Mà u tÃm buồn vá»›i ngÆ°á»i con thứ
15.09.2007
(Suy niệm Tin Mừng Chúa nháºt 24 ThÆ°á»ng niên C - Lc 15,1-32) Ãá»c Ä‘oạn Tin Mừng hôm nay, tôi thấy man mác má»™t mà u tÃm buồn vá»›i ngÆ°á»i con thứ. NgÆ°á»i con thứ đòi Cha chia gia tà i rồi bá» Ä‘i vô tình, rá»i khá»i ngôi nhà , nÆ¡i mình sinh ra, nÆ¡i mình được nuôi dưỡng và lá»›n lên. Anh ta đã phá Ä‘i truyá»n thống gia đình. Trẩy Ä‘i miá»n xa, ngÆ°á»i thanh niên nà y mang ná»—i khát khao mãnh liệt là ra khá»i luỹ tre là ng, muốn nhìn xem thế giá»›i má»›i lạ bên ngoà i, thÃch miá»n xa hÆ¡n là gần gÅ©i quê nhà ...
NgÆ°á»i con thứ bá» nhà ra Ä‘i vá»›i tiá»n bạc và kiêu ngạo, quyết sống riêng khá»i gia đình và cá»™ng Ä‘oà n. Khi trở vá» chẳng còn gì: Tiá»n bạc, sức khoẻ, danh giá, lòng tá»± trá»ng, sá»± hối háºn... Má»i thứ đã bị tiêu xà i hoang phÃ. Anh ta đã mất bạn bè, mất niá»m vui bình an ná»™i tâm, chỉ còn lại má»™t Ä‘iá»u duy nhất là "đứa con nhá» của cha nó". Ở Ä‘á»i, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng vinh quy bái tổ khi công thà nh danh toại, còn ngÆ°á»i con thứ khi trở vá» thì thân tà n ma dại, hai bà n tay trắng.
Ãá»™ng lá»±c nà o đã khiến nó trở vá» ? Thánh Lu-ca viết rõ: "Hồi tâm lại, nó nói: biết bao ngÆ°á»i là m công cho Cha tôi có dÆ° thừa bánh ăn, còn tôi thì phải chết đói ở đây ! Thôi dáºy, tôi sẽ vá» cùng Cha tôi". NhÆ° váºy Ä‘á»™ng lá»±c nó trở vá» là đói, vì miếng ăn. TrÆ°á»›c khi bị đói chắc chắn nó không bao giá» nhá»› đến Cha, không bao giá» sám hối vì bá» Cha ra Ä‘i, không thấy băn khoăn hồi tâm vá» mái ấm gia đình, nÆ¡i còn có Cha già chẳng biết Ä‘au yếu ra sao, không thấy tiếc nuối vì phá tan cả sá»± nghiệp của Cha. Khi bị cÆ¡n đói hà nh hạ, phải Ä‘i chăn heo, nó má»›i băn khoăn tìm Ä‘Æ°á»ng vá». Cái hồi tâm, cái băn khoăn của nó là là m sao để được ăn. Nó dá»± tÃnh nói vá»›i Cha là nó trót phạm lá»—i nghịch vá»›i Trá»i, nó không còn đáng gá»i là con, nó chỉ xin được đối xá» nhÆ° ngÆ°á»i là m công. Ãó là má»™t cuá»™c trở vá» trá»n vẹn hay sao ? Ãó là cuá»™c lên Ä‘Æ°á»ng được thúc đẩy bởi lòng sám hối hay sao ? Sá»± thống hối của nó chỉ là vị ká»· nhằm khả năng có thể sống sót thôi.
Nếu ngÆ°á»i con thứ thà nh công xây dá»±ng cÆ¡ nghiệp, có lẽ sẽ không hiểu được tình Cha. Vì nếm mùi thất bại chua chát của cuá»™c Ä‘á»i nên nó lên Ä‘Æ°á»ng trở vá». Nó không đủ can đảm Ä‘i là m ngÆ°á»i ăn xin, không đủ liá»u mạng để Ä‘i trá»™m cÆ°á»›p, không dám đánh đổi cả cuá»™c Ä‘á»i để gây tiếng xấu, nó sống bằng nghá» lÆ°Æ¡ng thiện là đi chăn heo, sống bằng sức lao Ä‘á»™ng của mình. Từ kinh nghiệm của vá»±c thẳm nà y nó má»›i hiểu được mặt trái cuá»™c Ä‘á»i, đó không là chốn nÆ°Æ¡ng thân cho kẻ nghèo khổ, không là chá»— hạnh phúc cho kẻ khố rách áo ôm, không là chá»— cho kẻ cô thân cô thế. Vì váºy chỉ còn má»™t con Ä‘Æ°á»ng duy nhất là trở vá» xin tha thứ và là m công cho Cha để có cÆ¡m ăn áo mặc.
Tất cả ý nghÄ©a của cuá»™c trở vỠđược diá»…n tả cách cô Ä‘á»ng trong những lá»i "Cha Æ¡i... con không đáng gá»i là con Cha nữa".
Giu-Ä‘a đã phản bá»™i Chúa Giê-su, Phê-rô đã chối Chúa. Cả hai Ä‘á»u đánh mất tình con cái. Giu-Ä‘a không còn tiếp tục tin tưởng mình vẫn là con Chúa, không tin và o lòng tha thứ của Chúa nên đã Ä‘i thắt cổ tá»± vẫn.Còn Phê-rô khi ở giữ sá»± tuyệt vá»ng đã muốn nối lại tình Cha con vá»›i những giòng nÆ°á»›c mắt thống hối. Giu-Ä‘a chá»n cái chết. Phê-rô chá»n sá»± sống.
Ãá»c câu chuyện, thấy sá»± trở vá» của ngÆ°á»i con thứ không phải là mẫu má»±c. Sá»± trở vá» lý tưởng phải là sá»± trở vá» của lòng sám hối vá»›i tình yêu tha thiết. NhÆ°ng trong thá»±c tế cuá»™c sống, khi ngồi Toà Giải Tá»™i có nhiá»u hối nhân sau 5 năm, 10 năm tháºm chà đến 20 năm, 30 năm má»›i trở vá» cùng Chúa. Má»—i ngÆ°á»i má»—i hoà n cảnh khác nhau. Những bầm dáºp của của cuá»™c Ä‘á»i, những gian truân vất vả, những thất bại chua chát... đã cho há» rút kinh nghiệm là cần trở vá» vá»›i Chúa, nguồn mạch của bình an ná»™i tâm, của niá»m vui và hạnh phúc. ChÃnh Chúa đã yêu thÆ°Æ¡ng, đã tác Ä‘á»™ng và má»™t khi nà o đó nhÆ° Chúa muốn há» trở vá» cùng Ngà i. NhÆ° thế hỠđã chá»n lấy sá»± sống.
"Ngồi Toà " vá»›i những ngÆ°á»i nhÆ° thế, tôi cà ng thấm thÃa hÆ¡n dụ ngôn "Ãứa Con Hoang Ãà ng".
CHÚA GIÊ-SU Ãà TRỞ NÊN "NGƯỜI CON HOANG ÃÀNG" VÃŒ CHÚNG TA
Anh Piere Marie ngÆ°á»i sáng láºp Huynh Ãoà n Giê-ru-sa-lem, má»™t cá»™ng Ä‘oà n các tu sÄ© sống trong thà nh phố, đã suy niệm vá» Chúa Giê-su nhÆ° ngÆ°á»i con hoang Ä‘Ã ng theo Phúc Âm má»™t cách thú vị. Xin trÃch dẫn tác phẩm "NgÆ°á»i Cha Nhân Háºu" của Henri J. M. Nouwen, trong đó có má»™t Ä‘oạn anh Pierre Marie đã viết:
"Ãức Giê-su được sinh ra không bởi dòng dõi, Æ°á»›c muốn hay ý chà của con ngÆ°á»i, nhÆ°ng bởi chÃnh Thiên Chúa. Má»™t ngà y kia, Ngà i đã để má»i sá»± dÆ°á»›i chân NgÆ°á»i và ra Ä‘i vá»›i gia sản của Ngà i, là tÆ°á»›c hiệu là m Con Thiên Chúa của Ngà i?
Vá»›i giá chuá»™c tất cả, Ngà i đã ra Ä‘i tá»›i miá»n xa... miá»n đất rất xa... nÆ¡i mà Ngà i đã trở thà nh nhÆ° con ngÆ°á»i và đã là m trống rá»—ng chÃnh mình. ChÃnh dân của Ngà i cÅ©ng không nháºn biết Ngà i và cái giÆ°á»ng đầu tiên của Ngà i là má»™t nệm rÆ¡m. Giống nhÆ° má»™t cây đâm rá»… nÆ¡i đất khô cằn, Ngà i trưởng thà nh trÆ°á»›c chúng ta, đã bị khinh bỉ là hạng thấp nhất trong con ngÆ°á»i. Chẳng bao lâu Ngà i đã nếm sá»± lÆ°u Ä‘Ã y, sá»± chống đối, sá»± cô Ä‘á»™c... sau khi đã cho Ä‘i má»i thứ trong Ä‘á»i sống cách rá»™ng rãi, của cải, bình an, ánh sáng, sá»± tháºt, chÃnh Ä‘á»i sống của Ngà i... má»i kho tà ng hiểu biết, khôn ngoan và mầu nhiệm đã được giữ kÃn từ muôn Ä‘á»i.
Sau khi đã hạ mình xuống ở giữa những con cái hÆ° mất của nhà Ãt-ra-en, Ngà i đã phung phà thá»i giá» của Ngà i vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘au ốm táºt nguyá»n, vá»›i những ngÆ°á»i tá»™i lá»—i, ngay cả vá»›i những gái Ä‘iếm, Ngà i cÅ©ng hứa cho há» và o NÆ°á»›c của Cha Ngà i; sau khi đã bị đối xá» nhÆ° má»™t tên tham ăn, nhÆ° má»™t bợm nháºu, nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bạn của bá»n thu thuế và tá»™i lá»—i, nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Sa-ma-ri-a, má»™t ngÆ°á»i bị quá»· ám, má»™t kẻ phạm thượng; sau khi đã hiến dâng tất cả má»i sá»±, ngay cả thân xác và máu Ngà i; và khi linh hồn Ngà i cảm thấy má»™t ná»—i buồn sâu xa, hấp hối, phiá»n sầu; sau khi đã Ä‘i tá»›i đáy của sá»± tuyệt vá»ng, Ngà i muốn mặc lấy nÆ¡i mình sá»± bị bá» rÆ¡i bởi Cha, lìa xa ngưồn NÆ°á»›c Hằng Sống, Ngà i đã kêu lên từ Thánh Giá nÆ¡i Ngà i bị đóng Ä‘inh: "Ta khát". Ngà i đã yên nghỉ trong bụi đất và bóng đêm sá»± chết. Ba ngà y sau Ngà i Phục Sinh, chá»—i dáºy từ chiá»u sâu ngục tối nÆ¡i Ngà i đã xuống, Ngà i đã mang lấy tá»™i lá»—i của chúng ta, Ngà i đã gánh hết những Ä‘au thÆ°Æ¡ng của chúng ta. Ãứng thẳng, Ngà i kêu lên: "Phải, Ta lên Trá»i vá»›i Cha Ta cÅ©ng là Cha của con, là Thiên Chúa Ta cÅ©ng là Thiên Chúa các con". Và Ngà i đã trở lại Thiên Ãà ng...
Trong sá»± thinh lặng chiêm ngắm tất cả con cái trong NgÆ°á»i Con từ khi NgÆ°á»i Con trở thà nh tất cả cho má»i ngÆ°á»i, NgÆ°á»i Cha nói vá»›i các tôi tá»›: "Nhanh lên, hãy mang áo đẹp nhất mặc cho cáºu, hãy xá» nhẫn và o tay cáºu, già y và o chân cáºu. Chúng ta hãy mở tiệc ăn mừng, vì con Ta đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy... NgÆ°á»i Con Hoang Ãà ng của Ta đã mang tất cả má»i ngươì trở vá»..."
Và tất cả bá»n há» bắt đầu dá»± tiệc, mang trên mình chiếc áo trắng dà i đã được giặt sạch trong máu của Con Chiên..."
Lm. Nguyễn Hữu An (VietCatholicNews)
|