Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 30.01.2010 Tiêu đề:
Kính chào qíu Diễn Đàn,
Cách riêng với quý Bạn Thành viên và quý Đọc giã chưa lập gia đình.
Như trên quý Bạn vừa đọc "Những Lời Khuyên Bổ Ích Cho Tình Yêu" , quý Bạn đã chọn cho mình đường lối cho việc xây dựng tình yêu chưa?
Khuyết điểm lớn thường gặp là "lúc gặp gở đầu tiên ấy" cả hai trong lòng rộ lên niềm vui phấn kích mà không ai nói với ai lời nào cho ra hồn.. Tựu chung là thiếu can đảm không thốt nên lời. Đến khi tạm biệt thì vấn vương tức tối; bao nhiêu lời giao tình chuẩn bị sẳn chạy đi đâu mất.
Kinh nghiệm cho kết luận : Không nên đặt cho mình tiêu chuẩn nào, nhưng là bình thường giản dị như thường khi gặp bạn cùng giói tính. Nghĩa là trao đổi nhau những câu "Bạn có khoẻ không? Bạn có theo kịp bài học không? Công việc nhà ra sao? Có thể cho biết địa chỉ nhà Bạn không? Vân vân" qua được ải này thì những điều khác cần nói không còn rụt rè nữa.
Để có được kết quả tốt là "mỗi người phải bước một bước" nghĩa là không thể đơn độc một phía. Đó là tín hiệu chấp nhận nhau.
Sau đó cùng nhau đến nhà cha mẹ của nhau làm quen.
Riêng các bạn Nam tuyệt đối không được âm thầm để tránh cái gọi là "lụy tình, thất tình" là "muốn người ta chạy lên chạy xuống" khổ thân. mà không giải quyết được gì.
Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 04.02.2010 Tiêu đề:
Đôi đũa lệch
Cả trường không rõ chúng ta là gì của nhau nhưng chẳng ai tin rằng bạn thích tôi, đơn giản vì tôi với bạn “là đôi đũa lệch.
Ngày xưa, tôi là một con bé nhà nghèo ngồi trên xe lăn mang đầy nỗi mặc cảm.
Ngày xưa, bạn là chàng trai hát hay và đẹp trai nhất trường.
Vậy mà không rõ vì sao chiều nào bạn cũng xin đẩy tôi về nhà với lý do “cùng đường”. Tuy bạn vuốt rất khẽ nhưng tôi vẫn nhận ra: bạn thường vuốt tóc tôi và nhặt những chiếc lá bé xíu vô tình vướng vào đấy. Cả trường không rõ chúng ta là gì của nhau nhưng chẳng ai tin rằng bạn thích tôi, đơn giản vì tôi với bạn “là đôi đũa lệch”. Tôi cũng không hiểu và cũng không hỏi vì tôi thích sự im lặng mỗi khi bạn bạn đưa tôi về sự im lặng để nghe mùa xuân ấm áp đang thầm thì.
Bỗng một ngày, bạn không rẽ sang con đường nhựa quen thuộc mà đẩy tôi đi về phía biển. Bất ngờ, bạn dìu tôi dậy và ôm chầm lấy tôi. Biển miên man vỗ sóng…
- Có bao giờ Mai hỏi vì sao tôi hay đưa bạn về?
- Không, vì tôi biết mình chẳng bao giờ tìm ra câu trả lời.
- Vậy vì sao lúc này tôi lại ôm Mai?
- Vì…..
- Vì tôi thích Mai đó! Mai có hỏi vì sao tôi thích Mai không?
- Không, vì tôi biết mình sẽ không tìm ra câu trả lời…
- Tôi cũng không biết, tình yêu thật khó hiểu!
- Ngày mai tôi sẽ đi rất xa, ở đó có mẹ tôi….cũng đang ngồi xe lăn chờ những ngày cuối của cuộc đời mình trôi qua…Tôi sẽ ở đó chăm sóc mẹ.
- ………..
- Tôi tặng Mai này, kiên cường lên nhé! Mùa xuân tôi sẽ trở về, đưa Mai đi dạo khắp con đường ngập sắc mai vàng.
Bạn đi….Mỗi lần ngắm nhánh xương rồng - ón quà bạn tặng, tôi lại nở nụ cười hạnh phúc.
Mai đã nở, đã tàn nhiều lần, bạn vẫn chưa về. Nhưng tôi vẫn chờ, tôi không bỏ cuộc vì…bạn cho tôi niềm tin về ngày gặp lại, vì bạn là người kéo tôi ra khỏi nỗi mặc cảm, vì bạn cho tôi biết tình yêu giữa cuộc đời.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn