä‘Æ°Æ¡ng má»i việc thÆ°á»ng ngà y trong nhà cùng vá»›i việc chăm sóc bãi cá», bảo dưỡng hồ bÆ¡i, máy bay trá»±c thăng… ; anh trai cô bé rá»a chén và giúp mẹ là m vệ sinh; còn cháu thì chịu trách nhiệm chăm sóc cho hai chú chó và ba chú mèo trong nhà . Cả nhà má»—i ngÆ°á»i có má»™t nhiệm vụ riêng rất rõ rà ng.
Còn gia đình tôi thì: bố, mẹ phải Ä‘i là m, mẹ còn phải lo sinh hoạt cho cả nhà , các con thì không quan tâm đến việc gì khác ngoà i há»c táºp. Rõ rà ng là có sá»± khác biệt rất lá»›n vá» nghÄ©a vụ và trách nhiệm trong gia đình.
Lần bất ngỠthứ tư
Äây là bữa cÆ¡m cuối cùng chúng tôi ăn cùng nhau. Cô bé ngÆ°á»i Mỹ sắp phải rá»i khá»i Nam Kinh rồi, để cho cô bé thưởng thức những món ăn ngon nhất của Trung Quốc, chúng tôi Ä‘Æ°a cô bé đến nhà hà ng sang trá»ng nhất Nam Kinh có tên là SÆ° Tá» Kiá»u và gá»i món “gà hầm†xếp hà ng đầu cả nÆ°á»›c.
Sau khi cô bé biết món nà y là m từ vi cá thì vô cùng kiên quyết từ chối: “Cháu không thể chấp nháºn được món ăn nà y, Ä‘á»™ng váºt cần được bảo vệâ€. Sau đó không bà n cãi thêm gì nữa, tôi đổ mồ hôi, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy nể phục.
Lần bất ngỠthứ năm
Sau bữa cÆ¡m, các cháu hẹn nhau Ä‘i chÆ¡i ở khu vui chÆ¡i gần đó, ngoà i con gái tôi và cô bé ngÆ°á»i Mỹ, chúng tôi còn má»i thêm 2 ngÆ°á»i bạn thân của con gái tôi. ChÆ¡i xong, các cháu không ngừng nói vá»›i tôi: “Mẹ Æ¡i, ngÆ°á»i Mỹ quá giá»i luôn! Và o đến khu trò chÆ¡i, hai đứa bạn của con Ä‘i chÆ¡i ngay, cái gì vui thì chÆ¡i cái đó. Còn bạn ngÆ°á»i Mỹ thì kéo con vừa Ä‘i vừa quan sát trò nà o có lợi nhất, Ä‘i má»™t vòng rồi má»›i chá»n mục tiêu, bạn ấy thắng rất nhiá»u đồng xu, sau khi chia cho chúng con rồi má»›i Ä‘i tìm trò mà mình thÃchâ€.
Lần nà y tôi không chỉ bất ngá», mà còn chấn Ä‘á»™ng, má»™t cô bé còn nhá» nhÆ° váºy đã biết là m thế nà o để có được lợi Ãch lá»›n nhất, lúc nà o cÅ©ng suy nghÄ© rất kỹ lưỡng, quả tháºt là quá “đáng sợâ€. Con gái tôi nói má»™t câu khiến tôi cứ suy nghÄ© mãi: “Mẹ Æ¡i, cứ thế nà y thì sau nà y chúng ta chỉ có thể là m công cho há» thôi ạ….â€
Suy ngẫm
Chúng ta Ä‘ang nuôi dạy con thế nà o váºy? Quá mức yêu chiá»u, quá mức bảo bá»c, liên tục can dá»±, dẫn đến việc con của chúng ta vô dụng, vô tình. Giáo dục theo kiểu máy photocopy đã là m mất Ä‘i tinh thần, hạn chế sá»± sáng tạo của các cháu. Tá»± do là bản tÃnh của trẻ nhá», tá»± nhiên là thiên tÃnh của các cháu, kiá»m hãm bản tÃnh và thiên tÃnh nghÄ©a là kiá»m hãm sức sống và động lá»±c trưởng thà nh của trẻ.
Váºy ná»n giáo dục nhÆ° thế nà o má»›i tháºt sá»± có thể bồi dưỡng được nhân tà i có sức sáng tạo đây?
Ngá»c Trúc
Nguồn tư liệu website vuisongtrendoi _________________Totus Tuus ego sum
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn