DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Thằng Khùng
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên
Ngày tham gia: 10/01/2008 Bài gửi: 47 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 4 lần trong 4 bài viết
gửi: 05.08.2011 Tiêu đề: Thằng Khùng
Lạy Thiên Chúa, Vinh Danh NgÆ°á»i
THẰNG KHÙNG
Lá»i giá»›i thiệu: Nhà thÆ¡ Phùng Quán viết lại bà i nà y theo lá»i kể của thi sÄ© Nguyá»…n Tuân
(trùng tên vá»›i nhà văn Nguyá»…n Tuân – ngÆ°á»i viết bà i tùy bút “Phở") khi
cùng ở trong tù.
Anh ta và o trại trước mình khá lâu, bị trừng phạt vì tội gì, mình không
rõ. NgÆ°á»i thì bảo anh ta phạm tá»™i hình sá»±, ngÆ°á»i lại bảo mắc tá»™i chÃnh trị.
NhÆ°ng cả hai tá»™i mình Ä‘á»u thấy khó tin. Anh ta không có dáng dấp của kẻ cÆ°á»›p
bóc, sát nhân, và cÅ©ng không có phong Ä‘á»™ của ngÆ°á»i là m chÃnh trị. Bá»™ dạng
anh ta ngu ngơ, dở dại dở khùng. Mình có cảm giác anh ta là một khúc củi
rá»u, do má»™t tráºn lÅ© cuốn từ má»™t xó rừng nà o vá», trôi ngang qua trại, bị
vướng và o hà ng rà o của trại rồi mắc kẹt luôn ở đó. Nhìn anh ta, rất khó đoán
tuổi, có thể ba mươi, mà cũng có thể năm mươi. Gương mặt anh ta gầy choắt,
rúm ró, tà n tạ, nhÆ° má»™t cái bị cói rách, lăn lóc ở các đống rác. NgÆ°á»i anh
ta cao lòng khòng, tay chân thẳng đuồn đuỗn, đen cháy, chỉ toà n da, gân với
xÆ°Æ¡ng.
Trên ngÆ°á»i, tứ thá»i má»™t má»› giẻ rách thay cho quần áo. Lúc đầu mình cứ tưởng
anh ta bị câm vì suốt ngà y Ãt khi thấy anh ta mở miệng dù là chỉ để nhếch
mép cÆ°á»i. Tháºt ra anh ta chỉ là ngÆ°á»i quá Ãt lá»i. Gặp ai trong trại, cả cán
bá»™ quản giáo lẫn phạm nhân, anh ta Ä‘á»u cúi chà o cung kÃnh, nhÆ°ng không
chuyện trò vá»›i bất cứ ai. NhÆ°ng không hiểu sao, ở con ngÆ°á»i anh ta có má»™t
cái gì đó là m mình đặc biệt chú ý, cứ muốn là m quen… Nhiá»u lần mình định bắt
chuyện, nhưng anh ta nhìn mình với ánh mắt rất lạ, rồi lảng tránh sau khi đã
cúi chà o cung kÃnh. Hầu nhÆ° tất cả các trại viên, kể cả những tay hung dữ
nhất, cÅ©ng Ä‘á»u thÆ°Æ¡ng anh ta. Những trại viên được gia đình tiếp tế ngÆ°á»i để
dà nh cho anh ta viên kẹo, miếng bánh, ngÆ°á»i cho Ä‘iếu thuốc. Ở trại, anh ta
có má»™t đặc quyá»n không ai tranh được, và cÅ©ng không ai muốn tranh. Äó lÃ
khâm liệm tù chết. Má»—i lần có tù chết, giám thị trại Ä‘á»u cho gá»i "thằng
khùng" (tên hỠđặt cho anh ta) và giao cho việc khâm liệm. Với bất cứ trại
viên chết nà o, kể cả những trại viên đã từng đánh Ä‘áºp anh ta, anh ta Ä‘á»u
khâm liệm chu đáo giống nhau. Anh ta nấu nÆ°á»›c lá rừng, tắm rá»a cho ngÆ°á»i
chết, kỳ cỠghét trên cái cơ thể lạnh ngắt cứng queo, với hai bà n tay của
ngÆ°á»i mẹ tắm rá»a cho đứa con nhá». Lúc tắm rá»a, kỳ cá», miệng anh ta cứ mấp
máy nói cái gì đó không ai nghe rõ. Anh ta rút trong túi áo một mẩu lược
gãy, chải tóc cho ngÆ°á»i chết, nếu ngÆ°á»i chết có tóc. Anh ta chá»n bá»™ áo quần
là nh lặn nhất của ngÆ°á»i tù, mặc và o rồi nhẹ nhà ng nâng xác đặt và o áo quan
được đóng bằng gỗ tạp sơ sà i. Anh ta cuộn những bộ áo quần khác thà nh cái
gói vuông vắn, đặt là m gối cho ngÆ°á»i chết. Nếu ngÆ°á»i tù không có áo xống gì,
anh ta đẽo gá»t má»™t khúc cây là m gối. Khi đã hoà n tất những việc trên, anh ta
quỳ xuống bên áo quan, cúi hôn lên trán ngÆ°á»i tù chết, và báºt khóc. Anh ta
khóc Ä‘au Ä‘á»›n và thống thiết đến ná»—i má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có cảm giác ngÆ°á»i nằm
trong áo quan là anh em máu mủ ruá»™t thịt của anh ta. Vá»›i bất cứ ngÆ°á»i tù nà o
anh ta cÅ©ng khóc nhÆ° váºy. Má»™t lần giám thị trại gá»i anh ta lên:
- Thằng tù chết ấy là cái gì vá»›i mà y mà mà y khóc nhÆ° cha chết váºy?
Anh ta chấp tay khúm núm thưa:
- ThÆ°a cán bá»™, tôi khóc vỠấy mà . NgÆ°á»i chết mà không có tiếng khóc tống
tiễn thì vong hồn cứ lẩn quẩn trong trại. Có thể nó tìm cách là m hại cán bộ.
Lúc hắn còn sống, cán bộ có thể trừng trị hắn, nhưng đây là vong hồn hắn,
cán bá»™ muốn xÃch cổ, cÅ©ng không xÃch được.
Thằng khùng nói có lý. Giám thị trại mặc, cho nó muốn khóc bao nhiêu thì
khóc. NhÆ°ng mình không tin là anh ta khóc vá». Lúc khóc, cả gÆ°Æ¡ng mặt và ng
úa, nhăn nhúm của anh ta chan hòa nước mắt. Cả thân hình gầy guộc của anh ta
run rẩy. Mình có cảm giác cả cái má»› giẻ rách khoác trên ngÆ°á»i anh ta cÅ©ng
khóc… Trong tiếng khóc và nÆ°á»›c mắt của anh ta chan chứa má»™t niá»m thÆ°Æ¡ng xót
khôn tả. Nghe anh ta khóc, cả những trại viên khét tiếng lỳ lợm, chai sạn,
"đầu chà y, Ä‘Ãt thá»›t, mặt bù loong" cÅ©ng phải rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c. Chỉ có ná»—i Ä‘au
Ä‘á»›n chân tháºt má»›i có khả năng xuyên thẳng và o trái tim ngÆ°á»i. Mình thÆ°á»ng
nghÄ© ngợi rất nhiá»u vá» anh ta. Con ngÆ°á»i nà y là ai váºy? Má»™t thằng khùng hay
ngÆ°á»i có mối từ tâm lá»›n lao của báºc đại hiá»n?… Thế rồi, má»™t lần, mình và anh
ta cùng Ä‘i lùa trâu xuống con sông gần trại cho dầm nÆ°á»›c. Trá»i nóng nhÆ° dá»™i
lá»a. Bãi sông đầy cát và sá»i bị nóng rang bá»ng nhÆ° than Ä‘á». Trên bãi sông
má»c Ä‘á»™c má»™t cây mủng già gốc sần sùi tán lá xác xÆ¡ trải má»™t mảng bóng râm
bằng chiếc chiếu cá nhân xuống cát và sá»i. NgÆ°á»i lÃnh gác ngồi trên bá» sông
dốc đứng, ôm súng trú nắng dưới một lùm cây. Anh ta và mình phải ngồi trú
nắng dưới gốc cây mủng, canh đà n trâu ngụp lặn dưới sông. Vì mảng bóng râm
quá hẹp nên hai ngÆ°á»i gần sát lÆ°ng nhau. Anh ta bá»—ng lên tiếng trÆ°á»›c, há»i mÃ
đầu không quay lại:
- Anh Tuân nà y - không rõ anh ta biết tên mình lúc nà o - sống ở đây anh thèm
cái gì nhất?
- Thèm được Ä‘á»c sách - mình buá»™t miệng trả lá»i, và chợt nghÄ©, có lẽ anh ta
chÆ°a thấy má»™t cuốn sách bao giá», có thể anh ta cÅ©ng không biết Ä‘á»c biết viết
cũng nên.
- Nếu bây giá» có sách thì anh thÃch Ä‘á»c ai? - Anh ta há»i.
- Voltaire! - một lần nữa mình lại buột miệng. Và lại nghĩ: Nói với anh ta
vỠVoltaire thì cũng chẳng khác gì nói với gốc cây mủng mà mình đang ngồi
dá»±a lÆ°ng. NhÆ°ng nhu cầu được chuyện trò bá»™c bạch vá»›i con ngÆ°á»i nó cÅ©ng lá»›n
nhÆ° nhu cầu được ăn, được uống… Nhiá»u lúc chẳng cần biết có ai nghe mình,
hiểu mình hay không. Äó chÃnh là tâm trạng của anh công chức nát rượu
Marmeladov bất chợt nói to lên những Ä‘iá»u tủi hổ nung nấu trong lòng vá»›i
những ngÆ°á»i vá»› vẩn trong má»™t quán rượu tồi tà n, mà Dostoievsky miêu tả trong
Tá»™i ác và trừng phạt. Anh ta ngồi bó gối, mắt không rá»i mặt sông loá nắng,
há»i lại:
- Trong các tác phẩm của Voltaire, anh thÃch nhất tác phẩm nà o?
Mình sá»ng sốt nhìn anh ta, và tá»± nhiên trong đầu nảy ra má»™t ý nghÄ© kỳ lạ:
má»™t ngÆ°á»i nà o khác đã ngồi thay và o chá»— anh ta… Mình lại liên tưởng đến má»™t
cáºu là m việc cùng phòng hồi còn ở Äà i phát thanh, tốt nghiệp đại há»c hẳn
hoi, Ä‘á»c tên nhạc sÄ© Chopin (Sôpanh) là “Cho Pin.â€
Mình trả lá»i anh ta:
- Tôi thÃch nhất là Candide.
- Anh có thÃch Ä‘á»c Candide ngay bây giá» không?
Không đợi mình trả lá»i, anh ta nói tiếp:
- Không phải Ä‘á»c mà nghe… Tôi sẽ Ä‘á»c cho anh nghe ngay bây giá».
Rồi anh ta cất giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u Ä‘á»c nguyên bản Candide. Anh Ä‘á»c cháºm rãi, phát
âm chuẩn và hay nhÆ° mấy cha cố ngÆ°á»i Pháp, thầy dạy mình ở trÆ°á»ng Providence
. Mình trân trân nhìn cái miệng rúm ró, răng và ng khè đầy bựa của anh ta như
nhìn phép lạ. Còn anh ta, mắt vẫn không rá»i dòng sông loá nắng, tưởng chừng
nhÆ° anh ta Ä‘ang Ä‘á»c thiên truyện Candide nguyên bản được chép lên mặt sông…
Anh Ä‘á»c đến câu cuối cùng thì kẻng ở trại cÅ©ng vang lên từng hồi, báo đến
giá» lùa trâu vá» trại. NgÆ°á»i lÃnh gác trên bá» cao nói vá»ng xuống: "Hai đứa
xuống lùa trâu, nhanh lên!"
- Chúng mình lùa trâu lên bỠđi! - anh nói.
Lá»™i ra đến giữa sông, mình há»i anh ta:
- Anh là ai váºy?
Anh ta cỡi lên lưng một con trâu, vừa vung roi xua những con trâu khác, trả
lá»i:
- Tôi là cái thanh ngang trên cây tháºp tá»± đóng Ä‘inh Chúa.
Rồi anh ta tiếp:
- Äừng nói vá»›i bất cứ ai chuyện vừa rồi…
Giáp mặt ngÆ°á»i liÌnh canh, bá»™ mặt anh ta thay đổi hẳn - ngu ngÆ¡, đần Ä‘á»™n nhÆ°
thÆ°á»ng ngà y. Cuối mùa đông năm đó, anh ta ngã bệnh. Nghe các trại viên kháo
nhau mình mới biết.
Thằng chuyên gia khâm liệm e Ä‘i Ä‘ong. Thế là nếu bá»n mình ngoẻo, sẽ không
còn được khâm liệm tỠtế và chẳng có ai khóc tống tiễn vong hồn… - những
ngÆ°á»i tù nói, giá»ng buồn.
Mình gặp giám thị trại, xin được thăm anh ta.
Giám thị há»i:
- Trước kia anh có quen biết gì thằng nà y không?
Mình nói:
- Thưa cán bộ, không. Chúng tôi hay đi lùa trâu với nhau nên quen nhau thôi.
Giám thị đồng ý cho mình đến thăm, có lÃnh Ä‘i kèm. Anh ta nằm cách ly trong
gian lán dà nh cho ngÆ°á»i ốm nặng. Anh ta nằm nhÆ° dán ngÆ°á»i xuống sạp nằm, hai hốc mắt sâu trÅ©ng, nhắm nghiá»n, chốc chốc lại lên cÆ¡n co giáºt…
Mình cúi xuống sát ngÆ°á»i anh ta, gá»i hai ba lần, anh ta má»›i mở mắt, chăm
chăm nhìn mình. Trên khoé môi rúm ró nhÆ° thoáng má»™t nét cÆ°á»i. NÆ°á»›c mắt mình tá»± nhiên trà o ra rÆ¡i lã chã xuống mặt anh ta. Anh ta thè luỡi liếm mấy giá»t
nÆ°á»›c mắt rá»›t trúng và nh môi. Anh ta thá»u thà o nói:
- Tuân ở lại, mình Ä‘i đây… ÄÆ°a bà n tay đây cho mình…
Anh ta nắm chặt bà n tay mình hồi lâu. Một tay anh ta rỠrẫm mớ giẻ rách
khoác trên ngÆ°á»i, lấy ra má»™t viên than củi, được mà i tròn nhẵn nhÆ° viên phấn
viết. Vá»›i má»™t sức cố gắng phi thÆ°á»ng, anh ta dùng viên than viết và o lòng
bà n tay mình một chữ nho. Chữ NHẪN. Viết xong, anh ta hoà n toà n kiệt sức,
đánh rá»›t viên than, và lên cÆ¡n co giáºt.
NgÆ°á»i lÃnh canh dẫn mình lên giám thị trại vá»›i bà n tay có viết chữ Nhẫn ngá»a
ra. NgÆ°á»i lÃnh canh ngá» rằng đó là má»™t ám hiệu.
Giám thị há»i:
- Cái hình nguệch ngoạc nà y có ý nghĩa gì? Anh mà không thà nh khẩn khai báo,
tôi tống cổ anh ngay láºp tức và o biệt giam.
Mình nói:
- ThÆ°a cán bá»™, tháºt tình tôi không rõ. Anh ta chỉ nói: tôi vẽ tặng cáºu má»™t
đạo bùa để xua Ä‘uổi bệnh táºt và tà khÃ.
Nghe ra cũng có lý, giám thị trại tha cho mình vỠlán…"
Phùng Quán
________
Ghi Chú:
(*) *THẰNG KHÙNG trong tù nà y là Cha ChÃnh Vinh, tức là Linh mục Gioan
Lasan NGUYỄN VĂN VINH (1912-1971), của Nhà thỠlớn Hà Nội. Bà i viết của
Phùng Quán đã kể lại chuyện tháºt những năm, những ngà y cuối trong ngục tù
của Ngà i.
Xin má»i Ä‘á»c thêm (bà i kèm theo dÆ°á»›i đây) tiểu sá» của Cha Vinh để chúng ta
biết thêm nhiá»u chi tiết vá» cuá»™c Ä‘á»i Ngà i; và cÅ©ng để hiểu thêm gÆ°Æ¡ng phụng
sự Chúa của Ngà i….
Linh mục Gioan Lasan NGUYỄN VÄ‚N VINH, Cha chÃnh Hà Ná»™i, (1912 – 1971).
Tấm gÆ°Æ¡ng can trÆ°á»ng
Linh mục Gioan Lasan NGUYỄN VĂN VINH*
Cha Gioan Lasan Nguyá»…n Văn Vinh chà o Ä‘á»i ngà y 2 tháng 10 năm 1912 tại là ng
Ngá»c LÅ©, huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam.
Cáºu Vinh, má»™t thiếu niên vui vẻ, thông minh, có năng khiếu nghệ thuáºt bẩm
sinh vỠâm nhạc, ca hát. Cáºu biết kÃnh trên, nhÆ°á»ng dÆ°á»›i, trong xứ đạo, ai
cÅ©ng quý yêu. Cha xứ Ngá»c LÅ© thá»i đó là Cố HÆ°Æ¡ng, má»™t cha ngÆ°á»i Pháp tên lÃ
Dépaulis giá»›i thiệu cáºu lên há»c tại trÆ°á»ng Puginier Hà Ná»™i. Năm 1928, cáºu
há»c Tiểu Chủng viện Hoà ng Nguyên, Phú Xuyên, Hà Tây.
Năm 1930, thầy Vinh được cố HÆ°Æ¡ng dẫn sang Pháp du há»c. Năm 1935, thầy và o Äại Chủng viện St Sulpice, Paris. Ngà y 20-6-1940, thầy được thụ phong linh
mục ở Limoges .
Chiến tranh thế giá»›i xảy ra, cha Vinh phải ở lại Pháp và tiếp tục há»c táºp.
Ngà i há»c Văn Khoa - Triết tại Äại Há»c Sorbone, há»c sáng tác và hòa âm tại
Nhạc viện Quốc Gia. Ngà i phải vừa há»c vừa là m. Vóc dáng nhá» nhắn dá»… thÆ°Æ¡ng
của ngà i đã là m cho nhiá»u ngÆ°á»i Pháp tưởng lầm ngà i là phụ nữ nên cứ chà o:
“Bonjour Madame!†Nhưng ẩn trong cái dáng vóc nhỠbé đó là một tâm hồn rộng
lá»›n, sau đôi mắt sáng là tÃnh cÆ°Æ¡ng trá»±c, dÆ°á»›i nụ cÆ°á»i là ý chà sắt son.
Sau khi tốt nghiệp cá» nhân Văn Triết ở Sorbone, ngà i gia nháºp dòng khổ tu
Biển Äức tại Äan Viện Ste Marie.
Sau 17 năm du há»c, năm 1947 cha Vinh vá» nÆ°á»›c, nhằm góp sức xây dá»±ng Giáo Há»™i
Công Giáo Việt Nam vững mạnh vá» má»i mặt. Khi ấy, Äức cha François Chaize -
Thịnh, Bá» trên Giáo pháºn đã bổ nhiệm ngà i là m cha xứ Nhà Thá» Lá»›n Hà Ná»™i.
Ngà i xin Bá» trên láºp dòng Biển Äức ở Việt Nam , nhÆ°ng không thà nh.
Cha Vinh, dù tu há»c ở Pháp nhÆ°ng luôn có tinh thần yêu nÆ°á»›c, Ä‘á»™c láºp, không
nệ Pháp. Năm 1951, Nhà ThỠLớn Hà Nội tổ chức lễ an táng cho Bernard, con
trai tướng De Lattre de Tassigni. Trong thánh lễ, tướng De Lattre kiêu căng
đòi đặt ghế của ông trên cung thánh và bắt chuyển ghế của Trần Văn Hữu, Thủ
tÆ°á»›ng Việt Nam xuống dÆ°á»›i lòng nhà thá». Vì lòng tá»± trá»ng dân tá»™c, danh dá»±
quốc gia, cha Vinh cÆ°Æ¡ng quyết không chịu. TÆ°á»›ng De Lattre rất tức giáºn, gá»i
cha Vinh tá»›i, Ä‘áºp bà n quát tháo, Ä‘e dá»a. Cha Vinh cÅ©ng Ä‘áºp bà n, lá»›n tiếng
đáp lại, quyết không nhượng bộ, nhưng Thủ tướng ngại khó nên tự nguyện rút
lui. Sau vụ đó, để tránh căng thẳng, Äức Cha Khuê đã chuyển cha Vinh là m
giáo sư của Tiểu Chủng Viện Piô XII, phụ trách Anh văn, Pháp văn, âm nhạc,
triết há»c; ngà i khiêm tốn vâng lá»i. Ngà i cÅ©ng giảng dạy Văn Triết ở trÆ°á»ng
Chu Văn An.
Năm 1954, Äức cha Trịnh NhÆ° Khuê cho phép cha Vinh và cha Nhân Ä‘Æ°a chủng
sinh Ä‘i Nam, nhÆ°ng cả hai Ä‘á»u xin ở lại sống chết vá»›i giáo pháºn Hà Ná»™i, dù
biết hoà n cảnh đầy khó khăn, nguy hiểm. Äức Cha Khuê bổ nhiệm ngà i là m Cha
ChÃnh, kiêm Hiệu Trưởng trÆ°á»ng DÅ©ng Lạc.
Ngà i tổ chức lá»›p há»c giáo lý cho các giá»›i, có những linh mục trẻ thông minh,
đạo đức cá»™ng tác, nhÆ° cha Nguyá»…n Ngá»c Oánh, cha Nguyá»…n Minh Thông, cha Phạm Hân Quynh. Lúc đầu, lá»›p há»c được tổ chức thà nh nhóm nhá» tại phòng khách Tòa Giám Mục, vá» sau, con số ngÆ°á»i tham dá»± tăng dần, lá»›p há»c được chuyển tá»›i nhà préau, và ngồi ra cả ngoà i sân. Lá»›p há»c hiệu quả rất lá»›n, những tÃn hữu khô khan trở thà nh đạo đức nhiệt thà nh, ảnh hưởng lan tá»›i cả giá»›i sinh viên và giáo sÆ° đại há»c, nhiá»u ngÆ°á»i gia nháºp đạo. Sau chÃnh quyá»n ra lệnh ngừng hoạt Ä‘á»™ng vì lý do an ninh.
Khi cha Vinh Ä‘ang là m Hiệu Trưởng DÅ©ng Lạc, ChÃnh phủ ra chỉ thị phải treo
ảnh lãnh tụ thay và o ảnh Thánh Giá ở các lá»›p há»c. Ngà i không tuyên Ä‘á»c chỉ
thị cÅ©ng không tháo bá» Thánh giá, nên năm 1957, trÆ°á»ng bị đóng cá»a.
Thá»i bấy giá», Äại há»c Y khoa Hà Ná»™i thiếu giáo sÆ°, nên đã Ä‘á» nghị Äức Cha
Khuê cá» cha Vinh đến trÆ°á»ng dạy La tinh. Nhiá»u sinh viên cảm phục ngà i. Má»™t
hôm, Chu Ân Lai, thủ tÆ°á»›ng Trung Quốc đến thăm trÆ°á»ng, thấy bóng dáng chiếc
áo chùng thâm linh mục, ông nói với đoà n tháp tùng:
“Äến giá» nà y mà còn có linh mục dạy ở Äại Há»c quốc gia Æ°?â€
Ãt lâu sau trÆ°á»ng Äại há»c Y khoa không má»i cha dạy nữa.
Biết tà i năng và kiến thức âm nhạc của ngà i, nhiá»u nhạc sÄ© ở Hà Ná»™i tìm cha
Vinh tham khảo ý kiến và nhỠxem lại những bản nhạc, bà i ca hỠmới viết.
Cha Vinh, má»™t trong những nhạc sÄ© tiên phong của Thánh nhạc Việt Nam , và lÃ
má»™t nhạc sÄ© toà n tà i. Ngà i chÆ¡i vÄ© cầm và dÆ°Æ¡ng cầm tháºt tuyệt, chÃnh ngà i
là ngÆ°á»i Việt Nam đầu tiên chÆ¡i vÄ© cầm ở Hà Ná»™i. Ngà i có năng khiếu đặc biệt
vỠâm nhạc, lại được há»c táºp chu đáo nên đã sáng tác và để lại nhiá»u nhạc
phẩm thánh ca tuyệt vá»i. Cha Vinh trình bà y bản hợp tấu “Ở DÆ°á»›i Vá»±c Sâuâ€
nhân cuộc đón tiếp phái đoà n Việt Nam do ông Hồ Chà Minh dẫn đầu sang dự Hội Nghị Fontainebleau năm 1946.
Ngà i cá»™ng tác vá»›i Hùng Lân sáng tác “Tôn Giáo Nhạc Kịch Äa-VÃt.†Sáng tác
nhiá»u nhạc phẩm lá»›n: “Mở ÄÆ°á»ng Phúc Tháºt,†“Tôn Vinh Thiên Chúa Ba Ngôi,â€
“Ôi GiaVi,†“Lạy Mừng Thánh Tá» Äạo.†Ngà i phổ nhạc cho các Ca Vịnh 8 , Ca
vịnh 16, Ca vịnh 23, Ca vịnh 41, Ca vịnh 115 và nhiá»u bà i hát khác nhÆ° Äức
Mẹ Vô Nhiễm, Thánh Tâm Giêsu. Ngà i còn viết những bà i ca sinh hoạt: Sao Mai,
Äá»i NgÆ°á»i, phổ nhạc bà i “BÆ°á»›c Tá»›i Äèo Ngang†của Bà Huyện Thanh Quan.
Hằng tuần ngà i đến dạy nhạc, xÆ°á»›ng âm và táºp hát bên chủng viện Gioan. Cha
Vinh có giá»ng nam cao, âm hưởng thanh thoát, lôi cuốn.
Ngà i tổ chức và chỉ huy dà n đồng ca trong nhiá»u cuá»™c lá»… và rÆ°á»›c kiệu lá»›n nhÆ°
cuộc Cung Nghinh Thánh Thể từ Hà m Long vỠNhà ThỠLớn Hà Nội.
Năm 1957, Nhà nước muốn tỠcho dân chúng trong nước và thế giới thấy là ở
Việt Nam đạo Công giáo vẫn được tá»± do hà nh đạo và tổ chức được những lá»… nghi long trá»ng, tÆ°ng bừng. Dịp Lá»… Noel, chÃnh quyá»n tá»± Ä‘á»™ng cho ngÆ°á»i đến chăng dây, kết đèn quanh Nhà Thá» Lá»›n, sau lá»… há» và o đòi nhà xứ Hà Ná»™i phải thanh toán má»™t số tiá»n chi phà lá»›n vá» váºt liệu và tiá»n công. Năm 1958 cÅ©ng thế,
gần đến lá»… Noel, không há» há»i han, xin phép, má»™t số ngÆ°á»i của Nhà nÆ°á»›c ngang
nhiên Ä‘Æ°a xe ô tô chuyển váºt liệu, tá»± Ä‘á»™ng bắc thang, chăng dây treo bóng
Ä‘iện mà u trang trà ở mặt tiá»n và trên hai tháp Nhà Thá» Lá»›n. Cha xứ thá»i đó
là cha Trịnh Văn Căn bảo vệ chủ quyá»n Giáo Há»™i trong khuôn viên cÆ¡ sở tôn
giáo, không đồng ý, nhÆ°ng há» cứ là m. Äể phản đối, cha Căn liá»n cho kéo
chuông nhà thá» cấp báo, giáo dân kéo đến quảng trÆ°á»ng nhà thá» rất đông ủng
há»™ cha xứ, hai bên to tiếng. Cha Căn gá»i Cha Vinh ra can thiệp, sau má»™t hồi tranh luáºn không kết quả, cha Vinh kéo những ngÆ°á»i của Nhà nÆ°á»›c Ä‘ang leo thang chăng đèn xuống, rồi chÃnh ngà i leo lên thang, hai tay Ä‘Æ°a cao trÆ°á»›c mặt, hai bà n tay nắm lại, hai cÆ°á»m tay đặt lên nhau, là m dấu hiệu còng tay số 8, và nói lá»›n:
“Tá»± do thế nà y à !â€
Vụ giằng co lộn xộn kéo dà i suốt buổi sáng, công cuộc trang trà không thà nh.
Cha Căn, cha Vinh cùng một số giáo dân bị cơ quan an ninh thẩm vấn, đem ra
xét xá». Tòa án Hà Ná»™i tuyên án: Cha Trịnh Văn Căn, ChÃnh xứ Nhà Thá» Lá»›n,
ngÆ°á»i chịu trách nhiệm tổ chức lá»… Noel năm 1958 chịu án 12 tháng tù treo.
Cha ChÃnh Nguyá»…n Văn Vinh chịu án 18 tháng tù giam, vá»›i tá»™i danh: “Vô cá»› táºp
hợp quần chúng trái phép, phá rối trị an, cố tình vu khống, xuyên tạc chế
độ, gây chia rẽ trong nhân dân†(!).
Sau phiên tòa, cha Vinh bị Ä‘Æ°a Ä‘i giam ở Há»a Lò, sau bị chuyển Ä‘i nhiá»u trại
giam khác nhÆ° Chợ Ngá»c, Yên Bái, cuối cùng là trại “Cổng Trá»iâ€, nÆ¡i dà nh
riêng cho các tù nhân tỠtội.
Khi cha Vinh mới đến trại Yên Bái, ngà i còn được ở chung với các tù nhân
khác, nhiá»u giáo dân, chủng sinh, tu sÄ© đến xin cha giải tá»™i, vì thế ngà i bị
ká»· luáºt, phải biệt giam, bị cùm chân trong xà lim tối. Mấy tháng sau được
ra, ngà i lại ban phép giải tá»™i. Cán bá»™ há»i:
“Tại sao bị cùm, bị ká»· luáºt, được ra, anh tiếp tục phạm quy?â€
Ngà i đáp:
“Cấm là việc của các ông, giải tội là việc của tôi, còn sống ngà y nà o, tôi
phải là m bổn pháºn mình!â€
Ở tù đói rét là đương nhiên, lúc nà o cũng đói, hằng ngà y mỗi bữa một bát sắn
độn cơm, ăn với lá bắp cải già nấu muối, khi chia cơm phải cân đong từng
chút má»™t... Má»™t lần cha Vinh nháºn được gói bÆ°u kiện do cha CÆ°Æ¡ng, quản lý
Nhà Chung Hà Ná»™i, gá»i lên, trong đó có Ãt thức ăn, lÆ°Æ¡ng khô và và i đồ dùng
cá nhân, ngà i đem chia sẻ cho anh em trong nhóm, cả Công giáo lẫn lương dân,
ăn chung, dùng chung. Anh em tù hình sá»± thân thÆ°Æ¡ng gá»i ngà i là “Bố.â€
Ngay trong nhà tù, cha Vinh vẫn can đảm bảo vệ ngÆ°á»i bị áp bức, có lần má»™t
tổ trưởng đánh Ä‘áºp tù nhân, ngà i lên tiếng bênh vá»±c, liá»n bị ngÆ°á»i tổ trưởng
nà y xông đến giang tay đánh, ngà i đưa tay gạt, anh ta ngã khụy. Từ đó trong
trại có tiếng đồn cha Vinh giá»i võ, má»i ngÆ°á»i phải nể vì.
Má»™t cán bá»™ cao cấp ở Hà Ná»™i lên Cổng Trá»i gặp cha Vinh, nói: “Äảng và ChÃnh
phủ muốn anh được tha vá», nhÆ°ng vá»›i Ä‘iá»u kiện phải cá»™ng tác vá»›i linh mục
Nguyễn Thế Vịnh (Chủ tịch Ủy Ban Liên Lạc Công Giáo). Nếu anh đồng ý, anh có
thể vá» Hà Ná»™i ngay bây giá» vá»›i tôiâ€. Ngà i khẳng khái đáp: “Ông Vịnh có Ä‘Æ°á»ng
lối của ông Vịnh. Tôi có Ä‘Æ°á»ng lối của tôiâ€.
Vì không khuất phục được ngà i, nên bản án từ 18 tháng tù giam, không qua một
thủ tục pháp lý án lệnh nà o, đã biến thà nh 12 năm tù kiên giam, xà lim, biệt
giam và án tá». Năm 1971, khi ngà i từ trần không ai được biết, má»™t năm sau,
chÃnh quyá»n má»›i báo cho Äức Cha Khuê và cha CÆ°Æ¡ng quản lý Nhà Chung:
“Ông Vinh đã chết. Không được là m lá»… áo Ä‘á» cho ông Vinh!â€
Suốt Ä‘á»i mình, trong má»i tình huống cha ChÃnh Vinh là m tròn trách vụ của
mình. Ngà i đã mạnh mẽ rao giảng Tin Mừng và là m chứng cho đức tin, khi thuáºn
tiện cÅ©ng nhÆ° khó khăn. Vượt má»i thá» thách gian khó, không chịu khuất phục
trÆ°á»›c cÆ°á»ng quyá»n, luôn trung kiên vá»›i Thiên Chúa và Giáo Há»™i.
Cha ChÃnh Gioan Lasan Nguyá»…n Văn Vinh là má»™t chứng nhân của thá»i đại, má»™t
linh mục Công Giáo Việt Nam can trÆ°á»ng, háºu thế kÃnh tôn và ghi ân ngà i.
TGP HÃ Ná»™i
BBT (Theo HÄGMVN)
Trần Văn Giang Sưu tầm
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn không được phép download files trong diễn đàn