Bom nguyên tỠtrên thà nh phố Hiroshima, 62 năm nhìn lại
08.08.2007
|
NgÆ°á»i Nháºt thả đèn trên sông kỉ niệm 62 năm thà nh Hiroshima bị bom nguyên tá» |
HÆ¡n ná»a thế ká»· trôi qua, kể từ ngà y hai quả bom nguyên tá» nổ tại hai thà nh phố Hiroshima và Nagasaki, nhÆ°ng ngÆ°á»i dân Nháºt vẫn còn kinh hoà ng vá» sức tác hại và háºu quả tà n khốc chúng để lại. Vốn tÃnh kiêu kỳ vá» ná»n văn hóa quốc gia, Ä‘a số ngÆ°á»i Nháºt giữ thinh lặng, tránh khÆ¡i dáºy kinh nghiệm quá Ä‘au thÆ°Æ¡ng. Phải thá»i gian rất lâu sau đó, có Ãt ngÆ°á»i bằng lòng lên tiếng, nhÆ° lá»i má»i gá»i thế giá»›i chung xây hòa bình. Xin trÃch dịch chứng từ của bà Kikue Miyamoto, sống tại thà nh phố Kita-Kyushu. 2 trong 3 ngÆ°á»i con của bà qua Ä‘á»i vì háºu quả của chất phóng xạ nguyên tá».
Tháng 8 năm ấy - 1945 - tôi bÆ°á»›c và o tuổi 20 và đã láºp gia đình. Tôi bồng bé gái nhá» 8 tháng vá» thăm mẹ Ä‘ang sống vá»›i ngÆ°á»i em gái tại thà nh phố Hiroshima. Chúng tôi ở vá»›i mẹ tá»›i ngà y thứ sáu. Sáng hôm đó, còi báo Ä‘á»™ng gióng lên inh á»i. Tôi nghe tiếng phi cÆ¡ bay ầm Ä© trên trá»i. Tôi cứ ngỡ đó là chiếc B-29. Và o đúng lúc mẹ tôi Ä‘i và o nhà vệ sinh, tôi nghe má»™t tiếng nổ chát chúa nhÆ° thể má»™t luồng chá»›p xuyên qua, rồi thì, tất cả bên trong căn nhà trở nên trắng xóa. Phản ứng đầu tiên của tôi là ôm chặt đứa con gái nhá» trong vòng tay. Chúng tôi bị hất bổng lên cao rồi rÆ¡i nằm bẹp dÆ°á»›i đất. Äang cố gắng đứng lên, tôi bá»—ng nháºn ra căn nhà chúng tôi sụp đổ. Tôi tá»± nhủ: â€Mình tiêu tùng rồi!†Xong, tôi lịm Ä‘i không hay biết gì nữa. ChÃnh tiếng kêu của đứa con là m tôi tỉnh lại. Chúng tôi bị kẹt dÆ°á»›i cây Ä‘Ã sà ng nhà . May mắn thay có chút lá»— hổng, nên có thể thở được. Tôi nghÄ© rằng mình không thể nà o thoát ra được. NhÆ°ng khi gặp hoạn nạn, đôi lúc ngÆ°á»i ta tìm thấy sinh lá»±c khác thÆ°á»ng. Sau khi là m đủ má»i cách, tôi thoát ra được. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kêu tên đứa em gái tôi mấy lần. Äó là mẹ tôi. Tiếng nói là của mẹ. NhÆ°ng khuôn mặt mẹ biến dạng đến ná»—i tôi há»i: â€Có phải mẹ đó không?†Mẹ tôi đáp: â€Bá»™ con không nháºn ra mẹ con nữa sao?†Em gái tôi thì Ä‘en nhÆ° dầu hắc. Em đứng đó, máu me chảy ra từ khuôn mặt và đôi tay. Cả bốn mẹ con chúng tôi tìm ẩn náu nÆ¡i rạch sông đã cạn. Dân chúng bắt đầu chạy thoát khá»i thà nh phố, nÆ¡i các ngá»n lá»a bốc cháy mù mịt. Má»i ngÆ°á»i hốt hoảng không biết chạy vỠđâu. Sau cùng, chúng tôi cÅ©ng theo Ä‘oà n ngÆ°á»i tỵ nạn chạy xuống gầm cầu. NÆ¡i đây đã có đám đông ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi la liệt. Và o chÃnh lúc ấy, thà nh phố bá»—ng trở nên tối om. Äêm Ä‘en nhÆ° đổ áºp xuống và má»™t cÆ¡n mÆ°a Ä‘en bắt đầu rÆ¡i lả chả. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ôm trong tay má»™t cái gói gì đó phủ đầy máu. Tôi há»i thì bà cho biết là nhà bà bị sáºp. Bà thoát được nhÆ°ng đứa con nhá» của bà bị kẹt lại. Thấy lá»a bốc cháy, bà tìm má»i cách để kéo con ra. Bà kéo mạnh đến ná»—i đứa bé chỉ còn lại má»™t thân thể rách nát, nhầy nhụa. Con bà đã chết. NhÆ°ng bị thất thần vì quá Ä‘au Ä‘á»›n, bà vẫn tiếp tục ôm con và o lòng và đong Ä‘Æ°a nhÆ° ru con ngủ. Má»™t cảnh tượng kinh hoà ng Ä‘ang diá»…n ra trÆ°á»›c mắt. Những ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng có thân thể chÆ°Æ¡ng phình lên, khiến da bị nứt ra để lá»™ thịt bị cháy Ä‘á», giống nhÆ° củ khoai bị nÆ°á»›ng. Những ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nà y tìm ra bá» sông và dìm mình xuống nÆ°á»›c. Ban chiá»u, tôi nghe tiếng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kêu than, láºp Ä‘i láºp lại: â€Cho tôi nÆ°á»›c! Xin là m Æ¡n cho tôi uống nÆ°á»›c!†Äó là lá»i duy nhất bà có thể nói. Bà nà y cÅ©ng đã mất trà vì quá Ä‘au Ä‘á»›n và vì quá kinh hoà ng. Tất cả những ngÆ°á»i bị phá»ng nặng và bị cháy sống cÅ©ng chỉ láºp Ä‘i láºp lại câu nói duy nhất: â€Cho tôi nÆ°á»›c! Xin là m Æ¡n cho tôi uống nÆ°á»›c!†Trá»i tháng 8 nóng nhÆ° thiêu nhÆ° đốt. Các vết thÆ°Æ¡ng mÆ°ng mủ và sinh giòi bá» nhanh chóng. Nhiá»u ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nằm la liệt nÆ¡i các chòi được dá»±ng lên cấp cứu, Ä‘á»u bị giòi ăn sống, trong số đó cÅ©ng có mẹ tôi. Phần tôi và đứa con gái nhá» 8 tháng cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng kém trầm trá»ng hÆ¡n. Thá»i gian ngắn sau đó, hai mẹ con tôi trở vá» nhà ở thà nh phố Kita-Kyushu. Tôi nằm liệt giÆ°á»ng trong vòng má»™t năm trá»i. Äứa con gái nhá» của tôi qua Ä‘á»i 5 năm sau đó. Tôi cho ra chà o Ä‘á»i hai đứa con trai nữa. NhÆ°ng đứa con trai đầu lòng qua Ä‘á»i năm lên 4 tuổi vì bị tà n táºt. Chỉ có đứa trai út còn sống đến ngà y hôm nay. Xin tuyệt đối đừng bao giá» gây ra chiến tranh. Nếu má»i ngÆ°á»i ý thức Ä‘iá»u đó táºn nÆ¡i cõi lòng thì thảm há»a trên đây đã không xảy ra. Tôi Æ°á»›c ao sống trong má»™t thế giá»›i không có chiến tranh. Tôi muốn xây dá»±ng má»™t thế giá»›i trong đó các thế hệ trẻ sẽ không bao giá» phải trải qua má»™t kinh nghiện Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ° tôi! ... â€GiỠđây hãy chúc tụng THIÊN CHÚA muôn loà i, Äấng đã là m những Ä‘iá»u vÄ© đại ở khắp nÆ¡i, Äấng đã là m cho Ä‘á»i sống chúng ta nên cao quý ngay từ thưở ta còn trong lòng mẹ, và đối xá» vá»›i chúng ta theo lòng lân tuất của NgÆ°á»i. Xin THIÊN CHÚA ban cho tâm hồn chúng ta niá»m hoan há»·, và cho Ä‘á»i chúng ta hưởng phúc bình an, tại đất Israel đến muôn thưở muôn Ä‘á»i! Xin THIÊN CHÚA hằng tá» lòng lân tuất vá»›i chúng ta, và giải cứu chúng ta trong những ngà y chúng ta Ä‘ang sống†(Sách Huấn Ca 50,22-24). (â€Missions Étrangères de Parisâ€, n.355, Janvier/2001, trang 9-11).
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
|