GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 21
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 021
 Lượt tr.cập 055355890
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 19.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Bức Ä‘iện thÆ° của 20 năm trÆ°á»›c...

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Những bài viết không thuá»™c chủ đề nào
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Những bài viết không thuá»™c chủ đề nào 
Người đăng Thông điệp
medom
Quản lý
Quản lý


 

Ngày tham gia: 14/05/2009
Bài gửi: 1048
Số lần cám ơn: 8
Được cám ơn 79 lần trong 75 bài viết

gửi email Yahoo Messenger
Bài gửigửi: 17.09.2021    Tiêu đề: Bức Ä‘iện thÆ° của 20 năm trÆ°á»›c... Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bức điện thư của 20 năm trước...

[align=center]


Đúng ngày này, 20 năm trước, khi nhóm khủng bố lao hai máy bay vào Trung tâm Thương mại Thế giới ở thành phố New York khiến tòa tháp đôi đổ sụp, và không lâu sau đó, 1 chiếc máy bay khác lao vào Lầu Năm Góc, khiến cho hơn 3.000 người thiệt mạng tại Hoa Kỳ. Trong nỗi sợ hãi, nhiều người bàng hoàng tự hỏi: “Thiên Chúa ở đâu trong những lúc đó?”
Câu hỏi này, chắc chắn vẫn đang được liên tục lặp lại, khi toàn thế giới phải đối diện, chống chọi, và bất lực trước trận “khủng bố vô hình” mang tên Covid-19.
Cha vẫn hiện diện để yêu thương con người. Đó là câu trả lời của Thiên Chúa trong bức điện thư gởi cho mỗi chúng ta, trong biến cố 11/9/ 2001. Nhưng có lẽ, Người cũng vẫn muốn gửi lại cho từng chúng ta, bức thư ấy, ngày hôm nay, 11/9/2021.
Con yêu dấu!
Cha biết là con đang giận Cha lắm và nhiều người còn đang tiếp tục nổi giận với Cha.
Điều đó thật dễ hiểu. Vì tức tối, giận dữ là một phần của con người. Con Một của Cha cũng có lúc nổi giận như vậy.
Thật là đáng để giận dữ khi chứng kiến một sự thiếu công bằng, thiếu bác ái. Con có quyền và có lý để nghĩ rằng Cha là người không công bằng và thiếu bác ái khi những chiếc máy bay đã rớt xuống một cách thảm khốc như thế. Mọi người và cả những trẻ em trên chuyến bay đó đã chết. Thật bất công và vô nhân đạo!
Khi chứng kiến và nghe biết về sự kiện này, nhiều người đã tự hỏi rằng: “Thiên Chúa ở đâu? Tại sao Ngài lại cho phép sự việc xảy ra như vậy?”
Con ạ, Cha cho phép xảy ra như vậy là vì Cha đã dựng nên con người có tự do.
Con biết đó, Cha có thể giữ con trên dây và làm cho con nhảy múa suốt ngày mà không biết mệt. Cha cũng có thể làm cho môi miệng con cứ ca hát suốt ngày đêm mà không bị khan tiếng. Và Cha cũng có thể làm cho con bay lơ lửng trên bầu trời trong xanh như cánh diều mà không bao giờ bị rớt.
Đúng thế, Cha có thể làm được tất cả những điều đó, nhưng Cha đã không làm chỉ vì Cha yêu con vô cùng.
Cha để cho con tự do chọn lựa ca hát và nhảy múa. Cha để cho con tự do quyết định đến với Cha trong lòng tin và niềm hy vọng.
Bởi vì có tự do, cho nên một số người đã không muốn chọn lựa để ca hát và nhảy múa. Một số người đã chọn lựa để giận ghét thay vì yêu thương, hận thù thay vì tha thứ và thả bom thay vì đưa tay giúp đỡ. Cha biết tất cả những điều này.
“Thiên Chúa ở đâu?"
Cha ở ngay trong vụ rớt máy bay thảm khốc ấy.
Cha ở đó và thì thầm vào tai một cô bé: “Đừng sợ, vì Cha ở với con”. Cha ở đó và cầm tay người phụ nữ khi bà sợ hãi, run rẩy. Cha ở đó và nâng người phi công bằng cánh tay của Cha như Cha đang ấp ủ một em bé.
Trong nỗi sợ hãi khủng khiếp ấy, Cha ở đó như Cha đã ở bên Con Một của Cha trong Vườn Cây Dầu.
Trong nỗi đớn đau không thể nào chịu nổi ấy, Cha vẫn ở đó như Cha đã ở với Con Một của Cha khi Ngài bị đòn vọt.
Và trong nỗi kinh khiếp tột độ khi sự sống khắp kết thúc, thì Cha cũng ở đó, như đã ở bên Con Một của Cha khi Ngài bị treo lên với lời rên xiết: “Lạy Cha, sao Cha bỏ con?”
Cha đã không bỏ rơi Ngài.
Cha đã không bỏ rơi những nạn nhân trên chuyến bay định mệnh hôm đó.
Cha ở đó khi chiếc máy bay bị rớt, và rồi, những người trên đó được chỗi dậy để vui hưởng hạnh phúc vĩnh cửu.
Cha ở đó để lắng nghe sự giận dữ, để trả lời những chất vấn và chỉ cho mọi người biết lý do tại sao.
Đó không phải là cùng tận, nhưng là để sống đời đời với Cha.
Trong chốc lát, họ được đi vào trong sự tồn tại vĩnh cửu.
Trong chốc lát, họ rời khỏi thế giới và mai này con cũng sẽ như vậy. Nhưng trên tất cả sự chốc lát đó, Cha giữ lời hứa của Cha: Cô bé sẽ nhảy múa, người phụ nữ sẽ ca hát và người phi công sẽ bay vút bằng đôi cánh của mình, mãi mãi.
Ký tên: THIÊN CHÚA [1]

Và, LỜI CẦU NGUYỆN 20 NĂM SAU…
Cha ơi, con đang đọc lá thư Cha gửi, mà dòng chữ đang bị nhoè, bị mờ rồi!
Đó là vì, nó đã được gửi đi không phải chỉ 20 năm trước, mà có lẽ, từ hơn 2000 năm trước, rồi!
Đó là vì, nước mắt con đang mặn môi, cổ họng con đang đắng chát!
Đó là vì, tận thâm sâu, con đang hoang mang lắm, đau đớn lắm, và tức giận lắm!
Lúc này đây, ngay giữa tâm dịch Covid-19, con cũng muốn cùng với mọi người trên thế giới, không trừ một ai, giận dỗi để hét lên rằng:
“Thiên Chúa ở đâu?"
Vâng,
Cha ơi, Cha có thực sự hiện hữu không?
Nếu có, thì:
Cha đang ở đâu?
Cha có nhìn thấy nỗi thống khổ, bất lực của chúng con không?
Cha có nghe thấy những lời cầu xin đầy ai oán, nước mắt của chúng con không?
Cha có thực lòng thương chúng con không?
….
Nếu Cha cứ yên lặng như thế, thì
chúng con biết hỏi ai,
chúng con biết cậy dựa vào ai đây?
Cha ơi, con đã cảm nghiệm:
Những nỗi đau, nỗi mất mát quá lớn, khi mà, có biết bao người, ra đi trong những bệnh viện dã chiến, mà người thân chẳng thể nhỏ được giọt lệ tiếc thương, chẳng thể nhìn được nét mặt phút cuối cùng, chẳng thể thắp được nén hương, chẳng thể chít vòng khăn tang… mà nếu may mắn có được, là nhận lại hũ tro cốt, mà có khi lại là của ai khác! Sự cô đơn tuyệt vọng của người đi. Nỗi đau xé lòng của người ở lại…
Cha ơi, con đã tự trấn an mình rằng:
Trong cuộc chiến sinh - tử mong manh của phận người ấy, có lẽ, chỉ có niềm tin vào Thiên Chúa mới là điểm tựa nương vững chắc. Vì dù sao, Thiên Chúa đã dựng nên con người, chắc chắn Người không để con người chết đi là hết, nhưng Người chuẩn bị sẵn cho mỗi người một điểm đến, bên kia cánh cửa trần thế này, người trước, kẻ sau... ai cũng sẽ bước qua.
Cha ơi, con đã thầm thĩ rằng:
Giữa những tháng ngày đau thương này, con cầu xin Chúa cho con luôn nhận ra bên trong của những trái vỏ gai chi chít, xấu xí, ghê tởm của tội ác, của khổ đau, của oán thù… vẫn là một hạt nhân thật ngon, thật quý mà Chúa chuẩn bị cho những ai luôn đặt trọn niềm tín thác nơi Ngài.
Cha ơi, con có ngây ngô để nghĩ rằng:
Đằng sau sự bất lực ấy của con người, phải có cái gì đó, hay đúng hơn, phải có Đấng nào đó, vượt lên trên tất cả. Vì có như thế, con mới dám tin rằng, phẩm giá của con người là thứ bất khả thi. Cho nên, dù có chết cách nào, dù thân xác giá lạnh có bị cuốn trong túi, bị kéo lê, bị xô đẩy như một vật thể vô danh, thì giá trị của con người, như là hình ảnh của Đấng Tạo Thành vẫn còn nguyên đó?
Cha ơi, con có khờ dại để an nhiên khi chứng kiến:
Những nỗi đau, những nỗi mất mát lớn đến độ:
- làm cho trí não con người chẳng thể nghĩ được gì khác nữa, vì sợ càng nghĩ, mình sẽ càng không thể hiểu;
- làm cho trái tim con người trở nên xơ cứng, chẳng còn chút cảm xúc nào nữa, vì sợ càng yếu mềm, thì lại càng đớn đau, quặn thắt;
Cho nên, ngay cả sự nâng đỡ về mặt tâm lý, tâm linh cũng chẳng thể xoa dịu được?
Và, cha ơi, con có nên buông tay, để chỉ còn lại sự tin tưởng, phó thác, vì biết rằng:
Dù con thuyền nhân loại của chúng con đang tròng trành giữa đêm đen, biển rộng, sóng lớn thì Đức Giêsu, Con Chí Ái của Cha, cũng đang ở trên con thuyền này. Ngài đang ngủ. Và chỉ đang ngủ thôi, nên chắc chắn Ngài sẽ thức giấc?
Vâng, Cha ơi,
Chúng con cần Cha!
Chúng con cần nhau!
Chúng con cần cùng nhau cất lời:
Tạ ơn Cha, chúng con vẫn còn được thở hơi sự sống cho đến hôm nay,
còn ngày mai như thế nào, chúng con chỉ xin phó thác trong tay Ngài!
Nt. Anna Ngọc Diệp (Dòng Đaminh Thánh Tâm)
Nguồn Website Giáo Phận Vĩnh Long[/align]

_________________
Totus Tuus ego sum
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn gửi email Yahoo Messenger
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Những bài viết không thuá»™c chủ đề nào


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net