GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 25
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 025
 Lượt tr.cập 055728984
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 04.05.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Tìm kiếm

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

Tìm thấy 4 mục
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH
Người đăng Thông điệp
  Chủ đề: Tình yêu quan trọng hÆ¡n phép tắc
hoangaivy

Trả lời: 0
Xem: 5958

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 04.07.2009   Tiêu đề: Tình yêu quan trọng hÆ¡n phép tắc
Lạy Chúa, cám ơn Chúa đã mở mắt tâm hồn con, giúp con nhận ra chỉ có Tình Yêu là quan trọng nhất, là cao quý nhất trên cuộc đời này. Xin Chúa gíup con luôn biết khiêm nhường để nhận và sửa sai những lỗi lầm của con, để mỗi ngày con được trở nên giống Cha trên trời là Đấng hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Amen.

Tôi lớn lên trong gia đình có đạo, được giáo dục trong một khuôn khổ, phép tắc “đi thưa, về trình”; nói một câu “dạ, thưa” đến hai ba lần. Tôi giáo dục con cái tôi theo nề nếp này, vì tôi nghĩ đây là phong tục tốt cần phải giữ. Nhưng tôi đã đi quá lố. Tôi coi trọng hình thức lễ nghĩa hơn tình yêu. Tôi thiếu lòng thương xót cho đứa con gầy guộc đang nằm trên giường bệnh, không biết còn đi đứng lại bình thường được hay không…

Ngày đầu vào nhà thương, sau vài giờ truyền nước biển và thuốc, con tôi bị sốt, lạnh run cầm cập, đắp ba bốn cái mềm cũng không đủ ấm. Bác sĩ cho uống Tylenol và chích thêm thuốc cầm đau. Khi cô y tá tiêm thuốc vào cánh tay nhỏ xương xẩu, con tôi la nhói lên vì đau. Mắt con đỏ hoe, rướm nước mắt. Nhìn con lòng tôi quặn đau. Tôi không cầm được nước mắt, để các giòng lệ rơi, tôi cố giữ giọng để trấn an con:

- Con ráng chút nữa, sắp hết thuốc rồi!

Sau gần năm tiếng khi chai thuốc đã cạn, cô y tá mới tháo ống nước biển nơi cánh tay của con ra. Đến lúc này con tôi đã mệt lả người. Khuôn mặt lừ đừ, không thần sắc vì từ khi nhập viện lúc trưa cho đến giờ đã hơn mười giờ đêm, con tôi chưa có gì lót lòng. Chứng bệnh đã làm liệt các dây thần kinh ở đôi chân và đôi tay của con. Người con không khác gì cọng bún mềm, rã rượi. Con tôi chẳng buồn ăn uống và cũng lười trả lời các câu hỏi của tôi. Nếu có trả lời, con chỉ nói cộc lốc một hai câu, quên kèm theo hai tiếng “dạ, thưa”. Khi đó tôi cảm thấy như bị xúc phạm vì con đã thiếu lễ phép. Nhưng khi ý tưởng đó vừa dứt, ý nghĩ khác chợt đến: con bị đau như thế, ăn ngủ không được, làm sao mà nhớ để dạ với thưa. Vô lý! Ngày hôm sau con đã khỏe, ăn uống được chút đỉnh. Mỗi lần nhờ tôi giúp việc gì, con tôi đều lễ phép nói: “Dạ thưa Ba…Cám ơn Ba…”

Đêm về tôi mở lại đoạn phim của ngày hôm qua, trở lại cái khúc tự ái bị xâm phạm. Tôi tìm mọi lý lẽ để bênh vực cho lối suy nghĩ “chính đáng” của mình. Nhưng cũng cùng lúc ấy, lòng tôi bị thổn thức, xốn xang. Tôi mất bình an. Tiếng nói của Thần Dữ gợi lên lòng tự ái, tự kiêu, đem cái truyền thống phép tắc đã có từ nghìn xưa, lôi tôi trở về theo phe nó. Trong lúc lòng tôi đang phân vân chưa biết nghe theo tiếng nói của Thần Lành hay Thần Dữ, thì lời Chúa đến với tôi: “Trên hết mọi sự hãy làm vì đức yêu thương.” Tôi nghe những lời này rất nhiều lần, từ tai này sang tai kia. Nhưng chưa bao giờ tôi dừng lại để cảm nghiệm hay để sống những lời này. Tôi thấy mình thật vô lý khi đòi hỏi nơi con một điều quá đáng. Đã bao lần tôi nằm co quắp ôm bụng, nhăn nhíu mặt mày vì cơn đau bao tử, tôi có được mấy lời nhã nhặn với vợ con của tôi? Mãi đến hôm nay, tôi mới thật sự thấm hiểu Lời Hằng Sống này. Mới biết rằng bao lâu nay tôi đã đặt sai thứ tự trong cuộc sống. Tình yêu quan trọng hơn hết mọi sự, quan trọng hơn phép tắc ngàn lần!

Bạn thân mến! Những biến cố đau thương: bệnh tật, chia ly, chết chóc xảy ra trong cuộc sống, trong gia đình, cho mỗi người chúng ta không hẳn là một điều xấu nếu được nhìn bằng con mắt đức tin; khi chúng ta biết lắng đọng tâm hồn để tìm thánh ý Chúa qua từng biến cố.

***********************

Lạy Chúa, cám ơn Chúa đã mở mắt tâm hồn con, giúp con nhận ra chỉ có Tình Yêu là quan trọng nhất, là cao quý nhất trên cuộc đời này. Xin Chúa gíup con luôn biết khiêm nhường để nhận và sửa sai những lỗi lầm của con, để mỗi ngày con được trở nên giống Cha trên trời là Đấng hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Amen.
  Chủ đề: Bỏ Ngài con biết theo ai??
hoangaivy

Trả lời: 0
Xem: 6071

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 04.07.2009   Tiêu đề: Bỏ Ngài con biết theo ai??
Sau khi một số trong những người đã đi theo Chúa Giêsu rút lui, Ngài đã hỏi Nhóm Mười Hai gồm những người có lập trường vững chắc, tin theo Ngài. Ngài hỏi: “Còn anh em nữa, có muốn bỏ ta không? “ Gn 6:67). Và Phêrô đã thay mặt anh em mình trả lời: “Lậy Chúa. Bỏ ngài chúng tôi biết theo ai?” (Gn 6:68).

Đó là câu trả lời của Phêrô thay mặt anh em mình. Phần Kitô hữu chúng ta thì sao? Liệu chúng ta có câu trả lời nào cho Chúa Giêsu nếu Ngài hỏi riêng từng người trong chúng ta: “Còn con, con có định rút lui không?”.

Đứng trước câu hỏi như thế, có thể có nhiều người trong chúng ta sẽ không trả lời mà chỉ lẳng lặng rút lui như một số các kẻ theo Ngài lúc bấy giờ đã làm. Và cũng có thể một số không rút lui, nhưng cũng không có câu trả lời nào cho chọn lựa của mình. Có nghĩa là ai sao, tôi vậy. Người ta theo ông Giêsu, tôi cũng theo ông Giêsu. Người theo, kẻ bỏ. Lúc này tôi thấy chưa có lý do gì để rút lui, chừng nào có lý do thêm thì tôi sẽ cũng âm thầm hoặc công khai rút lui. Và có lẽ là chỉ một số rất ít dám đứng lại về phe Chúa Giêsu, dám theo Ngài dù rằng lối sống của Ngài , giáo thuyết của Ngài, và việc làm của Ngài có chướng tai, gai mắt, có không hợp với nhãn quan của con người hay của riêng mình.

Nhưng đâu là lý do để chúng ta đứng lại về phe Chúa Giêsu. Thánh Phêrô đã xác định lập trường của mình, và cũng là lập trường của Nhóm ông: “Chúa có những lời hằng sống. Chúng con nhận biết rằng, Ngài là Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Gio 6:69). Ở một trường hợp khác, khi Chúa Giêsu muốn biết các ông nghĩ gì về Ngài , Phêrô cũng đã nhanh nhẩu thưa: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16:16).

Tóm lại, có 2 lý do để Phêrô không bỏ Chúa, ngược lại, trung thành và sống chết với ngài:

1) Chúa có lời hằng sống.

2) Ngài là Đấng Kitô - Đấng Thánh - của Thiên Chúa.

Đức Kitô - Đấng Thánh - của Thiên Chúa:

Thật ra, có lẽ khi nói: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16:16), hoặc: “Bỏ Chúa, chúng con biết theo ai. Chúa có những lời hằng sống. Chúng con nhận biết rằng, Ngài là Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Gio 6:68-69),

Chưa hẳn Phêrô đã hoàn toàn thâm tín điều mình nói. Và đó chỉ là những nhận xét bộc phát từ những kinh nghiệm bản thân và từ những giao tiếp, gần gũi thường ngày với Chúa Giêsu. Những điều này còn cần phải có thời gian, và phải được kiểm chứng bằng thử thách.

Rất may mắn cho Kitô hữu chúng ta vì đã có tấm gương của Phêrô và của những Tông Đồ khác. Các ngài đã chọn lựa, đã đi theo, và đã tuyệt đối trung thành với thầy và là Chúa của mình. Chọn lựa, đi theo, và sống trung thành không chỉ trong những hoàn cảnh được thoải mái, được vinh quang, được ca tụng như khi Chúa thực hiện những phép lạ, được nhiều người vây quanh ca tụng, và được chứng kiến những giờ phút huy hoàng của Chúa trên núi Taborê, hay những ngày đầu của biến cố Phục Sinh, và trong ngày Chúa Thánh Thần hiện xuống. Nhưng các ông đã trung thành với Chúa, với thầy mình cả trong những gian lao, thử thách, và đã đổ máu mình minh chứng sự trung thành ấy.

Chúa có lời sự sống đời đời:

“Chúa có lời hằng sống”. Phêrô đã chọn theo Chúa không vì những phép lạ, những tiếng khen, và vì đám đông hiếu kỳ quanh ngài. Nhưng đã nghiệm ra rằng từ nơi Ngài , qua những lời Ngài giảng dậy, mang ý nghĩa và sức sống thiêng liêng đem lại cho con người sự sống đời đời.

Vậy, những lời đem lại sự sống đời đời đây là gì? Có thấy Chúa nói gì khác với những lời các Tổ Phụ, các Tiên Tri trong Cựu Ước đã nói đâu? Có khác chăng là thay vì “mắt đền mắt, răng thế răng” thì giờ đây là “cầu cho kẻ làm khổ mình. Tha cho kẻ mắc nợ mình. Yêu thương kẻ thù nghịch mình..” Nhưng dù là thế, thì xét nguyên về những giá trị lời nói như vậy cũng đâu phải là những lời của sự sống đời đời được. Bất quá đó chỉ là những tư tưởng mới lạ, và mang ý nghĩa tích cực về một số những nhân đức xã hội và công bằng trong sinh hoạt thường ngày mà thôi. Nhiều câu nói của các Tiên Tri và Tổ Phụ trước ngài, và những phát biểu của các nhà đạo đức xã hội, các triết gia sau này cũng mang những giá trị rất cao về ý nghĩa và đạo đức như những gì ngài đã nói.

Nhưng điều mà Phêrô đã nhìn ra, và đã khám phá thấy không ở nguyên ngữ, hay tự vựng. Nó là chính Thiên Chúa, là Thiên Chúa nói, là lời của Ngài: “Thầy là Con Thiên Chúa hằng sống. Là Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Mt 16:16; Gio 6:-69). Điểm quan trọng ở là chỗ đó. Nó không phải là những lời phát xuất ra từ cửa miệng con người phàm trần dù người đó là bất cứ ai. Chính Chúa Giêsu cũng đã ngạc nhiên về khám phá này, về cái nhìn này của Phêrô. Một cái nhìn, một khám phá mà theo thường tình con người không ai thấu hiểu nổi. Ngài đã nói với Phêrô: “Phúc chon con, Phêrô con ông Giona. Không phải do con người, nhưng là do Cha trên trời của thầy đã mặc khải điều này cho con” (Mt 16:17). Và cũng ở điểm này, Phêrô đáng được Chúa Giêsu tin tưởng để trở nên nền tảng mà trên đó, ngài sẽ xây dựng tòa nhà Giáo Hội của ngài.

Theo ai? Ai theo?

Tóm lại, nếu Chúa Giêsu hôm nay, giữa đám đông bạn bè và người quen thân của tôi, Ngài quay lại hỏi tôi một câu như đã hỏi Phêrô và các bạn của ông: “Còn con nữa, con có định bỏ đi không?” thì tôi sẽ trả lời Ngài như thế nào? Có thể như Phêrô, tôi cũng sẽ trả lời Ngài : “Bỏ Chúa con biết theo ai?” Nhưng chắc không? Tôi có dám xác tín điều đó như Phêrô không? Và nếu có thì tôi căn cứ vào điều gì để dám chắc về niềm tin của mình?

Tôi có tin chắc chắn như Phêrô đã tin rằng, Chúa Giêsu là Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa hằng sống. Ngài chính là Sự Sống Đời Đời, và lời ngài đó chính là Ngài, Đấng ban sự sống đời đời cho tôi và những ai tin nhận Ngài không?

Nhưng nhất là tôi có nói, có xác tín, và có sống như Phêrô đã nói, đã xác tín, và đã sống. Một cuộc sống vì Chúa Kitô, cho Chúa Kitô, và trong Chúa Kitô.
  Chủ đề: HIHIHI
hoangaivy

Trả lời: 4
Xem: 12946

Bài gửiDiễn đàn: Làm quen, giao lÆ°u, kết bạn   gửi: 04.07.2009   Tiêu đề: HIHIHI
xIN cHÀO CÁC BẠN MÌNH LÀ THÀNH VIÊN MỚI RẤT VUI ĐƯỢC LÀM QUEN.MÌNH Ở HẢI DƯƠNG CITY LÀ NƠI CÓ 4 THÁNH TỬ ĐẠO NỔI TIẾNG VÀ ĐỀN THÁNH LƠN LẮM CHUẨN BỊ ĐƯỢC GÂY DỰNG LẠI ƯỚC TÍNH KHI ĐỀN THÀNH HOÀN THÀNH NÓ SẼ LÀ ĐỀN THÁNH LỚN NHẤT NƯỚC TA RẤT MONG MỌI NGƯỜI GIÚP ĐỠ MÌNH MONG CHIA SẺ KINH NGHIỆM HII HỌC HỎI GIAO LƯU VỚI CÁC BẠN
YH: cachuauong_hd91
  Chủ đề: Góp ý: thành lập Shoutbox
hoangaivy

Trả lời: 14
Xem: 32296

Bài gửiDiễn đàn: Ã kiến của Thành viên   gửi: 04.07.2009   Tiêu đề: Góp ý: thành lập Shoutbox
CHAT BOX RẤT TIỆN ÍCH MÀ HƠN NỮA MỌI NGƯỜI SẼ NÓI CHUYỆN TIỆN LỢI CHIA SẺ NHÌU HƠN NHÌU MEM MỚI HƠN VIỆC LẬP 1 CHAT BOX TỐT VẬY MA
 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thời gian được tính theo giờ [GMT+7giờ]
Chuyển đến
 



Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net