GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 26
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 026
 Lượt tr.cập 055727780
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 04.05.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - "BỆNH" nhÆ°ng không phải là "BỆNH" (tiếp theo phần thứ ba)

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Y học thường thức: Sức khỏe - Bệnh tật - Thuốc hay
Người đăng Thông điệp
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 02.01.2010    Tiêu đề: "BỆNH" nhÆ°ng không phải là "BỆNH&quo Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

"BỆNH" nhưng không phải là "BỆNH"

Đời sống con người ai cũng phải trải qua “sinh, lảo, bệnh, tử”.
Sinh : Bản thân không được chủ động mà do tác động của người khác tạo ra.
Lảo : Cơ thể con người vừa tượng hình trong bào thai đã được thời gian đếm từng giây phút rồi cần cổi.
Bệnh : Dù ở môi trường nào, ăn ngủ điều độ, tế bào, vi khuẩn luôn thoái hoá, phát sinh bệnh.
Tử : tim ngưng dập, cơ thể không được nuôi dưởng, tắt thở, thân xác thối rữa.

Riêng về khâu “bệnh” :
Có nhiều thứ bệnh, có nhiều thứ thuốc chữa trị. Thế gian có những thứ thuốc – Đông y – Tây y – Nam y - Bắc y.
- Thuốc Đông y là danh từ gọi nôm na cho những “dược liệu” nhập vào từ phía Đông.
- Và Tây, Nam, Bắc cũng như vậy.
Tuy nhiên, hiện nay có nhiều thứ bệnh mà con người chưa tìm ra được thứ thuốc chữa trị như :
- HIV, Sốt xuất huyết, A H1N1, bệnh gan.

Có những thứ bệnh trị thuốc Tây công hiệu, thì thuốc Đông bó tay. Nhưng cũng có bệnh thuốc Tây bó tây thì thuốc Đông công hiệu. Đơn cử :
- Các loại bệnh về “sởi” thuốc Tây ít công hiệu, thuốc Đông hiệu nghiệm như thần.
- Các loại bệnh về "viêm mủ" thuốc Đông ít công hiệu thì thuốc Tây kết quả tốt.
- Có những thứ bệnh càn giải phẩu, Tây y phải cho bệnh nhân hít thuốc mê (loại thuốc độc) làm mất cảm giác, thì Đông Y chỉ cần cho vài mủi kim gọi là “châm” vào huyệt đạo nào đó, bệnh nhân vẫn tĩnh ăn uống, Thầy Thuốc làm việc giải phẩu của mình.
- Vân vân….

Có những loại tưởng chừng là “bệnh” nhưng không được liệt kê là “bệnh”. Có những loại không được coi là “bệnh” nhưng lại là “bệnh”. Đơn cử :
- Nấc cục - Ngủ ngáy - Đái dầm - Đau vú - Nói lịu - Cà lăm - Nghiến răng - Hôi nách - Rét cữ - Trúng thực - Trúng độc - Dời ăn - Mắt lé - Vọp bẽ (chuột rút) vân vân.
Những triệu chứng này Tây y chạy dài, thì Đông, Nam, Bắc Y được mùa, chữa dể dàng. Đôi khi dùng “mẹo” để chữa mà không phải thuốc thang.

Nấc cục :
Cả Đông, Tây, Nam, Bắc y đều không tìm được nguyên do vì sao người bị “nấc cục”. Động thái “nấc cục” ai ai cũng mắc phải tuy không hại gì cho cơ thể, nhưng là thực trạng khó coi, nó xuất hiện bất ngờ với tiếng “hướt, hướt” Thí dụ :
- Diễn giả trước khán giả nói : Kính chào quý vị (huớt) thân mến (hướt).
- Chủ tế đọc : Này là Mình (hướt) Ta, các con (hướt)…
- Bạn khác phái gặp nhau : - Mình ra bãi biển (hướt) chơi.

* Chữa nấc cục :

Có thể gọi “nấc cục” là “sự cố sinh lý” của bàn thân, ở tuổi nào cũng bị. theo dó lưu truyền rất nhiều cách chữa tri : Ngữa cổ lên trời ngó trần nhà tìm thằn lằn (thạch sùng), đếm lá cây nếu là ban ngày. Nhìn trời đếm sao nếu là đêm. Cầm chén ăn đưa khỏi đầu dùng đủa đâm vào khu chén, miệng nói “cho mầy chết, cho mày chết nếu đang ăn. Những cách làm này chỉ kết quả 50 trên 50, vã lại bị nhân là Diễn giả, Chủ tế thì không dùng được.
Cách tối ưu 90 phần trăm : Hãy lắt đầu một hay hai cái thật mạnh là hết ngay “nấc cục”. hoặc người thứ hai bất ngờ ra tay chọt lét, bạt tai người “nấc cục”.

• Chữa ngủ ngáy :
Theo Y học, người ngủ phát ra tiếng khò khè, ồ ề là do khí quản bị tắt nhưng chưa tắt hẳn, khi hít thở khí quản đàn hồi phát ra âm thanh, như những người chơi kèn Tumpette, Trombon, hơi thổi làm cữ động môi phát ra âm thanh.
Giải thích nghe như bình thường, nhưng những ai gặp trường họp này thì không muốn chút nào, chỉ còn thích nghi “trời” biểu. hoặc nghe một nhạc cụ độc tấu của kèn nếu một người “ngáy ngủ”. và hình dung là một đội kèn đang hợp tấu nào là kèn Clarinette, Trumpette, Trumbon, Xaxo 4 loại, Tuba, Bariton, Basse nếu cùng ngủ chung trại tập thể. Xóa tan khó chịu.
Cách chữa :
Người “ngáy ngủ” lúc nào miệng cũng hã ra dù thế nằm nghiên hay ngữa. Nhẹ tay lén bỏ vào miệng họ “viên muối hột nho nhỏ”, lát sau sẽ không còn nghe tiếng “ngáy”. Đây là cách đột biến giải quyết tình thế. Chửa trị đứt điểm trước khi ngủ súc miệng bằng dung dịch Sulfat Nitrat dArgent, và ngậm viên kẹo Colia trong miệng khi ngủ.

(Xin đón xem tiếp phần hai)


Được sửa chữa bởi dangngocan ngày 27.01.2010, sửa lần 2
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Bienluu
Thành viên
Thành viên


 

Ngày tham gia: 30/04/2009
Bài gửi: 159
Số lần cám ơn: 0
Được cám ơn 82 lần trong 78 bài viết

Bài gửigửi: 02.01.2010    Tiêu đề: re: "BỆNH" nhÆ°ng không phải là "BỆNH Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Nấc cục gãy cày
Một bữa bác Hy cày đất đồi để trồng khoai sọ, đang mải cày thì vấp phải cái rễ gốc Sim, đáng ra lúc này bác hô: "Họ" để Trâu dừng lại rồi lôi cày ra kẻo bị gãy, nhưng khổ nỗi lại nhằm lúc bác "Nấc cục" đánh "Hưựt" một cái, con trâu nghe vậy liền bước cái thật nhanh, vậy là trâu kéo một nửa cày đi còn nửa kia găm vào dưới rễ.
Mời bác Hy nghe đài rồi chữa "Nấc cục" nhé!
[url]http://
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 02.01.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Kính chào Bienluu,
Bạn gởi vào câu chuyện liên quan đến "nấc cục" làm cho người đọc lưu ý "nấc cục" có mức quan hệ không tầm thường, cùng lồng trong cái dí dõm vui, nhưng rất sâu xa.
Riêng về cài Link Bạn giới thiệu có những câu : theo đông y, là do khí thanh không thăng lên được, trọc âm không giáng xuống được, gây nên ngăn nghẹt ở cổ làm người ta không ăn uống gì vào được và sẽ chết dần. Cách chữa của đông y là làm “thăng thanh, giáng trọc”, điều hòa âm dương (vì âm thăng dương giáng). Làm cách nào kiếm được vị thuốc có mang tính chất âm và dương để làm âm dương điều hòa thì sẽ khỏi bệnh.
Từ trước đến nay sách vở Y khoa đều mơ hồ giải thích jiện tượng "nấc cục" không có kết luận, nay có Thầy Đông y nào đó định bệnh được, điều này mừng cho nhân loại nhưng cần phải kiểm nghiệm lại, như có tên Khoa học gia nào đó định lý "lữa". Cũng như trong các Nghỉa trang trên thế giới không có cái mồ nào người chết vì "nấc cục".
Vì vậy, mình gở Limk http://... để tránh cho những người dể tin không bị đầu độc, hơn nữa nó có hơi hám dị đoan trong cách chữa tri.
Trân trọng,
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 06.01.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Phàn hai
“BỆNH” mà không phải là “BỆNH” (tiếp theo)

Mỗi người Việt Nam bản chất khác nhau nhưng lại cùng có tính cách hòa hoãn, thân thiện, mỗi lần gặp lại Bạn bè thì có nhiều chuyện kể cho nhau, những câu chuyện ấy thường gọi là chuyện “Dân gian” không biết ai là tác giả, cũng có khi là nhiều tác giả vì câu chuyện kể lại thêm thắc đôi điều. Họ nói : cái vụ “đái dầm” coi vậy mà nhiêu khê, mỗi ông Thầy thuốc Đông, Tây, Nam, Bắc y, giải thích khác nhau, cũng không thống nhất tên gọi “chứng, bệnh?” đái dầm, nhưng trong dân gian thì gọi là “tật”, như là : Bé con nhà…có “tật” đái đầm, rồi trở nên thành ngữ.*

Chữa đái dầm :

Thầy thuốc quả quyết “tật đái dầm” chỉ ở lứa tuổi từ 3 đến 5 tuổi, nhưng thực tế vẫn có những người có Vợ, có con mà vẫn còn “đái dầm”.
Nguyên nhân “đái dầm” đến nay y học cũng chỉ đưa ra lập luận có khả năng vầy, có khả năng kia vân vân, không quyết đoán.
Triệu chứng “đái dầm” là nước tiểu chảy ra vô tổ chức, vô kỷ luật, nó tự do chảy không kiểm soát được, dù là ngày hay đêm, là đang thức hay ngủ, như là cái “van” khóa nuớc bị hỏng hóc bất ngờ, nhưng lại không phải vì nó không rỉ, không rịn, sau khi “xì xúp bấp” xong, người vẫn khỏe mạnh bình thường. Có tý mắc cỡ vì đủng quần bị uớt…

Cách chữa trị :

Đến nay Đông, Tây, Nam, Bắc Y, có đưa ra nhiều phương pháp, dược liệu dùng chữa trị “tật đái đầm” nhưng chưa hiệu quả còn bỏ ngỏ gần như buông xuôi gởi gấm cho thời gian, thì “Dân gian” từ nông thôn có lưu truyền cách chữa trị rất công hiệu như sau :
“Cua đồng”, loại vật giáp sát, hình dáng giống như con cua biển, nhưng nhỏ hơn, sống ờ nước ngọt, có màu nâu đen. (có loại khác, giống như “con cua”, hình dáng “dẹp” nhỏ, bằng 2 phần muời “cua” có tên là “con Vẹm” dùng làm thuốc hay hơn “cua” nhưng hiếm).
Dùng 10 con “cua cái” còn sống, nhổ tất cả lông nơi yếm cua, (bộ phận ôm trứng) rửa sạch nhai sống với muối, liên tục 5 ngày sẽ bớt dần “tật đái dầm.” (Thịt cua luộc chin, chấm với muối, ớt, chanh, rất ngon, nên thuốc, tiêu trừ trúng độc thực phẩm).
Sau 10 ngày, cho dùng như vậy một lần nữa sẽ khỏi hẳn.

* Nói lịu – Cà lăm :

“Nói lịu và Cà lăm” người vẫn mạnh khỏe bình thường không ai biết người đó có “tật Nói lịu hoặc Cà lăm” chỉ biết khi đối tượng này tiếp xúc hay gặp phải sự cố thì mới phát sinh “Nói lịu, Cà lăm”.
Triệu chứng “Nói Lịu” đa số là Nữ nhân mắc phải, người ấy lập lại nguyên câu nói của người khác liên tục không kềm chế được. Thí dụ, ai chào hay nói : Chào Chị, chị đi dâu đó, tức thì người “Nói lịu” nói lập lại : chào Chị, chị đi đâu đó, chào chị, chị đi đâu đó phải trên 5 lần mới dứt nói, gần như bị giật mình. “Tật” này mang trong mình suốt đời sống, nếu không chữa trị.

Triệu chứng “Cà lăm” thường bắt gặp Nam nhân mắc phải nhiều hơn Nữ. Đối tượng không diễn đạt được câu mình muốn nói mà phải rặn đỏ mặt tía tai. Thí dụ, đương sự cấn nói : “cho tôi chơi với” thì khi phát âm bị “cho a, cho a, cho..o…o tôi, tôi, tôi, chơi a, chơi a…với”, nói được một câu cực kỳ khó khăn. Đặc biệt, bắt đầu tuổi trưởng thành thì tự nhiên dần dần bớt “Cà lăm” rồi mất hẳn. Tật này nếu được quan tâm chăm sóc thì sẽ hết lúc 8, 9 tuổi.

Chữa trị hai tật “Nói lịu, Cà lăm” như là chuyện không tưởng vì không dùng bất cứ nguyên liệu nào mà là “mẹo” vặt. (xin lỗi) chỉ dùng chút nước bọt bôi vào mũi của người “Nói Lịu, Cà lăm” thì hết ngay lúc đó, về dài về lâu khoảng 6 tháng thì hết hẳn “Nói lịu, Cà lăm” lúc nào không biết.

Riêng về “Cà lăm” phải kiên nhẩn hơn. Có một người dẫn nói trước từ “tôi” buộc người “cà lăm” lập lại “tôi”, người hướng dẫn nói : “đi”, người “cà lăm” lập lại “đi”, người hướng dẫn nói “chơi”, người cà lăm lập lại “chơi”, như là tập em bé nói. Tập thường xuyên trong ngày sẽ cho kết quả tốt, mà không phải chờ đến tuổi trưởng thành.

* Nghiến răng :

Có một số người cả Nam lẩn Nữ khi ngủ thì “nghiến răng” kêu kèn kẹt, làm thức giấc gây khó chịu cho người khác. Chứng “Nghiến răng” không có thuốc đặc trị, họ đã được Khoa Nha khám răng, chụp X quang, được Khoa Tai, Mũi, Họng khám, vẫn không tìm thấy gì khác lạ với người ngủ không “nghiến răng”. Khi được hỏi : Ông Bà, Anh Chị có mộng thấy mình đang ăn món gì không? Tất cả đều có câu trả lời chung là: Không. Hỏi : có ngứa răng không? cũng không. Qua giai đoạn “nghiến răng” họ nuốt cái gì đó gây tiếng “ực” rồi trở mình sang thế nằm khác. Khi thức dậy họ chối leo lẻo “làm gì có chuyện đó, không bao giờ tôi nghiến răng, ???

Cách chữa :

Thật may, trong dân gian chưa bị phương pháp chữa trị của Tây Y mà thất truyền cách khắc phục “tật nghiến răng khi ngủ”. Cũng không phải tốn tiền mua thuốc, mà có món ăn tẩm bổ. lại tống khứ được cái “nghiến răng”, cứu vãn được nhiều đôi Vợ Chồng không phải ly dị trở lại sống hạnh phúc.
Tìm mua cặp “Dái heo nọc”, (hai trứng) rửa sạch, để nguyên không mổ xẻ. Dùng cho Nam thì luộc với gừng, đợi chín gấp ra đĩa, cắt nhỏ, chấm với muối ớt chanh. Xực! Phần nước dùng để uống.
Dùng cho Nữ thì nấu với tương hột như thức ăn cơm bình thường.
Mỗi tuần dùng một lần, dùng liên tục 3 lần sẽ dứt “nghiến răng".

(Đón đọc tiếp phần sau)
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 27.01.2010    Tiêu đề: "BỆNH" mà không phải là "BỆNH" Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Phần thứ ba
“BỆNH” mà không phải là “BỆNH”

Từ nông thôn đến thị thành, người Việt Nam thường nghe rất nhiều câu ca dao, câu hò mang nhiều ý nghĩa, vừa là răn đời, đồng thời giáo dục, đôi khi châm biếm, dí dỏm, cười mà ra nước mắt, cười mà phải bậm môi, một trong những câu hò là : “Chim khuyên ăn trái nhãn lòng, lia thia (a) quen chậu, vợ chồng quen hơi”. Câu ca này khó mà chấp nhận, “có con chim khuyên không?”, rồi áp đặt chim ăn nhãn lòng, có ai thấy cố sự này bao giờ. Rồi “lia thia quen chậu” vế này không ổn do không một loài vật nào tình nguyện bị nhốt cả, rồi kết luận “vợ chồng quen hơi”. Khó hiểu nhưng vẫn có người hiểu, đó là người trong cuộc. (a) Loại cá nhỏ, nuồi làm kiểng và đánh nhau giải trí, gọi là đá cá).

Tạo hóa thật trớ trêu, tạo dựng người dung nhan bình thường đến xinh đẹp, cơ thể không tiết ra mùi, thì có người lúc nào cũng có mùi. Nếu là mùi hương thơm thì may mắn, còn mùi hôi tanh quả thật bi đát. Dân gian đặt cho cái tên là “Hôi nách”.


* Hôi nách :

Gọi là “hôi nách” vì mùi xuất phát mạnh ở vùng 2 bên nách của cơ thể, dù tắm thật kỷ dùng nhiều loại nước hoa, mỹ phẩm cũng không bán đi được cái không muốn ấy, chính bản thân của người “bị” cũng lấy làm khó chịu, tính tình bi quan tự ti mặc cảm vi bị mọi người e dè xa lánh. Vê lâu dài sau khi đã chạy chữa từ Tây y sang Đông, Nam, Bắc y không khỏi, họ cam chịu cho rằng Trời kêu ai nấy dạ, Nam Nữ đều mắc phải, may mắn tỷ lệ không nhiều. Nữ “bị” ít hơn Nam, và lạ lùng họ rất cực kỳ khoẻ, Nam khôi ngô tuấn tú, Nữ xinh đẹp thuỳ mỵ.

Cách chữa :

Chứng “hôi nách” được ví như một phần sống của thân thể, chết mang theo, không có thuốc chữa đặc trị, mà chỉ có những phương cách làm biến đi, hoặc giãm bớt “mùi” trong thời gian ngắn khi phải tiếp xúc.
- Dùng 2 trứng vịt tươi, nấu (luộc) chín, lấy bông gòn bọc lại nhằm bớt nóng rồi kẹp vào 2 nách, trứng nguội tháo bỏ bông gòn kẹp vào nách lần hai. (Trứng sau khi dùng liệng bỏ vì rất hôi và độc). Giải thích : do tuyến hạch luôn tiết ra chất hôi, nhờ trứng vịt nóng hút ra trước, hạch sạch không còn mùi.
- Hàn the (hình dáng giống như cục phèn chua) nhúng vào nước chà xát vào nách nhiều lần, có tác dụng như trét vào một lớp keo làm bít lổ chân lông, mùi không tiết ra được.

Như trên đã đề cập chỉ khử mùi thời gian ngắn lý do : Trứng hút tuyến mùi như ta đi “tiểu” (giải) bọng đái xẹp, lát sau bọng đái lại có nước, thì hạch mùi cũng vậy. Còn chất dán của “hàn the” vì nó thuộc dạng nước nên khi cơ thể đổ mồ hôi thì chất dán hàn the cũng trôi theo, chân lông bị hở, mùi theo đó thoát ra. Điều quan trọng đừng bi quan mà vui sống nhờ : “Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi”.


* Trúng thực – Trúng độc

Hai từ “Trúng thực và Trúng độc” theo Tự điển tiếng Việt do Nhà Xuất Bản Khoa Học Xã Hội Hà Nội xuất bản năm 1997 mang hai ý nghĩa khác nhau. Trúng thực là ăn nhiều quá, không tiêu hóa được. Trúng độc là ăn phải chất độc.
Theo định nghĩa trên có phần quá đơn giản, đôi khi còn nhiều bất cập như có người chỉ ăn vài lát ổi, vài miếng xoài, một quả măng cụt vân vân đã phải bị ngoài nóng ran đổ mồ hôi mà trong người lạnh run hai hàm răng rung lập cập, đau bụng nhiều và muốn ói. Hiện trượng này cũng gọi là “trúng thực”. Về “trúng độc” rất nhiều trường hợp không ăn vẩn bị “trúng độc” như hít phải khí độc, bị ong đánh (chích), bị rắn rết cắn vân vân.

Cách chữa :
- Trúng thực,


Thông thường trường hợp này Tây y cho uống thuốc xổ và rửa ruột, tức đổ nước vào bao tử nhằm cho người “trúng thực” ói ra các chất đã ăn.
Trong dân gian có cách chữa rất hiệu nghiệm. Khi biết chính xác người trúng thực đã ăn gì, dùng vỏ những trái đã ăn “sao” (xào trong chảo, nồi, ) hoăc nướng cho thật khô, đổ ngay xuống đất sạch (lấy hơi đất) chờ nguội, bỏ vào ấm, nồi, cùng với nước nấu lên cho sôi, khi nước sôi được 5 phút múc ra vài ba muổng đổ lần lần vào miệng người trúng thực, cứ làm như thế 10 phút sau, sẽ hết đau bụng, lạnh, đổ mồ hôi, đi đứng bình thường.

- Trúng độc,

Tây y gọi chung là “trúng độc thực phẩm”, chỉ định thực phẩm có độc tố. xác định “ăn, uống” là thủ phạm chính. Nhưng trong dân gian có nhiều thứ “trúng dộc” mà không phải bởi “ăn, uống”. Trường hợp giáo dân đang tham dự thánh lễ, bất ngờ có một người ngã té xỉu. (a) Tập thể dục thường nhật buồi sáng phải bò vào, tắt thở trên đường chở đi bệnh viện. (b) Lao động trước sân, vào nhà uống nước rồi ú ớ bất tỉnh, xe chở đi bệnh viện, chết trên đường, (c) vân vân.
Những hiện tượng này Tây y gọi là “tai biến”, chỉ cần 5 giây não thiếu o-xy sinh ra “đột quị”, nhanh chậm trong cứu cấp hệ quả liệt bán hay toàn thân và mất tri giác mức độ. Làm xét nghiệm máu, chụp X quang, siêu âm, cho thở oxigen, chờ đợi chẩn đoán mà không có xác định.

Cùng những trường hợp trên, dân gian gọi đơn giản là bị “trúng gió” rất thuyết phục, được giải thích như sau :
(a) Cơ thể con người luôn luôn bài tiết ở hơi thở, chân lông một số độc tố thoát ra ngoài, tất nhiên một khối luợng độc tố tập trung nhiều người quanh quẩn trong không khí đang bị bao trùm bởi không gian lồng nhà thờ. Sức khỏe mỗi cá nhân khác nhau, người bị xây xẩm mặt mày té xỉu vì trước đó trong người đã tích lủy tỷ lệ độc tố nhiều hơn những người kia, giờ đây vô tình hít phải thêm một chút độc tố nữa làm tràn đầy miễn nhiểm.
(b) Trường hợp xảy ra cho nhiều thanh niên cường tráng tập thể dục hít phải không khí xấu do đêm đó mưa, khí đất bốc lên không tốt gây sốc cơ thể.
(c) Với cái nắng chói chang ngoài sân vườn, đổ mồ hôi mất nước, vào nhà tất nhiên hai trạng sinh thái đối nghịch sung khắc, thần kinh hụt hẩng, hoa mắt, xây xẩm té ngã.

Cách chữa :

- Trúng độc,

Hy vọng cứu người, những điều tuyệt đối tuân theo :
1.- Đối với người chưa bị á khẩu : Mau chóng xoa bóp vùng lưng người bị trúng độc, lẽ ra là “bấm huyệt” nhưng vì không chuyên môn mà làm theo thói quen gọi là “cạo gió”, dùng bất cứ thứ gì như cái muổng, đồng xu, móng tay, quẹt mạnh lung tung vào lưng người, luôn được may mắn chạm vào huyệt đạo đả thông kinh mạch, tĩnh mạch.
2.- Đối với người đã bất tỉnh : tất cả các mạch đều lặn sâu vào bên trong, phải dùng cùi chỏ tay, ấn mạnh từ vùng thắt lưng 2 bên cạnh xương sống di chuyển từng tí lên đến cổ nhiều lần, tiếp theo xoa bóp. Làm hoài cho đến khi nạn nhân ú ớ phát âm thì thôi.
3.- Tuyệt đối không dùng bất cứ loại dầu nào, cần cho người bị “trúng gíó” có nơi hít thở thoáng khí trong lành.

Biện luận : vì máu không đưa lên não được phát sinh đột quị, cách làm 1 và 2 khẩn trương giúp cho máu lưu thông, tất nhiên cơ thể điều hoà trở lại bình thường. Ngược lại, não không có máu nuôi dưỡng, nặng thì chết trên đường đến bệnh viện hoặc chỉ sống thêm thời gian ngắn tử vong. Nhẹ thì liệt hai chân, bán thân, toàn thân và mất trí.


* Dời ăn (con giời)

Bài này không liên quan với bênh có tên gọi Zona là bệnh do một loài Herpes virus có tên là Varicella Zoster virus (VZV) gây ra.

Sinh trưởng và sống ở thành thị ít người biết “con dời” (giời) ngoài hình ảnh trong sách vở, nhưng không phải không có “con dời” (giời) sống, vì nơi nào có cây cối thì có thể có “con dời”. (con giời)
Nếu biết “con rết” thì “con dời” (con giời) giống y chang, khác hơn là “dời” (giời) kích cở nhỏ, và ở nơi tối thì tự phát sáng dọc theo thân mình. Khoa học gọi là chất “lân tinh” cực độc.
“Dời” (giời) bò đi đến nơi nào đều để lại chất độc, thích môi trường ẩm ướt, đa số người mắc phải “Dời ăn” (giời ăn) từ quần áo giặt phơi “dời” (giời) bò vào, dù quần áo ấy đã được là (ủi) người mặc vào vẫn phải bị độc tố lân tinh, mà không cần bị “dời” trực tiếp bò trên người.
Khi bị chất độc của “dời” (giời) dân gian gọi là “bị dời ăn” có triệu chứng phát ra bằng những mụn đỏ, sau đó mưng mủ, xếp thành một vạt dài gây bỏng rát và nổi mụn đỏ trên da tương tự như bệnh zona. Khác hơn là chạy chữa không đúng cách sẽ đi đến tử vong. Còn bệnh Zona không chết, do virút bị cô lập.

Cách chữa :

Kinh nghiệm dân gian:
- khi bệnh mới phát có thể dùng hạt đậu xanh nguyên vỏ, nhai nát thành bột nhão, phun lên chỗ bị nổi mụt, để tự nhiên cho bột khô và kết dính thành một lớp dày che chở vùng da bị tổn thương, đồng thời hạn chế sự lan rộng của bệnh.
- Cũng có thể dùng ớt tươi giã nhỏ, xát lên vùng bị đau. Ớt càng cay càng có tác dụng, nhưng cũng dễ gây cảm giác bỏng rộp.
Nhiều cuộc thí nghiệm đã chứng minh chất gây cay capsaicin của trái ớt có tác dụng ngăn chặn yếu tố P là chất dẫn truyền cảm giác đau của thần kinh da
- Cũng có người dùng mực xạ (mực Tàu) mài đặc và bôi lên chỗ tổn thương
Liệu pháp chữa trên đây không công hiệu khi da nổi mụn đỏ hơn 3 ngày.
Những lời bàn tán lưu truyền trong dân gian rằng : “Nếu những mụn đỏ lan giáp vòng tròn thân thể thì chết” là đúng một trăm phần trăm (100%).

Từ thập niên 1990 của thế kỷ XX trở vế trước, trong số vủ khí chiến tranh có loại “bom. mìn” dùng chất “lân tinh” sát thuơng quân địch. Chỉ một vết trầy xuớc trên da, chát “lân tinh" thấm vào máu chạy vào mạch thì hết cứu chửa. Nếu trúng vào tay chân thì phải kịp thời cưa bỏ tay chân cứu lấy mạng sống. Khoa học cũng chưa tìm ra được chất khống chế.

Dân gian nghĩ ra cách chữa “dời ăn” rất độc đáo gọi là “Dĩ Độc Trị ĐộC” nghĩa là dùng “độc” trị “độc”; Lấy lá “mướp” thứ tư của đọt chà xát mạnh vào chổ nỗi mụn đỏ cho đến khi có máu rỉ ra. Dùng “đọt và các lá thứ hai, ba", dầm nát đấp vào chổ nỗi mụn đò, băng lại, ngày làm 3 lần. Ba ngày là khỏi hẳn.

Đọt mướp nấu lên như luộc rau là một món thực phẩm khoái khẩu cho người, làm mát cơ thể, ngủ ngon, không độc hại sao chữa được “dời ăn” ? Thưa : Trên dàn trồng “mướp” luôn luôn có loại rầy “bọ xít” đeo theo. Loại bọ này rất hôi và độc nếu không may bị bọ xít xịt chất độc vào da thịt thì nơi đó sưng tấy lên và nhức nhối tàn bạo. Bị xịt vào mắt thì tiêu luôn. Nhưng lạ thay, dây mướp vẫn sống bình thường, theo đó dân gian phát hiện “mướp là khắc tinh của bọ xít”, thế là có phương thuốc đặc trị “dời ăn” hiệu quả một trăm phần trăm.

Riêng về cách dùng “mực Tàu” phết lên chổ “dời ăn” rất có công hiệu với điều kiện là chính tay của Thầy Thuốc người Tàu (Trung Quốc) cầm bút quệt mực cùng lúc đọc bài gì đó mà dân giả gọi là “khoán bùa”. Dân Chúa không tin việc này, nhưng cũng không phải không có người đến lạy ông Thầy xin chữa cho do vết “dời ăn” đến hồi nguy kịch.

(Đón đọc tiếp phần sau)
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Y học thường thức: Sức khỏe - Bệnh tật - Thuốc hay


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net