GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 34
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 034
 Lượt tr.cập 055684765
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 03.05.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Tìm kiếm

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

Tìm thấy 12 mục
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH
Người đăng Thông điệp
  Chủ đề: Tài liệu sá»­ dụng trong Tuần Thánh (Dẫn Lá»… & Nghi thức, SNLC)
lanchi

Trả lời: 6
Xem: 17517

Bài gửiDiễn đàn: Sách báo, Tài liệu Công giáo…   gửi: 15.04.2011   Tiêu đề: re: Tài liệu sá»­ dụng trong Tuần Thánh (Dẫn Lá»…
Cuối cùng thì tôi cũng đã tìm thấy những tài liệu cần thiết. Cảm ơn Levitan đã cất công gom các tài liệu này và chia sẻ cho những ai cần đến.
Cầu chúc một Tuần Thánh sốt sắng.
In Christo!
  Chủ đề: Chúc mừng Lá»… Bổn mạng cả nhà GPV!
lanchi

Trả lời: 2
Xem: 8158

Bài gửiDiễn đàn: Chúc mừng   gửi: 05.09.2009   Tiêu đề: Chúc mừng Lá»… Bổn mạng cả nhà GPV!
Được tin Ban Quản trị thông báo về Lễ Bổn Mạng của cả nhà mình, lanchi vui quá là vui, vì (ngẫu nhiên nha!) ngày 8/9 - Lễ Sinh nhật Đức Mẹ cũng là bổn mạng của... lanchi đó má hồng



  Chủ đề: Maria Goretti - đóa huệ đồng ná»™i
lanchi

Trả lời: 0
Xem: 6203

Bài gửiDiễn đàn: Hạnh tích Đức Mẹ và các Thánh   gửi: 07.07.2009   Tiêu đề: Maria Goretti - đóa huệ đồng ná»™i
MARIA GORETTI - ĐÓA HUỆ ĐỒNG NỘI



1/ Nữ Thánh Maria Goretti chết vì đức trinh khiết

Ngày 6-7-1902, thiếu nữ đồng quê 12 tuổi - Maria Goretti - êm ái trút hơi thở cuối cùng tại nhà thương Orsenigo ở Nettuno, cách thủ đô Roma khoảng 60 cây số. Trước khi chết, Maria Goretti sẵn sàng tha thứ cho Alessandro Serenelli (1882-1970), kẻ đã muốn xúc phạm đến tiết trinh và đã tàn nhẫn sát hại mình. Maria Goretti được sùng kính và ngưỡng mộ như một vị thánh trẻ, đồng trinh và tử đạo. Cùng lúc, Maria Goretti là vị nữ thánh của lòng tha thứ và đức từ bi.

Cuộc đời vắn vỏi và cái chết anh hùng của Maria Goretti nêu bật tầm quan trọng của nền giáo dục gia đình Công Giáo.

Song thân của Maria là ông Luigi Goretti (26/12/1859 - 6/5/1900) và bà Assunta Angelina Carlini (15/8/1866 - 8/10/1954). Cả hai đều thuộc gia đình nghèo và thành hôn ngày 25-2-1886. Năm ấy Luigi 27 tuổi và Assunta 20 tuổi. Hành trang duy nhất cho cuộc sống lứa đôi là Đức Tin Công Giáo và tình yêu đậm đà. Họ dùng sức lao động để nuôi sống gia đình. Từ tổ uyên ương hạnh phúc ấy, ra chào đời 7 người con, 4 trai và 3 gái. Nhưng Antonio, trai đầu lòng, chết lúc 8 tháng. Chỉ còn lại 6 người. Sinh ngày 16-10-1890 tại Corinaldo, Maria Goretti là con thứ ba và là trưởng nữ của ông bà Luigi và Assunta.

Vì cuộc sống khó khăn nơi vùng Marche (Bắc Ý) hai vợ chồng Luigi và Assunta quyết định rời bỏ làng, đưa đàn con ra đi lập nghiệp nơi khác. Ban đầu gia đình Goretti đến sống tại Paliano. Sau đó dời về làm công nơi nông trại Ferriere di Conca trong vùng Agro Romano Pontino vào đầu năm 1900.

Luigi và Assunta Goretti là đôi vợ chồng nghèo. Họ chỉ giàu nhân đức và tình thương. Cả hai vợ chồng đón nhận những đứa con như món quà của THIÊN CHÚA đến từ Trời Cao. Họ tận lực giáo dục con cái. Ferriere di Conca không có trường học và cách xa nhà thờ, nên chính bà Assunta dạy các con đọc kinh và học giáo lý. Ngoài việc giải thích giáo lý đạo Công Giáo, bà còn huấn luyện các con về nhân đức vâng lời. Maria Goretti khắc sâu lời mẹ dạy và đem ra thực hành. Biết rõ nổi cơ cực của Ba Má, Maria Goretti quyết tâm phụ giúp cha mẹ trông coi việc nhà và các em nhỏ.

Tại Ferriere di Conca, gia đình Goretti gặp gia đình Serenelli. Ông Giovanni góa vợ và sống với con trai Alessandro. Để kiếm thêm chút ít lợi lộc, hai gia đình cùng nhau phân chia công việc đồng áng. Nhưng rồi hoạn nạn xảy đến cho gia đình Goretti. Chỉ vỏn vẹn sau 5 tháng ra công cày sâu cuốc bẫm, ông Luigi ngã bệnh nặng và vĩnh biệt vợ con vào ngày 6-5-1900, hưởng dương 41 tuổi. Trước khi tắt thở, ông thì thào nói với vợ hiền:
- Assunta, em hãy đưa các con trở về quê!

Cái chết bất ngờ của ông Luigi để lại lổ hổng rộng lớn nơi gia đình Goretti. Từ nay, bà Assunta thay thế chồng trong các việc nặng nhọc và làm chung với hai cha con ông Giovanni và Alessandro. Cuộc sống thật khó khăn. Khó khăn vì việc làm và nhất là vì tính tình trái ngược giữa hai gia đình. Gia đình Goretti nhẫn nhục, hiền hòa, quảng đại và đạo đức. Gia đình Serenelli cộc cằn, thô bạo, ích kỷ và không sống đạo.

Giữa bầu khí căng thẳng ấy, nổi bật khuôn mặt cô bé Maria Goretti, một thiếu nữ đơn sơ trong trắng. Mặc dầu còn nhỏ tuổi, Maria đã hiểu rõ thực trạng gia đình. Cô bé đặt trọn Đức Tin nơi THIÊN CHÚA và Đức Mẹ MARIA. Cô thường đến trước bức ảnh Đức Mẹ treo trong nhà để kêu xin Đức Mẹ phù giúp.

Maria cũng yêu chuộng việc lần hạt Mân Côi. Cô bé luôn giữ tràng hạt trong mình hoặc cầm nơi tay. Cuộc ra đi nhanh chóng của hiền phụ khiến Maria như già dặn hẳn ra. Cô bé thay thế mẹ trong tất cả các việc nội trợ. Cô sống trầm lặng và luôn giữ nét đoan trang. Có lẽ con tim thơ trẻ của Maria Goretti linh cảm trước những khó khăn. Cô cẩn thận tự chuẩn bị những đức tính cần thiết, hầu can đảm đối phó, khi hiểm nguy xảy ra. Maria Goretti đúng là đóa huệ đồng nội tỏa ngát hương thơm.

Một năm sau ngày ông Luigi Goretti từ trần, bé Maria được diễm phúc rước lễ lần đầu ngày 16-6-1901. Từ nay, Maria có thêm trợ lực vững mạnh từ Đức Chúa GIÊSU Thánh Thể. Nhưng nhất là, để làm vui lòng Chúa và để được xứng đáng rước Đức Chúa GIÊSU ngự vào lòng, Maria cố gắng giữ thân xác trong sạch, con tim trong sạch, tâm trí trong sạch và linh hồn trong sạch. Trọn tình thương Maria dành cho mẹ và các em. Nơi các bữa ăn gia đình, Maria luôn mời mẹ và anh cả trước, rồi chia phần ăn dồi dào cho các em, sau đó mới lấy phần còn lại dành cho mình.

Kể từ tháng 6 năm 1902, hai cha con ông Giovanni và Alessandro dọn đến ở cùng căn nhà với mấy mẹ con bà Assunta. Vốn tính tình chất phác và chân thật, có lẽ bà Assunta không thấy ngay hiểm nguy rình rập gia đình bà. Nhưng bé Maria thì khác. Cử chỉ thô bạo, lời nói khiếm nhã đầy ẩn ý ”chọc ghẹo” của Alessandro khiến Maria hiểu rõ và cẩn trọng đề phòng. Maria - thiếu nữ 12 tuổi - thường lánh xa thanh niên Alessandro, 20 tuổi.

Nhưng chuyện phải đến đã đến. Hai lần Alessandro ”mon men” tìm cách dụ dỗ Maria Goretti phạm tội, trước tiên bằng lời nói, rồi bằng hành động. Sau lần cám dỗ thứ hai bị Maria quyết liệt từ chối và đẩy xa, Alessandro ngăn cấm Maria không được tiết lộ với mẹ, nếu bất tuân, chàng sẽ giết chết. Cũng từ đó, Alessandro nuôi ý định trả thù. Và cơ hội thuận tiện đã đến. Hôm ấy là 3 giờ chiều ngày thứ bảy 5-7-1902. Sau này, chính Alessandro cung khai trước tòa như sau:

... Tôi kéo áo Maria lên để lập lại cám dỗ lần thứ ba, nhưng tận thâm tâm tôi biết chắc: cô bé sẽ không chìu theo ước muốn bất chính của tôi. Thật thế, khi tôi kéo áo lên, cô bé giữ chặt áo lại và tìm cách tẩu thoát. Ngay lúc ấy, tôi hiểu rằng, chỉ còn cách duy nhất là giết chết cô bé. Tôi bắt đầu đâm túi bụi lên người cô bé. Phần Maria, khi tôi kéo áo cô lên, cô không ngừng lập đi lập lại lời răn đe:

- Không! Không! Chúa không muốn chúng ta làm điều xấu. Anh sẽ rơi xuống hỏa ngục!

Trong lúc bị tôi dùng dùi cui đâm, Maria tiếp tục nói như thế. Rồi cô bé kêu lớn tiếng gọi mẹ. Cô bé luôn tìm cách giữ chặt áo. Maria không bao giờ giơ tay đỡ các cú đâm của tôi. Trái lại, cô bé chỉ dùng đôi tay, tìm hết cách để kéo áo, che kín người cô lại. Vì thế, tôi có thể quả quyết rằng, không bao giờ, dù chỉ trong một thoáng giây, Maria có ý định chìu theo chước cám dỗ của tôi!


Maria Goretti được đưa ngay tới nhà thương Orsenigo ở Nettuno, do các Nữ Tu trông coi. Người ta đưa cô bé vào phòng mổ để các bác sĩ khâu lại các vết thương. Trên toàn người cô bé có tổng cộng đến 14 vết đâm lớn.

Cuộc mổ chấm dứt, bà Assunta được phép vào phòng thăm con. Vừa trông thấy mẹ, Maria cảm động kêu lên:

- Má ơi!

Bà Assunta cúi xuống hỏi thăm con, Maria trả lời:

- Con không sao Má à. Các em con thế nào? Xin Má đừng để cho Serenelli vào đây nhé!

Linh Mục Martino, Tuyên Úy bệnh viện đến thăm và hỏi Maria có muốn gia nhập Hội Con Đức Mẹ không. Maria thưa có. Cha Martino liền tròng vào cổ Maria sợi dây màu xanh với ảnh thánh Đức Mẹ MARIA. Sau đó, khi Cha hỏi cô có bằng lòng tha thứ cho Alessandro, kẻ sát nhân không, Maria Goretti đáp ngay, không chút do dự:

- Thưa Cha CÓ! Vì tình yêu Đức Chúa GIÊSU, con tha thứ cho anh ta. Con cũng muốn anh ấy vào Thiên Đàng với con!

Đó là cử chỉ anh hùng sau cùng, biểu lộ lòng quảng đại cao cả của Maria Goretti, cánh huệ đồng nội trong trắng. Cô nghiêng đầu tắt thở lúc 15 giờ 45 phút chiều Chúa Nhật 6-7-1902, hưởng dương 11 tuổi, 8 tháng, 21 ngày.

Mọi người tấm tắt ngợi ca tấm gương can đảm của Maria Goretti, thà chết chứ không thà phạm tội mất lòng Chúa.

Về phần Alessandro Serenelli, ngày 14-10-1902, bị kết án 30 năm tù. Trước khi rời phòng xử, quan tòa hỏi bà Assunta Carlini, thân mẫu Maria Goretti, có bằng lòng tha thứ cho Alessandro không. Bà trả lời ngay, không chút do dự:

- Thưa CÓ! Tôi tha thứ cho anh ta!

Lời tha thứ của hai mẹ con bà Assunta và Maria Goretti đã theo Alessandro vào nhà giam. Trong tù, nhờ lời chuyển cầu của thiếu nữ đồng trinh tử đạo Maria Goretti, Alessandro hồi tâm thống hối.

Mãn hạn tù, một ngày trong tháng 12 năm 1937, Alessandro tìm đến gặp bà Assunta ở Corinaldo để chính thức xin lỗi. Vừa gặp mặt, anh quì sụp xuống, nước mắt chan hòa, môi mấp máy:

- Xin bà Assunta tha thứ cho con!

Bà Assunta dịu dàng trả lời:

- Maria Goretti đã tha thứ cho anh. Chúa đã tha thứ cho anh. Vậy tôi cũng tha thứ cho anh.

Lễ Giáng Sinh năm đó, nơi nhà thờ xứ đạo Corinaldo, Alessandro Serenelli quì bên cạnh bà Assunta Carlini Goretti nơi bàn rước lễ, để lãnh nhận Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng Từ Bi Nhân Hậu Vô Biên ..

Chiều thứ bảy 24-6-1950, trong khung cảnh Năm Thánh, Đức Thánh Cha Pio XII (1939-1958) long trọng nâng cô thiếu nữ đồng quê Maria Goretti, 12 tuổi, lên hàng hiển thánh với tước hiệu đồng trinh và tử đạo. Hiện diện trong nghi lễ, có thân mẫu Assunta Angelina Carlini Goretti và khoảng 500 ngàn tín hữu hành hương, đến từ khắp năm châu và toàn nước Ý. Cuối bài giảng, Đức Thánh Cha Pio XII đã trìu mến thân thưa cùng vị tân hiển thánh Maria Goretti như sau:

... ”Xin kính chào vị nữ thánh hiền dịu và khả ái! Hỡi vị Tử Đạo dưới đất và là Thiên Thần trên trời, từ nơi vinh quang của ngài, xin hãy ghé mắt nhìn xuống đoàn dân đây, đang yêu mến, kính tôn, tung hô và chúc tụng ngài. Trên vầng trán ngài, ghi rõ danh thánh chói sáng hiển vinh của Đức Chúa KITÔ chiến thắng (cfr. Apoc 3,12); trên khuôn mặt trinh khiết ngài, tỏa sáng sức mạnh tình yêu và lòng kiên trung với Đức Lang Quân Chí Thánh. Ngài là vị Hiền Thê dùng chính máu đào để họa lại nơi mình hình ảnh của Đức Chúa KITÔ. Hỡi vị nữ thánh quyền uy cạnh ngai tòa Chiên THIÊN CHÚA, xin phó dâng cho ngài những người đang có mặt nơi đây, cũng như những người đang kết hợp cách thiêng liêng với chúng con. Tất cả cùng ngưỡng mộ lòng anh hùng của ngài, nhưng nhất là, muốn bắt chước ngài trong nhiệt tâm giữ vững Đức Tin và bảo toàn các phong hóa cao quí. Từ nay, các bậc làm cha làm mẹ chạy đến kêu cầu, xin ngài trợ giúp trong nhiệm vụ giáo dục con cái. Xin đặt vào vòng tay ngài mọi trẻ thơ cùng thanh niên thiếu nữ, hầu ngài bảo vệ chúng thoát khỏi mọi hiểm độc và an vui tiến bước trên đường đời, trong niềm hoan lạc của những con tim trong trắng. Ước gì được như vậy”.

2/ Ông Alessandro Serenelli kẻ sát nhân thống hối

Cuối tháng Giêng năm 1985, nhà xuất bản Mondadori tại Milano (Bắc Ý) phát hành cuốn sách: “Povera santa, povero assassino - La vera storia di MARIA GORETTI”. Xin tạm dịch: ”Cô thánh đáng thương, tên sát nhân tội nghiệp - Câu chuyện thật về MARIA GORETTI”. Tác giả là sử gia Ý Giordano Bruno Guerri. Dụng ý ông Guerri là vừa trích dẫn vừa lèo lái các sử liệu để đi đến kết luận:

- Đây là vụ án ngụy tạo do Giáo Hội Công Giáo bịa đặt để chế biến một mẫu gương thánh thiện đáng thương!

Ông Guerri muốn bác bỏ các sử liệu minh chứng:

- Maria Goretti là thiếu nữ anh hùng, đồng trinh và tử đạo, được Đức Giáo Hoàng Pio XII long trọng nâng lên bậc hiển thánh vào ngày 24-6-1950.

Khi cuốn sách của ông Giordano Bruno Guerri vừa xuất hiện, Bộ Phong Thánh phản ứng tức khắc. Ngày 5-2-1985, Bộ thành lập một ”Ủy Ban” gồm các chuyên viên về kỷ luật thần học, sử học và luật học. Ủy Ban có nhiệm vụ vạch rõ và trả lời từng điểm, về những sai trái, bóp méo sự thật và những luận cứ hàm hồ trong cuốn sách của ông Guerri.

Đúng một năm sau, ngày 2-2-1986, ”Ủy Ban” của Bộ Phong Thánh phổ biến tài liệu: ”A Proposito di MARIA GORETTI, Santità e Canonizzazioni”. Xin tạm dịch: ”Vụ liên quan đến MARIA GORETTI, bậc Thánh Thiện và những cuộc Phong Thánh”.

Chúng tôi không mở lại vụ án với những tranh cãi lịch sử, giáo luật và thần học, cho bằng trích dẫn các lời khai của Alessandro Serenelli, kẻ sát nhân thống hối. Chính lời khai của Alessandro làm nổi bật khuôn mặt thánh thiện khả ái của một thiếu nữ đồng quê trong trắng, MARIA GORETTI. Maria bị hành hung ngày 5-7 và tắt thở hôm sau, 6-7-1902, hưởng dương 12 tuổi.

Ngày 15-10 cùng năm 1902 - ba tháng sau vụ thảm sát - Alessandro Serenelli bị kết án 30 năm tù. Năm ấy Alessandro đúng 20 tuổi. Anh bị giam tại nhiều nhà tù khác nhau. 16 năm đầu, từ 1902 đến 1918, anh được chuyển xuống Noto trên đảo Sicilia (Nam Ý).

Trong tù, nhờ lời chuyển cầu của Maria Goretti, cũng như tâm tình quảng đại tha thứ của cả hai mẹ con bà Assunta và Maria Goretti, Alessandro dần dần hồi tâm thống hối. Một yếu tố không kém quan trọng góp phần vào tiến trình cải hóa này, đó là một giấc mơ. Chính Alessandro thuật lại như sau:

... Xin kể về một giấc mơ đã thôi thúc tinh thần tôi sống tốt đẹp hơn. Đây là lần duy nhất tôi mơ thấy Maria Goretti. Tôi mơ thấy Maria xuất hiện thật đẹp, vận y phục toàn màu trắng và hái hoa nơi vườn tôi đang đứng. Maria hái những cành hoa huệ trắng tinh và mang đến cho tôi từng cánh huệ một. Mỗi lần đưa hoa cho tôi, Maria nói: ”Anh cầm lấy”, rồi nhoẻn miệng cười, nụ cười đẹp như một vị thiên thần. Nhưng khi những đóa huệ được đặt vào tay tôi, huệ liền chuyển thành những cây nến thắp sáng. Trước khi biến đi, Maria còn nhoẻn miệng cười lần nữa. Tôi giật mình thức giấc. Tôi tự nhủ: ”Mình sẽ được cứu rỗi vì chắc chắn Maria cầu nguyện cho mình”. Kể từ sau giấc mơ ấy, tôi thoát hẳn ra khỏi tâm tình tuyệt vọng. Điều này xảy ra vào cuối năm 1906.

Năm 1910, Đức Cha Giovanni Blandini (1832-1913), Giám Mục giáo phận Noto, đến nhà tù thăm tôi. Ngài đến thăm, theo lời yêu cầu của Đức Cha Cucchi, Giám Mục giáo phận Senigallia, nơi có làng Corinaldo, quê sinh của Maria Goretti. Lý do cuộc viếng thăm là như thế này:

Tại Corinaldo, các người đồng hương của Maria Goretti đã dựng một đài tưởng niệm cô. Ngày khánh thành đài là một lễ hội tưng bừng. Mấy mẹ con bà Assunta Goretti cũng có mặt, vì họ đã rời Ferriere và trở về làng cũ, sau ”vụ thảm sát”. Bà Assunta giúp việc cho Cha Sở nơi giáo xứ Corinaldo.

Có lẽ theo lời đề nghị của bà Assunta Goretti, người vẫn hằng cảm thương tôi, nên Cha Sở xin Đức Cha Tito Maria Cucchi dò xem tôi bị giam nơi nào. Sau khi biết tôi đang ở nhà tù Noto trên đảo Sicilia, Đức Cha Cucchi liên lạc ngay với Đức Cha Giovanni Blandini, Giám Mục sở tại. Ngài xin Đức Cha Blandini đến nhà tù thăm hỏi sức khoẻ, mang tin tức cũng như khuyến khích tôi sống đàng hoàng.

Đức Cha Blandini lúc ấy đã cao tuổi, phải chống gậy, nhưng vì lợi ích các linh hồn, ngài đã đích thân đến thăm tôi.

Tôi chưa bao giờ hầu chuyện trực tiếp với một vị Giám Mục. Do đó, khi được gọi ra nhà khách, tôi cảm thấy thật lúng túng. Nhưng thái độ khoan dung hiền phụ của vị Giám Mục đã giúp tôi tự nhiên cởi mở tấm lòng. Không hiểu sao, dần dần chúng tôi đề cập đến ”vụ thảm sát” và chính tôi kể lại tỉ mỉ cho ngài nghe, kể cả “giấc mơ” tôi thấy Maria Goretti.

Ngồi lắng nghe tôi nói, vị Giám Mục lão thành rưng rưng dòng lệ. Tôi cũng khóc và ân hận về lỗi lầm đã phạm. Rất tiếc là thời gian thăm viếng nơi nhà tù hạn hẹp, sắp chấm dứt. Vị Giám Mục hỏi tôi có hối hận không, tôi trả lời ngay:

- Thưa Đức Cha có. Trong những đêm khó ngủ, dồn dập diễn ra trong đầu con không biết bao nhiêu ý tưởng. Phải là người điên mới có thể không ăn năn thống hối!

Đức Cha tỏ ra thật cảm động. Nhưng vì thời gian thăm viếng kết thúc, nên Đức Cha khuyên tôi viết một bức thư để xin lỗi Chúa, xin lỗi gia đình nạn nhân và xin lỗi xã hội.

Tôi đáp không do dự:

- Con sẽ làm, vì đó là bổn phận của con.

Đức Cha âu yếm ban phép lành cho tôi. Ngài cũng khẩn cầu cùng THIÊN CHÚA và Maria Goretti cho tôi nữa.

Vừa về đến tòa Giám Mục, Đức Cha Giovanni Blandini viết thư ngay cho Đức Cha Cucchi, thuật lại cuộc gặp gỡ nơi nhà tù Noto. Hôm ấy là ngày 10-11-1910. Về phần tôi, khi trở lại phòng giam, tôi cũng tức khắc thi hành lời đã hứa. Nguyên văn bức thư của tôi:

Trọng kính Đức Giám Mục giáo phận Noto,
Con không biết diễn tả như thế nào cùng ngài tâm tình biết ơn của con, về niềm an ủi ngài để lại nơi tâm hồn sầu khổ của con, về vinh dự con được hầu chuyện với ngài. Vì thế, con xin gởi đến ngài tâm tình tri ân sâu xa, chân thành nhất của con.

Nếu quả thật đúng rằng, trong một lúc thác loạn tâm thần, đưa đến việc phạm một tội sát nhân man rợ và đã bị luật pháp trừng phạt, thì con không bao giờ có thể tự xưng thú rằng, con đã hoàn toàn tự ý quyết tâm làm điều xấu. Thật ra con còn quá trẻ và chưa biết rõ trường đời. Đây là lý do chính đưa con đến việc phạm một tội ác tầy trời mà hôm nay con cay đắng than khóc ăn năn. Con còn than khóc gấp đôi điều xấu con đã làm, bởi vì, con ý thức sâu xa rằng, con đã giết chết một thiếu nữ vô tội mà cho đến phút chót, vẫn cương quyết bảo toàn danh dự, thà hy sinh mạng sống chứ không thà nuông chìu theo ước muốn bất chính của con. Chính sức kháng cự của cô bé đã đẩy con đến hành động khủng khiếp và tồi tệ. Con xin công khai bày tỏ lòng gớm ghét điều xấu con đã làm và xin THIÊN CHÚA tha thứ cho con. Con cũng xin gia đình đáng thương và sầu khổ của nạn nhân tha thứ cho con về tội ác con đã phạm. Chỉ có thế, con mới hy vọng nhận được ơn tha thứ như bao nhiêu người khác trên cõi đời này. Con xin bày tỏ cùng Đức Cha những tâm tình trên đây với hy vọng được Đức Cha tận tình chiếu cố và tha thứ cho con. Nếu trong quá khứ con đã lầm lỡ làm hư hỏng tuổi trẻ của con, thì trong hiện tại, nguyện cho lời kinh của Đức Cha kết hiệp với lời khẩn cầu của con, có thể kéo xuống trên con ơn tha thứ của Đấng Cai Quản muôn loài, cũng như phép lành của thiếu nữ quá cố.

Con kính cẩn hôn tay Đức Cha và xin Đức Cha tha thứ cho con.

Đứa con mọn hèn, Serenelli Alessandro

Viết tại nhà giam Noto ngày 10 tháng Mười Một năm 1910.


Ba ngày sau, 13-11-1910, Đức Cha giáo phận Noto gởi bức thư của tôi cho Đức Cha giáo phận Senigallia, kèm theo lá thư của ngài, trong đó ngài viết:

- Nguyện xin THIÊN CHÚA, nhờ lời chuyển cầu của thiếu nữ nạn nhân thánh thiện, bổ túc công trình tái sinh thiêng liêng bằng ân sủng thánh hóa.

Về phần Đức Cha giáo phận Sinigallia, ngài chuyển thư của tôi đến Cha Sở giáo xứ Corinaldo. Trước tiên, Cha Sở đọc cho bà Assunta Goretti nghe. Sau đó, ngài đọc cho các tín hữu và toàn dân trong làng cùng nghe. Ngày 6-12-1910, Cha Sở viết thư cám ơn Đức Cha giáo phận Noto, vì đã đích thân đến nhà tù thăm tôi và đã giao hòa tôi với gia đình Goretti cũng như với xã hội loài người.

Kể từ đó, chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau. Các ngài gởi cho tôi tin tức cũng như các sách báo viết về Maria Goretti, kể cả các ơn lành nhận được nhờ lời chuyển cầu của Maria Goretti.

Ngày 31-5-1935, giáo phận Albano, nơi có thành phố Nettuno, chính thức lập hồ sơ xin phong chân phước cho thiếu nữ Maria Goretti, đồng trinh và tử đạo. Hơn 10 năm sau, ngày 25-12-1945, Đức Giáo Hoàng Pio XII nhìn nhận cuộc tử đạo vì trinh tiết của Maria Goretti và ngày 27-4-1947, ngài tuyên phong Maria Goretti lên bậc chân phước. Cũng chính Đức Pio XII đã long trọng nâng Maria Goretti lên hàng hiển thánh ngày 24-6-1950, trong khung cảnh Năm Thánh, trước sự hiện diện của thân mẫu Assunta cùng toàn gia đình Goretti và 500 ngàn tín hữu hành hương đến từ khắp 5 châu.

Suốt tiến trình điều tra của tòa án giáo phận Albano, đã xuất hiện một nhân chứng quan trọng nhất, đó là Alessandro Serenelli, kẻ sát nhân. Nhưng nay là một sát nhân thống hối.

Alessandro đã nhiều lần cung khai trước tòa cách tỉ mỉ các chi tiết chung quanh ”vụ án mạng”. Chẳng hạn, hai lần Alessandro ”mon men” tìm cách dụ dỗ Maria Goretti phạm tội, trước tiên bằng lời nói, rồi bằng hành động. Sau lần cám dỗ thứ hai bị Maria quyết liệt từ chối và đẩy xa, Alessandro ngăn cấm Maria không được tiết lộ với mẹ, nếu bất tuân, chàng sẽ giết chết. Cũng từ đó, Alessandro nuôi ý định trả thù. Và cơ hội thuận tiện đã đến. Hôm ấy là 3 giờ chiều ngày thứ bảy 5-7-1902. Alessandro làm chứng rõ ràng như sau:

... ”Tôi kéo áo Maria lên để lập lại cám dỗ lần thứ ba, nhưng tận thâm tâm tôi biết chắc: cô bé sẽ không chìu theo ước muốn bất chính của tôi. Thật thế, khi tôi kéo áo lên, cô bé giữ chặt áo lại và tìm cách tẩu thoát. Ngay lúc ấy, tôi hiểu rằng, chỉ còn cách duy nhất là giết chết cô bé. Tôi bắt đầu đâm túi bụi lên người cô bé. Phần Maria, khi tôi kéo áo cô lên, cô không ngừng lập đi lập lại lời răn đe: ”Không! Không! Chúa không muốn chúng ta làm điều xấu. Anh sẽ rơi xuống hỏa ngục!” Trong lúc bị tôi đâm, Maria tiếp tục nói như thế. Rồi cô bé kêu lớn tiếng gọi mẹ. Cô bé luôn tìm cách giữ chặt áo. Maria không bao giờ giơ tay đỡ các cú đâm của tôi. Trái lại, cô bé chỉ dùng đôi tay, tìm hết cách để kéo áo, che kín người cô lại. Vì thế, tôi có thể quả quyết rằng, không bao giờ, dù chỉ trong một thoáng giây, Maria có ý định chìu theo chước cám dỗ của tôi!”

Sau khi mãn hạn tù, Alessandro Serenelli tìm đến nương thân nơi tu viện. Các tu sĩ Phan-Sinh Hèn Mọn Cappuccini của tu viện Thánh Serafino ở Ascoli Piceno là những người đầu tiên tiếp nhận Alessandro. Từ năm 1956, ông Alessandro chuyển đến sống với các tu sĩ Cappuccini nơi tu viện ở Macerata, miền Trung Đông nước Ý. Ông ở lại đây, sống chay tịnh và cầu nguyện cho đến khi tắt thở vào ngày 6-5-1970, hưởng thọ 89 tuổi.

9 năm trước đó, ngày 5-5-1961, cụ Alessandro Serenelli đã viết chúc thư tinh thần, nguyên văn như sau:

... ”Tôi là một cụ già gần 80 tuổi, sắp kết thúc những ngày sống của tôi. Nhìn lại quá khứ, tôi thành thật nhìn nhận rằng, từ thời xuân trẻ, tôi đã rơi ngay vào con đường lầm lạc: con đường xấu đưa tôi đến chỗ hư hỏng. Tôi đọc báo xấu, xem tranh ảnh xấu và bắt chước những gương xấu của đa số các bạn trẻ đi theo con đường xấu mà không hề nghĩ ngợi. Tôi cũng thế, tôi không mảy may lo lắng gì.

... ”Có các tín hữu đạo đức và thực hành đạo sống cạnh tôi, nhưng tôi không hề lưu ý, trái lại, tôi nghe theo một sức mạnh xấu, thúc đẩy tôi đi theo con đường xấu. Năm 20 tuổi tôi đã phạm ngay một tội sát nhân mà mỗi lần nhớ lại tôi vẫn còn cảm thấy kinh hoàng. Maria Goretti, giờ đây là một vị thánh, từng là thiên thần tốt lành mà THIÊN CHÚA Quan Phòng đã đặt để trên bước đường tôi đi. Tôi vẫn còn khắc sâu trong tim lời thánh nữ trách cứ tôi cũng như lời thánh nữ tha thứ cho tôi. Thánh nữ đã cầu nguyện cho tôi, đã bầu cử cho tôi, kẻ đã nhẫn tâm sát hại mình.

... ”Tôi đã trải qua gần 30 năm trong nhà tù. Nếu không vì lý do tuổi còn trẻ, hẳn là tôi đã bị kết án chung thân. Nhưng tôi chấp nhận bản án tương xứng với tội ác của tôi: bản án gột rửa phần nào tội lỗi của tôi. Maria Goretti đích thật là ánh sáng cho tôi, là người che chở tôi. Nhờ sự trợ giúp của thánh nữ Maria Goretti, tôi đã cố gắng làm điều thiện và tìm cách sống ngay chính, khi xã hội loài người bằng lòng tái tiếp nhận tôi giữa những phần tử của mình. Con cái thánh Phanxicô, các Tu Sĩ Hèn Mọn Cappuccini ở vùng Marche, với tình bác ái thiên thần, đã bằng lòng tiếp rước tôi đến sống giữa các vị, không như một kẻ tôi tớ, nhưng như một người anh em. Tôi đã sống chung với các vị từ năm 1936.

... ”Và giờ đây tôi bình thản chờ đợi giây phút được nhận vào chiêm ngưỡng thánh nhan Chúa, được gặp lại những người thân và được gần gũi vị thiên thần bảo trợ tôi, cũng như người mẹ dấu ái của Maria là bà Assunta.

... ”Cầu chúc cho tất cả những ai đọc chúc thư này của tôi rút ra bài học quí giá là hãy luôn luôn tránh xa điều xấu và luôn luôn đi theo điều thiện, ngay từ thời thơ ấu. Hãy khắc sâu tư tưởng này là, tôn giáo với các lề luật đích thật là niềm an ủi, là con đường duy nhất, chắc chắn nhất trong mọi hoàn cảnh, ngay cả trong những hoàn cảnh đau thương nhất của cuộc sống. Nguyện chúc tất cả An Bình và Tốt Đẹp!”


Vào năm 2002 - tưởng niệm 100 năm thánh nữ Maria Goretti chết vì đức trinh khiết (1902-2002) - Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II (1978-2005) dâng lên thánh nữ lời Kinh:

... Hỡi Cô Bé của THIÊN CHÚA, Bé đã sớm biết thế nào là khổ cực, nhọc mệt, đau thương cùng những niềm vui ngắn ngủi của cuộc sống. Bé từng biết thế nào là nghèo đói và mồ côi. Bé đã không ngừng yêu mến tha nhân, tự làm người hầu hạ khiêm tốn và ân cần. Bé sống tốt lành, không khoe khoang, và đã yêu mến Tình Yêu trên mọi sự. Bé đã đổ máu đào để khỏi phản bội THIÊN CHÚA. Bé đã tha thứ cho người đã giết Bé và cầu mong hạnh phúc Thiên Đàng cho anh ta. Xin Bé hãy bầu cử và cầu nguyện cho chúng tôi bên tòa THIÊN CHÚA CHA, hầu chúng tôi cũng biết thưa vâng đối với chương trình THIÊN CHÚA định liệu trên chúng tôi. Hỡi Đấng là Bạn Hữu của THIÊN CHÚA, đang chiêm ngưỡng Chúa mặt giáp mặt, xin hãy khẩn cầu cùng Chúa ban cho chúng tôi ơn xin cùng ngài... Chúng tôi cảm tạ ngài, hỡi Marietta, vì tình yêu ngài dành cho THIÊN CHÚA và cho anh chị em đồng loại, mà ngài đã gieo vãi trong lòng chúng tôi. Amen.

(Mario Ferrarese, ”MARIA GORETTI, una Santa Pontina per i nostri giorni”, Editrice Arti Grafiche Archimio, 2000. // ”A Proposito di MARIA GORETTI, Santità e Canonizzazioni”, Libreria Editrice Vaticana, 5/2/1985)


------------------------------------------------------------
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
.
  Chủ đề: Tâm sá»± kẻ trở về
lanchi

Trả lời: 0
Xem: 6374

Bài gửiDiễn đàn: Tâm sá»±   gửi: 20.06.2009   Tiêu đề: Tâm sá»± kẻ trở về
Tâm sự kẻ trở về



Tôi là con út của một gia đình có bảy anh chị em. Gia đình tôi là đạo gốc, cha mẹ tôi là ông bà trùm ở nhà thờ. Nhưng điều nghịch lý của cuộc sống là “cha mẹ làm thầy thì con đốt sách”. Từ nhỏ tôi đi nhà thờ như một sự bắt buộc, một bổn phận không đi không được. Thời gian cứ thế trôi qua, tôi cũng đi học giáo lý xưng tội, thêm sức. Cha tôi hằng tuần còn chở tôi đi học khoá giảng dạy giáo lý. Hình như cha tôi đoán được tương lai sa đọa của tôi cho nên cố ép tôi đi sinh hoạt ở nhà thờ. Nhưng lòng tôi không hề hướng về những nơi đạo đức ấy. Nơi mà được gọi là nhà thờ theo suy nghĩ của tôi lúc ấy sao buồn chán và lạnh lẽo thế! Tôi đã tự chọn hướng đi khác theo ý thích của mình.

Tình yêu đầu đời của tôi bắt đầu năm 16 tuổi. Không ngờ tình yêu vụng dại ở tuổi mới lớn ấy đã giết chết cả cuộc đời tôi. Tôi bị gia đình người ấy từ chối vì lý do hai đứa không cùng tôn giáo. Chúng tôi đành phải chia tay nhau. Đó cũng là lúc tôi vừa tốt nghiệp phổ thông xong. Chán nản, tôi bỏ nhà “đi bụi” để được sống tự do, muốn làm gì thì làm, không bị một rào cản nào.

Cái gì cũng có cái gía của nó. Người ta phải làm việc để mưu sinh, tôi may mắn có chút nhan sắc nên đã dùng nó làm vốn nuôi thân. Tôi làm nghề có tên gọi nôm na là “gái bao”. Tôi quen với những ai có thể cung phụng cho tôi đầy đủ vật chất, xe đưa, kiệu đón, ăn uống ở những nơi sang trọng.

Năm 20 tuổi, tôi gặp người yêu thứ hai. Lúc này tôi chuyển nghề sang làm “vợ bé”, hình thức không khác nhưng nội dung thay đổi đôi chút. Tôi trở thành”cục cưng” của người lớn hơn tôi 15 tuổi, đã có vợ con. Tôi sống ở một khách sạn sang trọng nhưng lại như một con búp bê chưng trong tủ kính. Mãi mãi tôi chỉ là người đến sau, người sống trong bóng tối. Dù tôi có thể đi du lịch, ở những nơi sang trọng, nhưng những ngày lễ Tết hay Chúa Nhật, người ấy thuộc về gia đình họ, vợ con họ. Tôi làm gì trong những ngày trống trải vô nghĩa ấy? Đi “lắc” chứ làm gì nữa. Lắc cho quên đời ! Đầu óc lúc ấy bay bổng, trống rỗng, mất hết cảm giác. Dần dần số tiền người ấy cung phụng cho tôi không đủ xài, “đô” của tôi ngày càng tăng. Tôi phải đi làm thêm ở các quán karaoke ôm, các vũ trường có người nước ngoài, và có lúc còn đi “lắc” thuê nữa. Có lần tôi đã phá kỷ lục “lắc” 7 ngày 7 đêm liền. Sau đó tôi phải nhập bệnh viện để truyền nước biển, truyền đạm vì kiệt sức, xỉu ngay tại “chiến trường”.

Sau vài năm ăn chơi trác táng phí sức như thế, sức khỏe tôi yếu dần. Khuôn mặt cũng ít hồng hào như xưa vì phải đi ăn đêm, nhậu đêm, nhằm mục đích “câu khách” ham vui. Một hôm trong lòng cảm thấy buồn chán, tôi gọi người bạn đi Champa chơi. Người đó không rảnh và cho tôi số điện thoại của bạn người ấy (tức chồng tôi bây giờ). Lúc gặp mặt tôi đặt thẳng vấn đề: “muốn đi chơi thì 100 USD!” Sau này chồng tôi kể lại rằng thật sự lúc ấy anh ta rất “sốc” vì tính thẳng thắn và lì lợm của tôi. Dần dà anh thành khách quen ngày nào cũng đi với tôi. Có lần “cắn thuốc” mấy ngày mấy đêm liền. Cứ thế rồi chúng tôi cưới nhau sau bao ngỡ ngàng của gia đình hai bên. Một đứa con dâu tóc vàng hoe và đang có thai nữa chứ. Đám cưới diễn ra nhanh chóng chỉ trong vòng một tháng. Cưới nhau được 5 tháng, con tôi chào đời, và “địa ngục trần gian” cũng bắt đầu từ đây. Chồng tôi đam mê cá độ bóng đá hơn cả vợ con. Tôi thất nghiệp, không làm ra tiền. Con cái nheo nhóc, léo nhéo. Thời tiết nóng nực. Sống trong cái không khí nặng nề ấy dường như không thở nổi. Tôi đã bỏ Chúa 8 năm trời. Không bước chân đến nhà thờ, không đọc kinh và cầu nguyện với Chúa nữa. Tôi đã “lì” mà Chúa còn “lì” hơn tôi!

Năm 2007, một người bạn làm chung rủ tôi đến nhà thờ cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa: “Mày xin gì được nấy. Và ở đó có một ông Cha giảng vui lắm, hay lắm!” Như người sắp chết đuối vớ được cái phao. Tôi tò mò muốn đến tận nơi xem người bạn nói có thật hay không, và cũng muốn xin nhiều thứ với Chúa. Từ đó, tôi bị cuốn hút, không bỏ ngày nào. Tôi đã xin nhiều thứ với thầy Giêsu: xin trả được nợ, mua được xe… Những thứ này có nằm mơ cũng không dám, vì lúc đó vợ chồng tôi trắng tay với một đống nợ hơn trăm triệu. Nhưng cảm nhận của tôi mỗi khi bước ra từ nhà thờ là được thanh thản và bình an. Sự bình an mà có tiền cũng không mua được.

Lòng thương xót của Chúa lớn hơn tôi nghĩ bội phần. Không thể ngờ được, chỉ sau vài năm quay về với Chúa, chúng tôi mua được mỗi đứa một chiếc xe máy để đi làm. Không những trả hết nợ, mua sắm đủ thứ, mà còn rủng rỉnh chút tiền gửi tiết kiệm nữa. Ôi lạ lùng thay, quyền năng và lòng thương xót Chúa qua lời bầu cử của Mẹ Maria! Những đồng tiền tôi kiếm ra bây giờ hoàn toàn chân chính. Vì suốt ngày tôi phải bán lưng cho trời bán mặt cho đất để đổi được những đồng tiền ấy. Không một lời cảm ơn nào có thể diễn tả hết. Tôi tìm đến toà hoà giải để giao hòa với Chúa. Bấy lâu tôi chỉ là người nghe và khóc chứ chưa được thổ lộ với Chúa như lúc này. Trong đầu tôi văng vẳng bài hát tôi đã được hát khi học khoá cầu nguyện:

“Biến đổi đời con Chúa ơi! Khi con nghe lời Chúa dạy. Khi con sum vầy bên Chúa. Khi con từng ngày khát mong. Con sống trong Ngài. Con luôn khát khao hoài. Một cuộc đời đổi mới Chúa ơi!”

Không biết cuộc đời tôi kết thúc có hậu như những bộ phim truyền hình lãng mạn hay không. Nhưng gia đình tôi bây giờ đã tương đối ổn định, chỉ tương đối thôi chứ làm sao hoàn hảo được?

Lời cuối tôi muốn nhắn nhủ các bạn trẻ rằng: đừng bước vào vết xe đổ, vào vũng sình như tôi. Cuộc đời còn biết bao cái đẹp, có ý nghĩa để sống. Đừng coi cái TÔI của mình là số một, vì chung quanh còn có tình yêu, gia đình, bạn bè nữa. Và nhất là Tình yêu của Giêsu, đã chết cho mình. Khi nào buồn chán, các bạn hãy tham gia công tác bác ái xã hội. Đến những nơi đó sẽ thấy có những mảnh đời bất hạnh, buồn khổ hơn các bạn, đang cần đến các bạn. Đọc trong cuốn “Tâm Thư Lòng Nhân Hậu của Cha” bạn sẽ thấy mình là “sáng tạo nhiệm mầu nhất với tất cả thương yêu của Cha”. Hãy sống xứng đáng với phẩm giá cao quý đó. Đừng vì ham muốn vật chất hoặc đam mê điên cuồng của tuổi trẻ mà đánh đổi cả cuộc đời mình như tôi. Uổng phí lắm các bạn ạ!

Lời Chúa khẳng định với chúng ta : “Không một thử thách nào đã xảy ra cho anh em mà lại vượt quá sức loài người. Người sẽ không để anh em bị thử thách quá sức nhưng khi để anh em bị thử thách, Người sẽ cho kết thúc tốt đẹp để anh em có sức chịu đựng.” (1Cr 10,13).


Thúy Kiều - Thời đại mới
(Nguồn: danchuausa.net)
.
  Chủ đề: Ngày 13/6: Ông thánh Antôn hay làm phép lạ
lanchi

Trả lời: 1
Xem: 7343

Bài gửiDiễn đàn: Hạnh tích Đức Mẹ và các Thánh   gửi: 13.06.2009   Tiêu đề: Ngày 13/6: Ông thánh Antôn hay làm phép lạ
ÔNG THÁNH HAY LÀM PHÉP LẠ



Người ta thường gọi thánh Antôn Pađua là "ông thánh hay làm phép lạ". Ngài là linh mục tiến sĩ Hội Thánh. Có lẽ, bạn đang đọc những dòng này, đã lần nào đó nhận được ơn lạ ngài ban sau khi khẩn cầu với Ngài. Tuy ngay lúc sinh thời Ngài đã làm rất nhiều phép lạ, nhưng Ngài một mực hạ mình khiêm nhu. Chính sự khiêm nhượng cộng với lòng mến Chúa yêu Ðức Mẹ say mê và thương người tha thiết của Ngài đã làm nên phép lạ.

Mở mắt chào đời vào năm 1195 tại Lisbon, thủ đô Bồ Ðào Nha, Ngài được đặt tên là Phênanđô. Thuộc dòng dõi sang trọng và đạo hạnh, Phênanđô được mẹ ân cần dậy dỗ ngay từ tấm bé. Giêsu Maria là những tiếng Phênanđô bập bẹ đầu tiên trong đời. Ngay từ nhỏ, Phênanđô đã khấn giữ mình đồng trinh theo gương Ðức Mẹ. Cậu đặc biệt yêu thương những kẻ khó nghèo. Lên 10 tuổi, Phênanđô được mẹ trao phó cho cha bác huấn luyện chữ nghĩa và đường đạo đức.

Một lần Phênanđô đang sốt sắng quì cầu nguyện trước Ðức Mẹ thì bị ma quỉ nổi cơn ghen lôi đình, hắn nhẩy lên vai và bóp cổ cậu cho chết. Cổ họng bị tắc nghẽn không sao kêu tên Giêsu Maria được. Phênanđô liền dùng ngón tay vẽ hình thánh giá trên bậc đá. Ma quỉ vô cùng khiếp sợ, hắn buông cậu ra, vội biến mất. Chúa đã làm phép lạ khiến đá ra mềm, in sâu hình Thánh Giá cậu vẽ vào bậc đá.

Năm 17 tuổi, Phênanđô từ giã thế gian, vào tu dòng thánh Augustinô tại Lisbon. Sau 2 năm, thầy xin đến một tu viện khác, xa nhà quê để dễ bề tu trì. Bề trên sai thầy tới Cônimbriga. Tại đây thầy học hành rất thông giỏi và nổi tiếng nhân đức. Nhưng thầy luôn xưng mình là vô dụng, và chỉ muốn làm những công việc hèn hạ.

Sau khi khấn dòng, nhiệm vụ của thầy Phênnanđô là coi sóc bệnh nhân. Thầy rất yêu thích nhiệm vụ này vì có dịp hãm mình và tỏ lòng yêu thương anh em. Một lần, nhân dịp Lễ Chúa Giáng Sinh, vì ngăn trở giúp bệnh nhân nên thầy không thể dự lễ chung với nhà dòng. Khi nghe chuông báo hiệu dâng Mình Thánh Chúa, thầy liền quì gối quay về phía nhà thờ. Bỗng nhiên bức tường ngăn cách giữa nhà thờ và phòng y tế nứt ra, dành chỗ cho thầy chiêm ngắm Mình Thánh Chúa trên bàn thờ.

Năm 25 tuổi, thầy Phênanđô trở thành một linh mục dòng Augustinô. Nhưng cha lại cảm mến gương lành và cuộc sống thánh thiện của thầy dòng Phanxicô lúc đó mới được thành lập, nhất là vô cùng cảm phục gương 6 thầy Phanxicô mới chết vì đạo. Ðược ơn trên soi dẫn, cha đến xin bề trên chuyển sang dòng Phanxicô. Bề trên chấp thuận sau khi biết rõ Thánh Ý Chúa. Trong dòng Phanxicô, cha Phênanđô được đổi tên là Antôn.

Thời gian đầu tại dòng Phanxicô, người ta chưa biết tiếng nhân đức và sự thông thái cha Antôn, nên cha được trao cho nhiệm vụ rửa bát đĩa và quyét nhà. Nhưng không bao lâu, danh tiếng cha được biết đến. Chính cha thánh Phanxicô sai cha đi giảng đạo khắp miền Bắc Ý rồi qua cả nước Pháp.

Thiên Chúa đã dùng cha Antôn làm nhiều phép lạ để xác nhận những chân lý và mầu nhiệm trong đạo Công Giáo.

Một người giầu có, nhưng sống đời hà tiện, tham lam của cải. Sau khi ông chết, cha Antôn trưng lời Chúa Kitô đã phán: "của cải ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đo?, đồng thời sai người đi mở két vàng của người quá cố thì thấy một trái tim bằng thịt đang nằm chình ình trong két! Vàng bạc bạn ở đâu, con tim bạn cũng ở nơi đó!

Một lần cha Antôn giảng về mầu nhiệm Chúa Giêsu ngự thật trong Thánh Thể. Có người lạc đạo không tin, đến thưa với Ngài:

-Nếu xem thấy phép lạ, tôi mới tin!

Cha Antôn nói với anh:

-Hãy để con lừa của anh nhịn đói 3 ngày, rồi đem nó tới cửa nhà thờ, anh sẽ thấy phép lạ.

Ðúng ngày hẹn, người kia đem còn lừa đã nhịn đói ba ngày và thúng đồ ăn đến trước cửa nhà tờ, thấy thúng đồ ăn trước mắt, nó vội vàng chạy tới ăn lấy ăn để. Nhưng vừa lúc đó, cha Antôn kiệu Mình Thánh Chúa tới cửa nhà thờ. Lạ lùng thay, con lừa đột nhiên bỏ ăn, đến trước Thánh Thể Chúa: Nó quì gối, cúi đầu lậy ba lần. Người lạc đạo đã tin, và sau đó trở lại Công Giáo.

Lần khác, ngài giảng ngoài bãi biển. Nhiều người rối đạo cũng hiện diện, nhưng họ lấy tay bịt tai không nghe lời giảng. Cha Antôn liền quay ra biển: "loài người không thèm nghe lời giảng. Vậy các ngươi hãy đến đây mà nghe!"

Lập tức, muôn vàn cá lớn cá bé nhô đầu lên khỏi mặt nước để nghe lời Ngài. Cha Antôn nói với chúng:

-Các ngươi hãy cảm tạ Thiên Chúa đã gìn giữ và nuôi dưỡng các ngươi.

Bầy cá gật đầu tỏ dấu nghe lời Ngài. Sau đó cha ra hiệu cho bầy cá giải tán, chúng lần lượt chìm dần trong làn nước biển.

Một hôm, có người đến xưng tội với Ngài, nhưng vì quá xúc động, ông ta không thể nói lên lời. Cha Antôn bảo ông viết các tội vào giấy rồi đưa cho Ngài xem. Sau khi ban ơn Xá Giải, cha Antôn trao lại tờ giấy cho ông. Về tới nhà, ông đem tờ giấy đã viết tội đi đốt, nhưng lạ lùng thay, khi mở ra, chỉ còn là một tờ giấy trắng bóc! Trở lại gặp cha Antôn, ông thưa Ngài đầu đuôi câu truyện, Ngài nói với ông:

-Chúa đã làm phép lạ để chứng nhận quyền tha tội của các vị linh mục.

Ngày khác, ba của cha Antôn tại Lisbon bị cáo Gian về tội giết người. Dù dang ở xa quê hương, Thiên Chúa đã soi lòng cho cha biết giúp đỡ. Bỗng nhiên cha thấy mình có mặt tại Lisbon. Cha xin quan đem xác người chết tới công đường, rồi Ngài truyền cho xác chết sống lại và hỏi:

-Có phải ba tôi đã giết anh không?

Anh ta trả lời "không phải" rồi lại lăn đùng ra chết! Cùng lúc đó, cha Antôn thấy mình đang ở nhà dòng. Ba của Antôn đã được giải oan.

Có lần, cha Antôn vào trọ tại một gia đình. Giữa đêm, chủ nhà thấy phòng cha tự nhiên rực sáng. Ngó vào trong phòng, ông bỡ ngỡ thấy cha đang ẵm bế Chúa Hài Nhi, âu yếm hôn kính và thưa truyện với Ngài.

Năm 1231, cha Antôn thấy mình yếu sức, nên xin về thành Pađua dọn mình chết. Ngài lìa bỏ đời này cách êm ái ngay năm đó, sau khi đã sốt sắng chịu các Phép và hớn hở hát bài ca ngợi khen Ðức Mẹ. Ngài chết khi mới được 36 tuổi. Người ta lũ lượt tới viếng xác ngài ba ngày ba đêm liên tục. Sau đó ngài được an táng trong nhà thờ thành Pađua.

Chúa đã làm vô vàn phép lạ do công nghiệp và lời bầu cử của cha Antôn, nên chỉ một năm sau khi qua đời, Giáo hội đã phong thánh cho ngài. Chính ngày phong thánh cho cha Antôn, chuông các nhà thờ thành Lisbon tự nhiên đồng loạt kêu vang, mặc dù không có ai kéo. Hai mươi ba năm sau, người ta cải mộ Ngài đưa vào nhà thờ mới. Lúc đó, lưỡi Ngài vẫn còn tươi tốt như khi còn sống, chiếc lưỡi Ngài đã dùng để rao giảng lời Chúa và cứu giúp anh em đồng loại. Hằng năm Giáo Hội mừng kính Ngài vào ngày 13 tháng 6.

Chính lòng khiêm nhượng, yêu Chúa, mến Ðức Mẹ và thương người của cha Antôn đa biến Ngài thành vị đại thánh, một vị thánh hay làm phép lạ.



Nguồn: http://tusach.vietnhim.com
.
  Chủ đề: Má»™t con người cao cả: Gioan Maria Vianney (1786-1859)
lanchi

Trả lời: 0
Xem: 5099

Bài gửiDiễn đàn: Hạnh tích Đức Mẹ và các Thánh   gửi: 11.06.2009   Tiêu đề: Má»™t con người cao cả: Gioan Maria Vianney (1786-1859)
Một con người cao cả:
Gioan Maria Vianney (1786-1859)




Hướng đến ngày khai mạc Năm Linh Mục 19/6/2009:
Thánh Gioan Maria Vianney, bổn mạng các linh mục


WHĐ (10.06.2009) – Ngày khai mạc Năm Linh Mục đã đến gần. Gương mặt linh mục được giới thiệu trang trọng trong suốt năm đáng nhớ này là thánh linh mục Gioan Maria Vianney, được toàn thể Giáo Hội gọi một cách trìu mến là “Cha sở Ars”. Ngài từng được Hội Thánh đặt làm bổn mạng các cha sở, nay được Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đặt làm quan thầy các linh mục trên toàn thế giới, hơn nữa nhân dịp mừng “Sinh nhật trên trời lần thứ 150” của thánh nhân, Đức Thánh Cha quyết định mở Năm Linh Mục 2009-2010.

Nhân dịp này, linh mục Patrick de Laubier (1935, Pháp) viết bài đăng trên báo điện tử france-catholique, nhan đề: “Un Homme sublime: Jean Marie Vianney (1786-1859)”. Cha Laubier là giáo sư tiến sĩ chính trị xã hội, cử nhân thần học, được Đức Giáo hoàng Gioan-Phaolô II phong chức linh mục năm 2001 lúc đó tân linh mục đã 66 tuổi.


----------------------

Cuộc đời cha sở Ars khá đơn giản. Ngài được phong chức linh mục năm 29 tuổi, ba năm sau được bổ nhiệm làm cha sở Ars, một họ đạo có dân số 200 người và 12 năm sau thì cả một dòng người hành hương tuôn đến họ đạo này.

Thời khóa biểu của cha sở Ars lại càng đơn giản hơn. Không quỳ trước Nhà Tạm thì cũng ngồi trong Tòa giải tội. Ma quỷ tốn bao công sức nhằm hạn chế hiệu quả mục vụ của cha vốn đã vượt ra ngoài phạm vi giáo xứ và giáo phận, rồi kết thúc bằng tấm huân chương do hoàng đế Napoléon III trao tặng. Sau đó những vinh dự khác đã nối tiếp nhau đến với vị linh mục này: cha được phong Chân phước năm 1905, tôn phong hiển thánh năm 1925, được Giáo Hội đặt làm bổn mạng các cha sở năm 1929, và bây giờ là bổn mạng các linh mục (2009).

Được đức khiêm nhường triệt để bảo vệ, cha sở Ars trở thành một nhân vật huyền thoại ngay lúc sinh thời và những mẩu chuyện về con người đơn sơ và hồn nhiên này đầy ắp bao trang sách. Ý thức về bổn phận mục tử và xác tín bản thân cần được Chúa xót thương, cha giảng giải cho giáo dân của mình và hàng vạn khách hành hương biết phải làm gì để nên thánh. Cha dọn bài giảng rất kĩ lưỡng bằng việc tra cứu sách vở, nhưng rồi lại quên mọi chữ nghĩa đi và thay vào đó là lối ứng khẩu đầy tâm huyết, thấm thía lòng cử tọa. Có người cho rằng cha chịu ảnh hưởng của phái Jansen khá thịnh hành lúc đó ở Pháp. Nhưng cần phải xem xét kĩ càng hơn. Những khám phá của cha trong các bài giảng được dành để nghe hơn để đọc, còn trong giọng nói, những diễn tả của ánh nhìn đôi khi long lanh nước mắt chảy trên khuôn mặt, qua đó có thể giúp hiểu đúng ý nghĩa sứ điệp của cha.

Vì vậy khi nghe cha nói với các giáo dân: thà đừng đi lễ thì tốt hơn nếu cứ đến nhà thờ mà lại sống tồi tệ hơn là không đến, thì phải hiểu rằng vị mục tử này đơn giản chỉ muốn miêu tả tình trạng đáng sợ của tâm hồn nguội lạnh. Cha áp dụng phương pháp quyết liệt này cho mọi đối tượng. Người con của nông dân ấy nắm vững những thói tục địa phương như một chuyên gia nên nói đâu trúng đó. Dần dần làn sóng người hành hương ồ ạt đổ về Ars, tuôn đến với cha sở. Tầm ảnh hưởng những bài giảng của cha không ngừng tăng lên, ngày càng rộng khắp, đến nay đã mang chiều kích toàn cầu. Chúng ta hãy nghe vị tân bổn mạng các linh mục này nói về cách ngài cử hành thánh lễ: “Tôi làm lễ khá lẹ đến trước lúc truyền phép, nhưng truyền phép xong, cầm Mình Thánh Chúa trên tay, tôi quên hết mọi sự. Lạy Chúa! Nếu đời sau con phải chịu bất hạnh sống lìa xa Chúa, thì ít nữa là Chúa hãy kéo dài khoảnh khắc con được giữ Chúa trên tay... Trong Thánh lễ, tôi được cầm lấy Chúa nhân lành, Chúa còn có thể từ chối tôi điều gì?”. Thiên Chúa tốt lành để mặc cha tùy ý và cha sở không bỏ lỡ cơ hội, ngài mặc sức nài van Chúa. Tiếng đồn về cha sở Ars thánh thiện vang xa và người ta tuôn đến Ars xưng tội, vì qua cha sở Ars họ nắm được ý nghĩa cốt lõi của phép giải tội.

Cha nói: lúc giảng, tôi thường phải nói với người điếc và kẻ mê ngủ; còn khi cầu nguyện, tôi thưa chuyện với Chúa và Chúa thì không điếc.

Cha giải tội vĩ đại này rất giàu lòng bác ái, mỗi khi ra tay giúp đỡ người nào thì luôn đưa ra những câu trả lời theo tiếng lương tâm không thể cưỡng lại được; còn khi nói với Chúa và nói về Đức Mẹ, thì toát lên sự say mê đầy ấn tượng. Cuối cùng cha có phương pháp chú giải hướng thẳng vào mục tiêu: Đức Mẹ và Thánh Giuse đã làm gì? Các ngài đã nhìn, đã chiêm ngắm và ngạc nhiên cảm phục Hài nhi Giêsu, đó là tất cả những gì các Đấng quan tâm.

Bài học rút ra từ cuộc đời đạo hạnh của cha sở thánh thiện của giáo xứ Ars là chúng ta có thể làm bất cứ điều gì nếu được Chúa dẫn dắt. Chúa không chỉ đạo chung chung nhưng dẫn đường chỉ lối ngay trong giây phút hiện tại đang qua đi này. Cùng với thánh Vianney ta thấy, cuộc đời dù bề ngoài xem ra phức tạp, rốt cuộc cũng khá đơn giản thôi, nên phải lên trời bằng con đường trực tiếp nhất. Chúng ta hiểu điều đó, nhưng như thánh Philipphê Nêri đã nói, cũng phải nhớ rằng trở thành thánh nhân thì không khó, sống thánh thiện mới thật là gay go hơn rất nhiều. Cha sở Ars không cần biết đến điều đó, bởi trong suốt cuộc đời tận hiến của ngài, Thập giá của Đức Kitô đã trở thành điểm hẹn thường trực.


Patrick de Laubier
Gia Kỳ dịch
Nguồn: hdgmvn.org
.
  Chủ đề: Chiến đấu vá»›i ma quá»· trong nghi thức trừ quá»·
lanchi

Trả lời: 0
Xem: 6584

Bài gửiDiễn đàn: GÆ°Æ¡ng chứng nhân   gửi: 11.06.2009   Tiêu đề: Chiến đấu vá»›i ma quá»· trong nghi thức trừ quá»·
CHIẾN ĐẤU VỚI MA QUỶ TRONG NGHI THỨC TRỪ QUỶ


Ngày 25-12-2004, Cha Germano Ventura, Linh Mục dòng Thương Khó, gốc người đảo Sardegna (Nam Ý) đã êm ái trút hơi thở cuối cùng. Trong vòng hơn 30 năm - kể từ năm 1960 - Cha thi hành tác vụ trừ quỷ trong giáo phận thủ đô Roma. Trước đó, Cha thi hành tác vụ trừ quỷ tại Toscana ở đảo Sicilia (Nam Ý). Chính Cha kể lại kinh nghiệm chiến đấu, đối diện từng ngày với ma quỷ như sau.

Ngày còn là Linh Mục trẻ, tôi được giao nhiệm vụ ban phép lành cho các bệnh nhân tại nhà thờ tu viện chúng tôi. Một ngày, người ta mang đến cho tôi một người tê liệt ngồi trên ghế lăn. Vừa giơ tay vẽ hình Thánh Giá ban phép lành, tức khắc người bệnh la hét, chửi bới và vùng vẫy. Xong, anh té nhào xuống, nằm thẳng đơ trên nền nhà thờ. Người thân của anh kinh hãi, vội mang anh đi và đợi cho anh lắng dịu, mới mang trở lại nhà thờ. Nhưng khi tôi giơ tay ban phép lành, thì thảm kịch tái diễn: anh la hét, chửi bới và vùng vẫy. Thân nhân của anh ngạc nhiên trước phản ứng dữ dội của anh. Đối với họ - cho đến lúc ấy - anh thật hiền lành và đạo đức.

Phần tôi, đây là lần đầu tiên đối diện với một trường hợp lạ lùng. Tôi nhớ lại điều đã học trong đại chủng viện và thầm nghĩ:

- Có lẽ anh này bị quỷ ám. Cần phải làm phép trừ quỷ!

Tôi trình bày với Cha Bề Trên Cộng Đoàn để xin Đức Giám Mục bản quyền ban phép thi hành nghĩa vụ trừ quỷ. Sau nhiều khó khăn, Đức Giám Mục đồng ý và tôi bắt đầu ngay nghi thức trừ quỷ.

Cuộc chiến thật là khủng khiếp. Sau một tuần lễ liên tục trừ quỷ, tôi đuổi được tên quỷ ra khỏi người bệnh. Lạ lùng thay, khi tên quỷ vừa đi, người bệnh cũng hết tê liệt. Thì ra bệnh tật thể xác là do tên quỷ ám hại gây ra.

Trường hợp đầu tiên gặp thấy trong đời Linh Mục trẻ khiến tôi miên man nghĩ ngợi. Cùng lúc đó, tin đồn tôi chữa lành một người tê liệt lan nhanh trong vùng. Người ta bắt đầu mang bệnh nhân đến xin tôi đặt tay ban phép lành. Sau đó tôi còn giải quyết mấy vụ khác. Thấy thế, các Đấng Bề Trên quyết định giao cho tôi trọng trách trừ quỷ.

Khi thi hành tác vụ trừ quỷ, tôi luôn luôn thi hành trong tư cách Linh Mục và nhân danh Giáo Hội Công Giáo đã ủy thác cho tôi nhiệm vụ này. Tôi tha thiết cầu xin THIÊN CHÚA, Đức Mẹ MARIA và Các Thánh trợ giúp tôi. Và như Phúc Âm nói, THIÊN CHÚA luôn luôn đáp lời con cái nài van.

Tôi bắt đầu nghi thức trừ quỷ bằng cách ban phép lành, rảy Nước Thánh và giơ cao tượng Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ cho bệnh nhân. Nếu bệnh nhân có phản ứng kỳ lạ như run lẩy bẩy, chửi bới, đe dọa, tìm cách tẩu thoát hoặc nhảy bổ vào cấu xé vị Linh Mục, tôi hiểu là người bệnh bị một quyền lực vô hình điều khiển. Đây có thể là trường hợp bị quỷ ám thực sự.

Ma quỷ có thể phá hại con người bằng nhiều cách: ám ảnh, quấy phá, qua trung gian bùa ngãi hoặc ám hại thực sự. Có nhiều người mắc những chứng bệnh kỳ lạ, chạy chữa đủ mọi phương thuốc nơi đủ mọi y sĩ, nhưng bệnh vẫn hoàn bệnh. Sau cùng họ đến với tôi. Tôi làm phép trừ quỷ, tức khắc bệnh tật biến tan. Điều này cho thấy những chứng bệnh kỳ lạ là do ma quỷ gây ra.

Một điều quan trọng khi thi hành tác vụ trừ quỷ là vị Linh Mục trừ quỷ cần có thái độ luôn luôn điềm tĩnh trước tất cả những hiện tượng quái dị do ma quỷ tác động nơi người bị ám hại. Bởi vì nếu vị Linh Mục tỏ ra sợ hãi, tức khắc ma quỷ không tuân lệnh vị Linh Mục trừ quỷ.

Lúc trước, tôi vẫn dè dặt mỗi khi phải chính thức đề cập đến vấn đề quỷ ám và trừ quỷ với giới báo chí, vì đây là một vấn đề hết sức tế nhị. Nay thì tôi nghĩ khác. Ma quỷ hiện diện khắp nơi và luôn tìm cách quấy phá, ám hại con người: cuộc sống, thể xác và tinh thần. Hơn ai hết, chúng tôi là Linh Mục trừ quỷ, hàng ngày đối đầu với quỷ dữ, chạm trán với những trường hợp ám hại thương đau, chúng tôi cần phải nói to, nói rõ cho mọi người biết về sức tung hoành tàn phá của quỷ dữ, và nhất là, minh chứng cho mọi người thấy:

- Quyền năng lớn lao của Giáo Hội Công Giáo, duy nhất, thánh thiện, tông truyền, khi nhân danh Đức Chúa GIÊSU KITÔ và Đức Mẹ MARIA để trừ quỷ.

Các tín hữu Công Giáo cần ý thức sâu xa rằng, khi gặp những trường hợp nan giải, mắc những chứng bệnh kỳ lạ, không bác sĩ nào giải thích được và không phương thuốc nào chữa trị được, thì nên tìm đến với Linh Mục, hỏi han ý kiến của Ngài. Chỉ có Linh Mục Công Giáo, nhân danh Giáo Hội Công Giáo và dùng những phương thức của chính Giáo Hội Công Giáo, mới giải thoát con người khỏi những bệnh tật do sức phá hoại của ma quỷ. Trong mọi trường hợp, tín hữu Công Giáo không được phép chạy đến với thầy pháp, thầy phù thủy hoặc với những bà đồng bóng.

... Khi Đức Chúa GIÊSU vừa ra khỏi thuyền và đặt chân lên đất thì có một người dân trong thành bị quỷ ám ra đón Người. Từ lâu, anh ta không mặc quần áo, không ở trong nhà, nhưng ở trong đám mồ mả. Thấy Đức Chúa GIÊSU, anh la lên, sấp mình dưới chân Người, và lớn tiếng nói rằng: ”Lạy Đức GIÊSU, Con THIÊN CHÚA Tối Cao, chuyện tôi can gì đến Ngài? Tôi xin Ngài đừng hành hạ tôi!” Ấy là vì Đức Chúa GIÊSU đã truyền cho thần ô uế xuất khỏi người ấy. Thật vậy, đã nhiều lần quỷ bắt lấy anh ta, người ta dùng xiềng xích gông cùm mà trói và giữ anh; nhưng anh bứt tung dây trói và bị quỷ đưa vào những nơi hoang vắng. Đức Chúa GIÊSU hỏi anh: ”Tên anh là gì?” Anh thưa: ”Đạo binh”, vì có rất nhiều quỷ nhập vào anh. Lũ quỷ nài xin Đức Chúa GIÊSU đừng truyền cho chúng rút xuống vực thẳm (hỏa ngục). Ở đó có một bầy heo khá đông đang ăn trên núi. Lũ quỷ nài xin Đức Chúa GIÊSU cho phép chúng nhập vào bầy heo kia, và Đức Chúa GIÊSU cho phép. Lũ quỷ xuất khỏi người đó, nhập vào bầy heo. Cả bầy heo từ trên sườn núi lao xuống hồ và chết ngộp hết (Luca 8,27-33).


(Renzo Allegri, ”CRONISTA ALL'INFERNO”, Arnoldo Mondadori Editore 1990, trang 86-95)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
.
  Chủ đề: Mừng Website GPVinh tròn 2 tuổi
lanchi

Trả lời: 6
Xem: 15006

Bài gửiDiễn đàn: Chúc mừng   gửi: 09.06.2009   Tiêu đề: re: Mừng Website GPVinh tròn 2 tuổi
Mừng GiaoPhanVinh.net tròn 2 tuổi

GiaoPhanVinh.net - Forever in our hearts!
  Chủ đề: Cá»— tràng hạt của mẹ hiền quá cố
lanchi

Trả lời: 1
Xem: 7758

Bài gửiDiễn đàn: Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...   gửi: 08.06.2009   Tiêu đề: Cá»— tràng hạt của mẹ hiền quá cố


CỖ TRÀNG HẠT CỦA MẸ HIỀN QUÁ CỐ

Ngày kia, trên đường đi dạo trở về, một sinh viên trẻ thoáng trông thấy một tràng chuỗi Mân Côi bị đánh rơi, nằm bên vệ đường.

Sinh viên ấy lúc nhỏ vẫn sốt sắng lần hạt Mân Côi kính Đức Mẹ MARIA. Nhưng càng lớn càng bỏ quên thói quen lành thánh. Hôm nay, khi thoáng trông thấy cỗ tràng hạt bị đánh rơi bên vệ đường, chàng định tảng lờ đi. Tuy nhiên, lòng kính mến Đức Mẹ MARIA bỗng bừng lên trong lòng. Chàng cúi xuống nhặt, vừa lau chùi vừa tự nhủ:

- Nếu không trả lại được cho người đánh mất, mình sẽ trả lại cho Đức Mẹ MARIA, bởi vì tràng chuỗi được làm là để dâng kính Đức Mẹ. Vậy mình sẽ để tràng hạt nơi bàn thờ dâng kính Đức Mẹ MARIA, trong ngôi thánh đường đầu tiên trên đường đi.

Khi trông thấy một nhà thờ, chàng sinh viên ghé vào và đi thẳng đến bàn thờ có tượng Đức Mẹ MARIA. Không ngờ, Đức Mẹ chọn chính giây phút này để đưa đứa con trở lại với Hiền Mẫu Thiên Quốc. Đức Mẹ gợi ý:

- Con hãy lần hạt Mân Côi trước khi để cỗ tràng hạt trên bàn thờ.

Cảm động, chàng sinh viên quỳ xuống và như thưở xưa vẫn làm, chàng sốt sắng lần trọn chuỗi Mân Côi .. Bao nhiêu tư tưởng, bao nhiêu tâm tình ngoan đạo dồn dập trở về trong tâm trí. Chàng như nghe tiếng nói rõ ràng trong lòng:

- Con hãy trở thành Linh Mục. Con đã bất trung với Tiếng Gọi của Con Mẹ. Tuy nhiên, không có con đường nào khác ngoài con đường trở thành Linh Mục. Hãy trở về với tình yêu trong thời thơ ấu và hãy bước theo ơn gọi Linh Mục.

Tiếng nói như luồng ánh sáng dọi thẳng vào tận thâm sâu tâm hồn, khiến chàng sinh viên kêu lên:

- Vâng, lạy Mẹ, con sẽ trở về với Mẹ và với Đức Chúa GIÊSU. Với ơn Mẹ trợ giúp, con sẽ trở thành Linh Mục của Đức Chúa GIÊSU KITÔ.

Và chàng sinh viên giữ lời thề hứa với Đức Mẹ MARIA vào buổi sáng hôm đó.

Chàng gia nhập chủng viện và trở thành Linh Mục, một Linh Mục rất thánh thiện. Với cỗ tràng hạt lượm được, không ngày nào mà vị Linh Mục không sốt sắng lần chuỗi, sốt sắng đọc lời kinh Mân Côi dâng kính Hiền Mẫu Thiên Quốc.

Mấy năm sau, THIÊN CHÚA Quan Phòng đưa Cha đến làm Tuyên Úy trong một bệnh viện.

Một ngày, người ta đưa vào một bệnh nhân. Người bệnh không ngớt miệng nói:

- Đừng bao giờ nói với tôi về tôn giáo. Tôi là kẻ cứng lòng và không tin tưởng gì ráo trọi!

Tuy nhiên, vị Linh Mục Tuyên Úy vẫn thường xuyên đến viếng thăm người bệnh. Một hôm, khi thấy người bệnh giận dữ xua đuổi mình, vị Linh Mục hiền từ nói:

- Không sao, tôi sẽ lần hạt Mân Côi cầu nguyện cho bạn.

Người bệnh la lớn:

- Chớ có nói với tôi về tràng chuỗi Mân Côi!

Vị Linh Mục hỏi:

- Sao thế? Đây là lời kinh chỉ mang lại cho bạn điều lành mà?

Người bệnh trả lời:

- Trái lại, tràng hạt Mân Côi là nguyên do cho nổi bất hạnh của con đó Cha à!

Cha Tuyên Úy tò mò hỏi tiếp:

- Tại sao vậy? Bạn muốn nói gì thế?

Người bệnh nói:

- Con sẽ kể cho Cha nghe, vì Cha muốn biết. Lúc còn nhỏ, má»—i ngày, Mẹ con dạy con lần hạt chung vá»›i Mẹ. Lá»›n lên con ra tỉnh học nghề. NÆ¡i đây, bạn bè xấu kéo con vào con đường xấu, sống khinh thị luật lệ THIÊN CHÚA. Đang sống buông thả thì được tin Mẹ con Ä‘au nặng và gọi con về gấp. Thấy Mẹ hấp hối, con bèn dấu nhẹm mọi sá»±, không kể gì vá»›i Mẹ về cuá»™c sống buông thả. Rồi để Mẹ an tâm nhắm mắt, con còn hứa vá»›i Mẹ là sẽ lần hạt Mân Côi, ít ra má»—i ngày má»™t chục, khi nào có thể .. Mẹ liền trối cho con tràng chuá»—i Mân Côi của Mẹ .. Chôn cất Mẹ xong, con lên đường ra tỉnh. Trên đường Ä‘i, tên quá»· rót vào tai con: ”Hãy tẩy chay tràng chuá»—i Mân Côi và vứt nó xuống đất Ä‘i cho rãnh!” .. Con ngh&€ eo tên cám dá»— và khinh bỉ vứt tràng chuá»—i Mân Côi xuống vệ đường. NhÆ°ng cÅ©ng kể từ giây phút đó, con gặp hoạn nạn liên miên và con nghÄ© mình đã bị chúc dữ.

Vị Linh Mục Tuyên Úy cảm động theo dõi câu chuyện. Nghe xong, Cha hỏi:

- Bạn có nhớ tháng nào, năm nào, bạn đã vứt bỏ cỗ tràng hạt không?

Sau khi biết chính xác năm tháng, Cha cho tay vào túi, rút ra cỗ tràng hạt, đưa lên trước mặt người bệnh và hỏi:

- Bạn có nhận ra tràng chuỗi Mân Côi này không?

Người bệnh chỉ biết kêu lên một câu:

- Đây chính là cỗ tràng hạt của Mẹ con!

Vừa nói, bệnh nhân vừa giơ tay đón lấy tràng chuỗi Mân Côi, đưa lên môi âu yếm hôn, và 2 dòng nước mắt lặng lẽ chảy dài trên đôi gò má.

Im lặng hồi lâu, vị Linh Mục Tuyên Úy cất tiếng nói:

- Tràng chuỗi mà bạn cho là nguyên nhân gây nên nổi bất hạnh của bạn, lại là nguyên nhân mang đến hạnh phúc cho tôi, bởi vì nhờ tràng chuỗi này mà tôi trở thành Linh Mục. Giờ đây, thưa bạn, tràng chuỗi Mân Côi sẽ là dịp mang lại phúc lành cho bạn.

Người bệnh trả lời:

- Vâng thưa Cha, đúng thế. Con muốn xin xưng tội.

Cha Tuyên Úy trả lời:

- Ngày mai, tôi sẽ trở lại ban các bí tích sau cùng cho bạn. Trong khi chờ đợi, tôi để cho bạn tràng chuỗi Mân Côi để bạn đền bù mọi lỗi lầm quá khứ. Sau đó tôi sẽ lấy tràng chuỗi lại.

Mấy ngày sau, người bệnh êm ái trút hơi thở cuối cùng, sau khi lãnh nhận đầy đủ các bí tích sau hết, trong tay vẫn âu yếm nắm chặt tràng chuỗi Mân Côi thân yêu của hiền mẫu quá cố.

Vị Linh Mục Tuyên Úy lấy lại tràng chuỗi quý hóa và không bao giờ quên câu chuyện liên quan đến tràng chuỗi Mân Côi.

..."Thầy chính là Mục Tử Nhân Lành. Mục Tử Nhân Lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. Thầy chính là Mục Tử Nhân Lành. Thầy biết chiên của Thầy, và chiên của Thầy biết Thầy, như THIÊN CHÚA CHA biết Thầy và Thầy biết THIÊN CHÚA CHA, và Thầy hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (Gioan 10,11-15).

(Albert Pfleger, ”FIORETTI DE LA VIERGE MARIE”, Mambre Editeur-Diffuseur, 1992, trang 118-120)


-----------------------------
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
.
  Chủ đề: Trang web Bài học thành công
lanchi

Trả lời: 2
Xem: 8010

Bài gửiDiễn đàn: Giá»›i thiệu Websites   gửi: 07.06.2009   Tiêu đề: re: Trang web Bài học thành công
chó con Ô không không, nỏ phải của lanchi, nếu mà là trang của mình ai lại quảng cáo mùi mẫn vậy. Chỉ là lang thang trên net, ngẫu nhiên gặp, thấy hay thì giới thiệu cho mọi người vào đọc chơi thôi. lêu lêu
 
Trang 1 trong tổng số 2 trang Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
Thời gian được tính theo giờ [GMT+7giờ]
Chuyển đến
 



Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net