Hôm qua tôi đã khóc
25.08.2007
Äôi lá»i giá»›i thiệu: Chị Nguyá»…n Thị Vinh là trưởng nhóm Tiếng Vá»ng gồm có khoảng 30 anh chị em thiện nguyện Ä‘ang xả thân phục vụ các bệnh nhân nhiá»…m HIV/AIDS. Nhóm được linh mục Chánh xứ Nhà thá» Phú Trung, quáºn Tân Bình, cho sá» dụng hai căn phòng nhỠđể là m nÆ¡i tham vấn và khám bệnh miá»…n phà cho các bệnh nhân, từ thứ hai tá»›i thứ sáu. Ngà y thứ sáu có linh mục y sỹ Augustinô Nguyá»…n Viết Chung, dòng Vinh SÆ¡n, giúp chẩn bệnh và viết toa thuốc. Sau giá» phục vụ tại phòng khám, chị Vinh và các nhóm viên còn Ä‘i thăm viếng và chăm sóc các bệnh nhân nằm Ä‘iá»u trị tại nhà của há», và nhóm còn Ä‘i tìm thăm những bệnh nhân thÆ°Æ¡ng tâm không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng náu, phải nằm ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng, có khi ở trong ống cống, hay dÆ°á»›i gầm cầu, trong sá»± bá» rÆ¡i xa lánh của gia đình và xã há»™i.
DÆ°á»›i đây là bà i viết đầy trà n xúc Ä‘á»™ng của chị Vinh vá» hai mảnh Ä‘á»i bất hạnh khốn cùng trong thân pháºn là m ngÆ°á»i. Má»i chia sẻ vá»›i chị Vinh, xin bạn Ä‘á»c liên lạc theo địa chỉ email: echovinh@yahoo.com, hoặc Ä‘iện thoại: (08) 846-0494 hay: (cell) 0908.325899. (Lm Joseph Nguyá»…n Thanh SÆ¡n, DCCT) 1. Em đến vá»›i tôi vá»›i má»™t thân thể ốm yếu, mái tóc dà i xÆ¡ xác, khuôn mặt gầy gò có đôi mắt to, Ä‘eÌ£p nhÆ°ng chÆ°Ìa đầy sÆ°Ìc cam chiÌ£u. Em coÌ caÌi tên cũng Ä‘eÌ£p: Nguyễn thiÌ£ Thanh Vân. VÆ°Ì€a troÌ€n 30 tuổi, coÌ chồng vaÌ€ một con đều Ä‘ã chêÌt viÌ€ AIDS, em Ä‘ã biÌ£ lây căn bệnh naÌ€y tÆ°Ì€ chồng. Do không hiểu biêÌt, em Ä‘ã dâÌu hêÌt moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i kể cả những ngÆ°Æ¡Ì€i thân trong gia Ä‘iÌ€nh. Bây giÆ¡Ì€ bệnh Ä‘ã Ä‘i vaÌ€o giai Ä‘oaÌ£n cuôÌi, chẳng thể dâÌu ai Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nữa, em để mặc cho ngÆ°Æ¡Ì€i thân muôÌn laÌ€m giÌ€ thiÌ€ laÌ€m vaÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i ta Ä‘ã maÌch cho em đêÌn vÆ¡Ìi tôi. Sau nhiều ngaÌ€y Ä‘Æ°Æ¡Ì£c chuÌng tôi chăm soÌc tận tiÌ€nh, bệnh tiÌ€nh của em Ä‘ã khaÌ hÆ¡n. Khi sÆ°Ì£ gần gũi trở nên thân mật, cảm giaÌc an toaÌ€n bên chuÌng tôi, em băÌt đầu thổ lộ về cuộc Ä‘Æ¡Ì€i của miÌ€nh. LuÌc chÆ°a lâÌy chồng, em laÌ€ một hoa khôi của một xÆ°Ì Ä‘aÌ£o vuÌ€ng ven thaÌ€nh phôÌ. Em cũng laÌ€ giaÌo lyÌ viên vaÌ€ huynh trưởng ThiêÌu Nhi ThaÌnh thể của giaÌo xÆ°Ì. RâÌt nhiều anh chaÌ€ng xêÌp rồng xêÌp răÌn trÆ°Æ¡Ìc cửa nhaÌ€ em. CuôÌi cuÌ€ng, em cũng choÌ£n Ä‘Æ°Æ¡Ì£c ngÆ°Æ¡Ì€i em Æ°ng yÌ nhâÌt. Chồng em laÌ€ con của một ông truÌ€m trong giaÌo xÆ°Ì. Em cho chuÌng tôi coi những tâÌm hiÌ€nh sinh hoaÌ£t của em hồi coÌ€n niên thiêÌu vaÌ€ hiÌ€nh Ä‘aÌm cÆ°Æ¡Ìi của em. ChuÌng tôi ngaÌ£c nhiên đêÌn sững sÆ¡Ì€ viÌ€ cô dâu râÌt Ä‘eÌ£p, tÆ°Ì£a nhÆ° caÌc cô ngÆ°Æ¡Ì€i mẫu. ChuÌ rể cũng râÌt Ä‘iển trai, trông thật xÆ°Ìng đôi. Em say sÆ°a kể về Ä‘Æ¡Ì€i miÌ€nh, cặp măÌt saÌng long lanh. Tôi yên lặng lăÌng nghe tÆ°Ì€ng lÆ¡Ì€i em noÌi. CÆ°Ì thêÌ, ngaÌ€y laÌ£i ngaÌ€y, tôi nhận thâÌy rõ neÌt vui vẻ vaÌ€ tÆ°Æ¡i tăÌn hiện trên gÆ°Æ¡ng mặt em. Em không coÌ€n cảm thâÌy cô Ä‘Æ¡n, laÌ£c lõng nữa. Tôi biêÌt em Ä‘ã tiÌ€m Ä‘Æ°Æ¡Ì£c sÆ°Ì£ biÌ€nh an trong tâm hồn! Rồi một ngaÌ€y noÌ£, bẵng Ä‘i mâÌy tuần, tôi không thâÌy em tÆ¡Ìi lâÌy thuôÌc để uôÌng. NoÌng ruột, tôi kiêÌm Ä‘iÌ£a chỉ của em để đêÌn thăm. ChuÌng tôi phải vâÌt vả lăÌm mÆ¡Ìi kiêÌm ra Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nhaÌ€ viÌ€ nÆ¡i ở cũ Ä‘ã Ä‘Æ°Æ¡Ì£c meÌ£ em baÌn Ä‘i vaÌ€ chuyển sang ở một vuÌ€ng xa hÆ¡n để traÌnh sÆ°Ì£ thiÌ£ phi của laÌ€ng xoÌm. ChiÌ£ em dẫn tôi vaÌ€o chỗ em nằm. Trong một goÌc phoÌ€ng nhỏ heÌ£p, nhiÌ€n thâÌy em tôi giật băÌn cả ngÆ°Æ¡Ì€i, mÆ¡Ìi coÌ ba tuần lễ không gặp maÌ€ thân thể em bây giÆ¡Ì€ teo toÌp laÌ£i nhÆ° một Ä‘Æ°Ìa trẻ lên ba, chỉ coÌ€n da boÌ£c xÆ°Æ¡ng. Cặp măÌt Ä‘eÌ£p vÆ¡Ìi haÌ€ng lông nheo cong vuÌt ngaÌ€y naÌ€o bây giÆ¡Ì€ trũng sâu. AÌnh măÌt âÌy bỗng vuÌ£t saÌng khi nhiÌ€n thâÌy tôi. Tôi laÌ£i gần cầm lâÌy baÌ€n tay xÆ°Æ¡ng xẩu của em, Ä‘Æ°a tay keÌo laÌ£i mâÌy sÆ¡Ì£i toÌc loaÌ€ xoaÌ€ trÆ°Æ¡Ìc vầng traÌn nhô ra của khuôn mặt bây giÆ¡Ì€ trông nhÆ° caÌi hộp soÌ£. Em niÌu chặt tay tôi vaÌ€ ngheÌ£n ngaÌ€o. Em noÌi em không muôÌn chêÌt, taÌ£i sao ChuÌa laÌ£i băÌt em mang căn bệnh naÌ€y? Em khoÌc laÌ£c cả gioÌ£ng, khoÌc trong nỗi tuyệt voÌ£ng, Ä‘Æ¡Ìn Ä‘au. Em Ä‘ang cÃ´Ì găÌng chiêÌn đâÌu vÆ¡Ìi thần chêÌt. MuôÌn giuÌp em nhÆ°ng tôi chẳng thể laÌ€m giÌ€ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, chỉ biêÌt nhiÌ€n em maÌ€ hai haÌ€ng nÆ°Æ¡Ìc măÌt tôi tuôn rÆ¡i. Tôi không thể cầm loÌ€ng nổi trÆ°Æ¡Ìc mặt em, tôi khoÌc thÆ°Æ¡ng cho sÃ´Ì phận trÆ¡Ì trêu, Ä‘iÌ£nh mệnh sao quaÌ taÌ€n aÌc vaÌ€ khăÌc nghiệt vÆ¡Ìi em. Tôi liên tưởng đêÌn hiÌ€nh ảnh em vô tÆ° noÌi cÆ°Æ¡Ì€i khi tâm sÆ°Ì£ vÆ¡Ìi tôi, nhÆ¡Ì Ä‘ÃªÌn những tâÌm hiÌ€nh em laÌ€ cô dâu xinh tÆ°Æ¡i, kiêu sa lộng lẫy trong chiêÌc aÌo cÆ°Æ¡Ìi soire tÆ°Æ¡ng phản laÌ£i hẳn hiÌ€nh haÌ€i em trong luÌc naÌ€y, chẳng lẽ sÃ´Ì kiêÌp con ngÆ°Æ¡Ì€i boÌ£t beÌ€o nhÆ° thÃªÌ naÌ€y sao? ChuÌa coÌ Ä‘Ã´Ìi xử bâÌt công vÆ¡Ìi em không? Em cũng nhÆ° tôi, cũng một thân phận Ä‘aÌ€n baÌ€ maÌ€ sao em gặp phải những nghiÌ£ch cảnh eÌo le, haÌ€ khăÌc đêÌn nhÆ° vậy. Tôi nghĩ sÃ´Ì phận của em chăÌc chăÌn sẽ khaÌc Ä‘i nêÌu ngaÌ€y xÆ°a gia Ä‘iÌ€nh em Ä‘i vÆ°Æ¡Ì£t biên troÌt loÌ£t, hoặc cuộc Ä‘Æ¡Ì€i của em sẽ không đêÌn nỗi khôÌn khổ nhÆ° thÃªÌ naÌ€y nêÌu em gặp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘aÌ€n ông khaÌc laÌ€m chồng… 2. Tôi tiÌ€m thâÌy anh trong một caÌi ôÌng côÌng nằm trÆ¡ trên mặt lộ caÌ£nh bêÌn xe miền Äông. Anh trôÌn trong Ä‘oÌ Ä‘ÃªÌ‰ traÌnh caÌi năÌng găÌt của buổi trÆ°a heÌ€. NgÆ°Æ¡Ì€i thân vaÌ€ baÌ£n beÌ€ không cho anh ở nhÆ¡Ì€ duÌ€ chỉ laÌ€ trên caÌi vỉa heÌ€, viÌ€ anh Ä‘ang bị măÌc phải căn bệnh maÌ€ ai nghe cũng phải sÆ¡Ì£ hãi. Tôi laÌ£i gần ôÌng côÌng, cuÌi thâÌp ngÆ°Æ¡Ì€i vaÌ€ goÌ£i anh ra. Anh ngần ngaÌ£i viÌ€ coÌ lẽ anh chẳng biêÌt tôi laÌ€ ai, vaÌ€ cũng coÌ thể laÌ€ do mặc cảm nên không muôÌn ra. Tôi phải duÌ€ng lÆ¡Ì€i ngoÌ£t ngaÌ€o để “dụ†anh ra. Một sÃ´Ì ngÆ°Æ¡Ì€i ở hai bên Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng toÌ€ moÌ€ tiêÌn laÌ£i chỗ chuÌng tôi vaÌ€ băÌt đầu quan saÌt anh. Tôi nghe hoÌ£ xiÌ€ xaÌ€o: “ÄaÌng Ä‘Æ¡Ì€i, ăn chÆ¡i cho lăÌm thiÌ€ bây giÆ¡Ì€ phải chiÌ£u thôi, mâÌy thÆ°Ì naÌ€y giuÌp laÌ€m giÌ€â€. Bỏ ngoaÌ€i tai những lÆ¡Ì€i biÌ€nh phẩm, tôi tiêÌp tuÌ£c thuyêÌt phuÌ£c anh. Phải tôÌn râÌt nhiều... hÆ¡i mÆ¡Ìi “lôi†được anh ra khỏi caÌi ôÌng côÌng, tôi mÆ°Æ¡Ì£n một chiêÌc ghÃªÌ của quaÌn caÌ€ phê ven Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng cho anh ngồi, rồi băÌt đầu hỏi về “lyÌ liÌ£ch†của anh. NhÆ°ng câu trả lÆ¡Ì€i tôi nhận Ä‘Æ°Æ¡Ì£c laÌ€ “khôngâ€. CuôÌi cuÌ€ng tôi hỏi anh laÌ€ muôÌn Ä‘Æ°Æ¡Ì£c giuÌp giÌ€, luÌc naÌ€y anh mÆ¡Ìi trả lÆ¡Ì€i laÌ€ muôÌn Ä‘Æ°Æ¡Ì£c Ä‘iều triÌ£ bệnh viÌ€ cả tuần qua anh bỏ ăn, chỉ uôÌng Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nÆ°Æ¡Ìc. Tôi chẩn Ä‘oaÌn sÆ¡ bộ biêÌt anh măÌc bệnh lao nên thuê một chiêÌc xe xiÌch lô chở vaÌ€o bệnh viện lao Hồng BaÌ€ng. TaÌ£i đây ngÆ°Æ¡Ì€i ta băÌt tôi phải Ä‘oÌng 500.000 đồng mÆ¡Ìi cho nhập viện vaÌ€ trong khi Ä‘iều triÌ£ tôi phải Ä‘oÌng tiền tiêÌp tuÌ£c cho đêÌn khi bệnh nhân xuâÌt viện. ChuÌa Æ¡i! biêÌt lâÌy tiền đâu ra bây giÆ¡Ì€? Việc naÌ€y laÌ€m tôi bôÌi rôÌi, tôi thầm nguyện cầu. May sao, tôi gặp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c một ông baÌc sĩ ngÆ°Æ¡Ì€i Công giaÌo, cũng laÌ€m việc taÌ£i bệnh viện naÌ€y. Nghe tôi triÌ€nh baÌ€y, ông baÌc sĩ noÌi tôi chiÌ£u khoÌ Ä‘oÌng cho anh 500.000 đồng để nhập viện, phần coÌ€n laÌ£i để ông lo cho. Tôi mÆ°Ì€ng huÌm. Bây giÆ¡Ì€ chỉ coÌ€n phải lo caÌi ăn cho anh âÌy haÌ€ng ngaÌ€y nữa laÌ€ xong. NgÆ°Æ¡Ì€i ta maÌch cho tôi biêÌt ở cuôÌi bệnh viện coÌ caÌc SÆ¡ chuyên phuÌ£c vuÌ£ bữa ăn tÆ°Ì€ thiện. Tôi xuôÌng tiÌ€m gặp caÌc SÆ¡ để “ngoaÌ£i giaoâ€. CaÌc SÆ¡ đồng yÌ, tôi Ä‘Æ°a tên tuổi vaÌ€ sÃ´Ì phoÌ€ng nằm của anh cho SÆ¡. ÄêÌn luÌc naÌ€y, tôi mệt lử cả ngÆ°Æ¡Ì€i nhÆ°ng ra về loÌ€ng laÌ£i thâÌy nheÌ£ nhaÌ€ng, thanh thản… CÆ°Ì vaÌ€o chiều thÆ°Ì bảy haÌ€ng tuần, chuÌng tôi thay nhau đêÌn thăm, mua quaÌ€ baÌnh vaÌ€ những thÆ°Ì cần duÌ€ng cho anh. Tuần naÌ€o vì nhiều công việc chuÌng tôi không đêÌn Ä‘Æ°Æ¡Ì£c thì anh buồn bã, trông chÆ¡Ì€. ThâÌm thoaÌt hai thaÌng trôi qua, anh Ä‘Æ°Æ¡Ì£c xuâÌt viện, sÆ°Ìc khoẻ của anh cũng Ä‘ã Ä‘Æ°Æ¡Ì£c hồi phuÌ£c. Tôi Ä‘oaÌn anh không daÌm laÌ€m phiền tôi nữa, viÌ€ Ä‘ã lặng lẽ rÆ¡Ì€i bệnh viện maÌ€ không hề cho tôi biêÌt. Một tuần sau, coÌ ngÆ°Æ¡Ì€i phone baÌo tin cho tôi ở quận PhuÌ Nhuận coÌ một ngÆ°Æ¡Ì€i măÌc bệnh AIDS Ä‘ang nằm trÆ°Æ¡Ìc cửa nhaÌ€ hoÌ£. TÆ¡Ìi nÆ¡i, tôi nhận ra laÌ€ anh. ThâÌy tôi, anh Ä‘Æ°a măÌt nhiÌ€n nhÆ° cầu cÆ°Ìu. MÆ¡Ìi coÌ 1 tuần maÌ€ săÌc diện anh trông xuôÌng dôÌc hẳn Ä‘i. Tôi laÌ£i phải Ä‘i tiÌ€m một nÆ¡i ở cho anh. Tôi cuÌ€ng vÆ¡Ìi mâÌy nhoÌm viên thuê cho anh một “tuÌp lều†rộng 9m2 ở mãi tận quận BiÌ€nh Tân. Phải Ä‘i xa nhÆ° thÃªÌ tiền thuê mÆ¡Ìi rẻ! Lần naÌ€y chuÌng tôi phải Ä‘i săÌm nồi niêu soong chảo, baÌt Ä‘ĩa, bêÌp nâÌu… vaÌ€ nhiều vật duÌ£ng linh tinh để anh tÆ°Ì£ thân nâÌu ăn. HaÌ€ng tuần, chuÌng tôi lặn lội tÆ¡Ìi nÆ¡i ở của anh để Ä‘Æ°a thuôÌc uôÌng Ä‘iều triÌ£ bệnh vaÌ€ Ä‘Æ°a tiền cho anh mua thÆ°Ìc ăn. Æ Ì‰ đây, xa thaÌ€nh phÃ´Ì Ã´Ì€n aÌ€o, cây cỏ nhiều, coÌ€n một khoảng trÆ¡Ì€i xanh rộng rãi nên bầu không khiÌ thiên nhiên thật tôÌt cho ngÆ°Æ¡Ì€i bệnh. Một buổi chiều noÌ£, anh ngỏ yÌ xin thêm tiền nhÆ°ng tôi không cho viÌ€ nghĩ nêÌu laÌ€ tôi thiÌ€ vÆ¡Ìi sÃ´Ì tiền naÌ€y cũng sôÌng taÌ£m Ä‘Æ°Æ¡Ì£c. Kể tÆ°Ì€ luÌc Ä‘oÌ tôi không thâÌy anh Ä‘oÌ€i hỏi giÌ€ nữa. Rồi sÆ°Ìc khoẻ anh ngaÌ€y một yêÌu dần, luÌc naÌ€y anh mÆ¡Ìi chiÌ£u “tiêÌt lộ†về Ä‘Æ¡Ì€i tÆ° của miÌ€nh cho tôi nghe. NgaÌ€y xÆ°a, anh laÌ€ một trưởng Công an của một phÆ°Æ¡Ì€ng ở quận BT, anh Ä‘ã coÌ vÆ¡Ì£ vaÌ€ 1 con trai 16 tuổi, nhÆ°ng vÆ¡Ì£ con anh đều Ä‘ã tÆ°Ì€ bỏ anh lâu lăÌm rồi. Anh không daÌm quay về để xin lỗi vaÌ€ gặp mặt Ä‘Æ°Ìa con thân yêu nữa, taÌ€i sản của anh coÌ tÆ¡Ìi 3 căn nhaÌ€ phÃ´Ì lầu, nhÆ°ng Ä‘ã bay theo những cuộc ăn chÆ¡i traÌc taÌng của anh hêÌt rồi. LuÌc coÌ€n tiền của - xung quanh anh râÌt nhiều baÌ£n beÌ€, bây giÆ¡Ì€ thân taÌ€n ma daÌ£i chẳng coÌ€n một ai theÌ€m ngoÌ tÆ¡Ìi, nhâÌt laÌ€ laÌ£i măÌc thêm căn bệnh naÌ€y nữa, hoÌ£ laÌ£i caÌ€ng kinh tởm, xa laÌnh. Anh cho biêÌt coÌ€n một ngÆ°Æ¡Ì€i anh trai hiện Ä‘ang laÌ€m thiêÌu taÌ CSCÄ thaÌ€nh phÃ´Ì vaÌ€ cho tôi sÃ´Ì Ä‘iện thoaÌ£i của ông anh để tôi liên laÌ£c giuÌp, nêÌu anh coÌ mệnh hệ giÌ€ (sau naÌ€y tôi Ä‘ã biÌ£ ông thiêÌu taÌ naÌ€y tÆ°Ì€ chôÌi thẳng khi nghe noÌi về anh). Anh tâm sÆ°Ì£ vÆ¡Ìi tôi vÆ¡Ìi gioÌ£ng buồn rầu nhÆ°ng biÌ€nh thản. Anh cảm Æ¡n tôi vaÌ€ ngỏ yÌ laÌ€ râÌt tiêÌc không coÌ cÆ¡ hội để đền Ä‘aÌp. Một tuần sau, chuÌng tôi tÆ¡Ìi thăm, thâÌy hai con măÌt của anh trũng sâu xuôÌng, tôi hỏi thăm về sÆ°Ìc khoẻ thiÌ€ anh cho biêÌt ba ngaÌ€y qua anh Ä‘i tiêu chảy râÌt nhiều. Linh cảm laÌ€ anh không coÌ€n sôÌng Ä‘Æ°Æ¡Ì£c bao lâu nữa, tôi vội gởi anh về Trung Tâm Mai HoaÌ€ laÌ€ nÆ¡i maÌ€ caÌc SÆ¡ lo giuÌp cho những ngÆ°Æ¡Ì€i măÌc bệnh AIDS không thân nhân Ä‘Æ°Æ¡Ì£c về vÆ¡Ìi ChuÌa biÌ€nh an. Anh về đây Ä‘Æ°Æ¡Ì£c hai tuần lễ, SÆ¡ GiaÌm ÄôÌc phone cho tôi baÌo tin sÆ°Ìc khoẻ anh râÌt keÌm, coÌ lẽ không qua khỏi vaÌ€ anh râÌt muôÌn gặp tôi. DuÌ€ bận rộn vaÌ€ xa xôi, saÌng hôm sau tôi cũng cÃ´Ì găÌng thu xêÌp công việc tÆ¡Ìi vÆ¡Ìi anh để thoả yÌ nguyện của ngÆ°Æ¡Ì€i săÌp liÌ€a trần. Khi tôi bÆ°Æ¡Ìc chân vaÌ€o tÆ¡Ìi cửa phoÌ€ng, tôi thâÌy anh Ä‘ang nằm thở thoi thoÌp, haÌ€m Ä‘ã cÆ°Ìng không coÌ€n noÌi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c giÌ€ nữa. Vậy maÌ€ không hiểu sao, khi biêÌt tôi coÌ mặt, anh nhÆ° tỉnh laÌ£i. Tôi cầm tay anh hỏi coÌ€n nhận ra ai không, anh chÆ¡Ìp măÌt khẽ gật đầu. Giữa khoảnh khăÌc sÆ°Ì£ sôÌng vaÌ€ caÌi chêÌt, tôi thầm thiÌ€ vÆ¡Ìi anh những lÆ¡Ì€i an ủi, khiÌch lệ anh săÌp về thiên Ä‘aÌ€ng gặp ChuÌa laÌ€ nÆ¡i maÌ€ anh Ä‘Æ°Æ¡Ì£c hưởng haÌ£nh phuÌc thÆ°Ì£c sÆ°Ì£. Cặp măÌt nhÆ¡Ì£t nhaÌ£t của anh nhiÌ€n tôi chăm chăm, miệng uÌ Æ¡Ì muôÌn noÌi giÌ€ Ä‘oÌ, nhÆ°ng không ai hiểu Ä‘Æ°Æ¡Ì£c anh muôÌn noÌi giÌ€. Một SÆ¡ Ä‘Æ°Ìng bên caÌ£nh hỏi anh coÌ€n muôÌn gặp ai nữa, anh cÃ´Ì găÌng phaÌt âm nhÆ°ng không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c. Tôi chÆ¡Ì£t hiểu ra, nên hỏi anh coÌ€n muôÌn gặp Ä‘Æ°Ìa con nữa phải không, anh mÆ°Ì€ng quaÌ chÆ¡Ìp măÌt. NhÆ°ng giÆ¡Ì€ ra Ä‘i của anh Ä‘ã cận kề vaÌ€ tôi cũng chẳng biêÌt con anh ở đâu maÌ€ tiÌ€m. Tôi Ä‘aÌ€nh phải noÌi cho anh yên loÌ€ng laÌ€ con anh hiện râÌt ngoan, hoÌ£c giỏi vaÌ€ Ä‘ang sôÌng râÌt tôÌt vÆ¡Ìi meÌ£ noÌ, nêÌu sau naÌ€y coÌ cÆ¡ hội gặp, tôi hÆ°Ìa sẽ chuyển yÌ của bÃ´Ì noÌ Ä‘ÃªÌn vÆ¡Ìi noÌ. Nghe tôi noÌi vậy anh nhiÌ€n tôi nhÆ° cảm Æ¡n, tôi hỏi anh coÌ€n muôÌn giÌ€ nữa không, anh lăÌc nheÌ£ đầu rồi nhăÌm măÌt laÌ£i vaÌ€ tÆ°Ì€ Ä‘oÌ không noÌi giÌ€ nữa. BiêÌt anh chuẩn biÌ£ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c ChuÌa rÆ°Æ¡Ìc về, chuÌng tôi haÌt nheÌ€ nheÌ£ baÌ€i “Trong traÌi tim ChuÌa yêu nhân từ†cuÌ€ng hiệp thông vÆ¡Ìi anh. Khi chuÌng tôi kêÌt thuÌc baÌ€i haÌt laÌ€ anh truÌt hÆ¡i thở cuôÌi cuÌ€ng. Hồn của anh Ä‘ã bay về vÆ¡Ìi ChuÌa. Tôi Ä‘Æ°a tay vuôÌt măÌt cho anh lần cuôÌi cuÌ€ng vaÌ€ thầm nhủ: tÆ°Ì€ nay tôi sẽ không bao giÆ¡Ì€ coÌ€n gặp anh nữa, không coÌ€n phải lo đêÌn chiều thÆ°Ì bảy Ä‘i thăm anh, không coÌ€n cÆ¡ hội để lo đêÌn miêÌng ăn, chỗ ở cho anh, tôi sẽ không coÌ€n… Nghĩ đêÌn đây tÆ°Ì£ dÆ°ng nÆ°Æ¡Ìc măÌt tôi tuôn traÌ€o, tôi khoÌc ngon laÌ€nh trÆ°Æ¡Ìc mặt caÌc SÆ¡ ngÆ¡ ngaÌc nhiÌ€n. Không ai hiểu Ä‘Æ°Æ¡Ì£c taÌ£i sao tôi không thân thiÌch, hoÌ£ haÌ€ng, không baÌ£n beÌ€, không thân cận maÌ€ tôi laÌ£i khoÌc thÆ°Æ¡ng anh đêÌn thêÌ. Vâng, Ä‘uÌng nhÆ° vậy, chỉ coÌ mỗi miÌ€nh tôi hiểu laÌ€ taÌ£i sao tôi khoÌc thôi. Tôi khoÌc viÌ€ hôÌi hận – taÌ£i sao tôi laÌ£i không đôÌi xử tôÌt vÆ¡Ìi anh thêm một chuÌt nữa nhỉ? NhÆ°ng những gioÌ£t nÆ°Æ¡Ìc măÌt của tôi muộn maÌ€ng mâÌt rồi viÌ€ tôi nhÆ¡Ì Ä‘ÃªÌn luÌc anh coÌ€n sôÌng, coÌ€n ăn uôÌng Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, anh Ä‘ã xin tôi thêm tiền vaÌ€ tôi Ä‘ã keo kiệt maÌ€ không cho.
Nguyễn Thị Vinh
|