GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 23
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 023
 Lượt tr.cập 055457516
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 24.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Kịch ngắn "CON NHÀ TÔNG KHÔNG GIỐNG LÔNG CŨNG GIỐNG CÁNH"

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Các thể loại VHNT khác
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Các thể loại VHNT khác 
Người đăng Thông điệp
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 04.12.2008    Tiêu đề: Kịch ngắn "CON NHÀ TÔNG KHÔNG GIỐNG LÔNG CŨN Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Kịch ngắn 2 màn,
CON NHÀ TÔNG, KHÔNG GIỐNG LÔNG CŨNG GIỐNG CÁNH

Màn 1.-
Cảnh 1, ánh sáng mờ, màn từ từ kéo chậm dạt ra 2 bên cánh gà. Tiếng nói trong loa giới thiệu :

Hảnh diện xiết bao cho những gia đình trong dòng tộc có con cháu noi theo gương của các bậc tổ tiên, cha mẹ, chú bác, nên dân gian Việt Nam có câu “Con nhà tông, không giống lông cũng giống cánh” có 1001 câu truyện như sau :

“HẮN” cầm đầu một nhóm người trạc tuổi với “hắn” chỉ dưới một người là Xếp của “hắn”. Thành viên trong nhóm ai cũng có công ăn việc làm, có bằng cấp cao nhưng không xác minh được bằng thật hay giả, đi đến đâu ai cũng e dè do chúng là con cháu của quan lớn. Ưu điểm là chúng học và làm theo những gì của ông bà, cha mẹ, chú bác tuyệt vời…

Hôm nay trời đổ mưa, đường sá bị ngập nước, như mọi người, “hắn” ngồi trên xe máy phóng ra đường nhờ xe đắc tiền không sợ chết máy. Tính ra lương tháng chuyên viên của “Hắn” 5 triệu đồng một tháng thì “hắn” phải nhịn ăn, mặc, 16 ngàn tháng mới đủ tiền mua xe 5000 USD này. Không may cho “hắn” xe lọt cống thoát nước cuốn trôi mất xác, Cha Mẹ “hắn” đang hội hợp trong phòng máy lạnh chẳng cần biết vịệc gì xảy ra bên ngoài, luôn thằng con là “hắn”, mất tích cũng không cần lo lắng, giống cha mẹ, thỉnh thoảng “hắn” vắng nhà 5, 3 hôm là thường. (Tiếng loa chấm dứt).

Cảnh 2, đèn bật sáng, Diêm Vương mặc lễ phục, ngồi ghế trên cao, đứng bên cạnh là Phán Quan, phía dưới Ngưu Đầu, Mã Diện đứng 2 bên, tay cầm khí giới, “Hắn” đang quì mọp cúi đầu chính giữa sân khấu, bộ tịch dễ thương hại.

Nhờ quen thói lòn cúi ở trần gian mổi khi vào gặp Xếp, giờ đây “hắn” đang đứng trên mặt Diêm Vương, bộ tịch “hắn” thật dể thương, miệng khai thác tất cả những từ ngữ nịnh hót truyền thống học được của tổ tiên ca tụng Diêm Vương. Với vai trò cai quản cõi âm ty này, Diêm vương đã trải qua bao kinh nghiệm của hàng triệu triệu sinh linh ; xảo trá, lường gạt, cướp giật, giết người… Ngài chỉ liếc mắt là nhận ra ngay, riêng vế tội “vu cáo” được bao che thì khó phân biệt trắng đen. Tuy nhiên, ai cũng thích người ca tụng mình, Diêm Vương cười hỏi :
(Diêm Vương tay chỉ “hắn” hỏi) :
- Tên kia, ở trần gian ngươi làm gì?
(Hắn đem những điều học được tổ tiên thao thao bao nhiên từ nịnh hót).
- Dạ, con làm Thầy đục ạ,
- Sao gọi là thầy đục?
- Vì con là chuyên viên ạ.
- Ngươi đục những gì?
- Dạ, nhiều thứ ạ.
- Hảy kể cho Ta nghe.
- Hòm đựng tiền cứu trợ dân nghèo, dân bị bão lụt, dân bệnh nan y… con đục lấy ra một ít ạ!
- Một ít là bao nhiêu?
- Dạ lấy 9 phần 10 ạ.
- Rồi sao nữa?
- Các công trình đường sá, cao ốc con cơi giá thành lên, tổ chức nào trúng thầu thì con đục lấy phân nữa ạ.
- Ngươi kể tiếp không được che giấu điều gì?
- Dạ! dạ con đục “chữ” ạ.
- À! cái này mới lạ đây, chờ chút Ta kêu vài người ra nghe ngươi kể.
(Diêm Vương quay qua ra lệnh cho 2 người vào, hỏi):
- Hai người có biết tên nầy không?
- Dạ tên này ngày trước là học trò của chúng con ạ.
- Nó khai lúc ở dương trần nó làm thầy đục, thế thời gian nó học hạnh kiểm nó ra sao?
- Dạ học trò này hạnh kiểm tốt lắm ạ.
- Thế nào là tốt?
- Cứ vài ba hôm thì học trò đem quà biếu các Thầy Cô rồi về, không quậy phá gì cả.
- Còn cái đục “chữ” thì như thế nào?
- Dạ chúng con dạy học trò “ Không gì xấu xa là học trò mà hạnh kiểm xấu” thì “hắn” đục bỏ chữ “mà hạnh kiểm xấu” ạ!
(Diêm vương nổi nóng đập bàn quát) :
- Câu nói nầy rất tốt, tại sao ngươi đục bỏ bớt chữ trở thành xấu đi?
- Dạ, con học theo cách làm của Cha con ạ.
(Diêm Vương trầm tư một chút, nói) :
- Ngươi nói dối, Ta gọi Cha ngươi xuống đây đối chất,
(Diêm Vương ra lệnh cho Ngưu Đầu, Mả Diện cho bắt hồn Cha của “hắn” dẩn vào, Diêm Vương nói) :
- Anh kia, nhìn xem tên quì gối có phải là con của anh không.
- Dạ bẩm tâu Diêm Vương vĩ đại vô cùng kính mến, đúng là thằng con của chúng cháu ạ.
- Con nhà “Anh” chết trôi, khai báo đã học gương làm việc của “anh” có
phải vậy không?
- Dạ, bẩm tâu Diêm Vương vĩ đại vô cùng anh minh kính mến, thưa đúng vậy ạ.
- Tại sao “anh” dạy con như thế? Anh có biết như vậy là sai trái không?
- Dạ, ngàn lạy Diêm Vương vĩ đại vô cùng anh minh, chúng cháu có biết, nhưng phải có tiền đút lót cấp trên mới yên được chổ ngồi, còn cắt bỏ bớt câu chữ dùng chụp mũ bắt bõ tù đòi tiền chuộc hoặc tịch thu đất đai nhà cửa những kẻ không cùng băng, nhờ đó mau thăng quan tiến chức ạ!
- Thế trên dương gian có bao nhiêu người có hành vi như “anh”?
- Dạ có 5 mươi 5 mươi ạ, nhưng vi cánh chúng con có quyền hành quyết định.
- À, ra thế, nghỉa là bọn nhà ngươi chuyên cướp đoạt tiền của và cáo gian, đổi trắng thay đen, không ai bắt tội lại được là công trạng đúng không?
(Diêm Vương quây mặt hướng Phán Quan nói) :
- Phán Quan mở sổ “sinh, tử” xem bọn nầy Ngọc Hoàng an bài như thế
nào?
(Phán Quan cầm quyển sách to, dầy để trên bàn, lật trang rồi đọc) :
- Tên “Hắn” ỷ mình con ông cháu cha tham nhũng hiếp đáp dân lành phải bị nước cuốn trôi mất xác để cảnh cáo, nhưng chưa tới số chết.
(Diêm Vương ra lệnh) :
- Tìm các xác nào cho nó nhập vào.
(Một lát sau, 2 quỉ Vô Thường vào quì tâu) ;
- Trên dương gian những xác chết vì lụt lội, bệnh hoạn do ai cũng phải tự lo
lấy nên những xác này không được chăm sóc bị rã thúi không nhập hồn
vào được. Duy nhất có một xác còn thở hoi hóp cụt 2 chân, nảo bộ điên
điên khùng khùng, cùng trạc tuổi với “hắn”. Diêm Vương cho “hắn” nhập
vào xác này được không?
(Diêm Vương nói) :
- Phải vậy thôi, vì “hắn” là Thầy Đục chuyên bỏ bớt đoạn sau, thì giờ đây
“hắn” nhập vào xác không có phần dưới là phải đạo rồi.
(Diêm Vương quay mặt nhìn Cha của “hắn” nói) :
- Trở lại trần gian, Anh vào Trại nuôi người khuyết tật, tìm thanh niên cụt 2
chân, mặc áo có nhiều túi lủng, đó là con của anh, hãy mang về nhà đoàn
tụ sống chung.
(Cha của “hắn” quay ra, vừa đi miệng lầu bầu nhỏ một mình nghe):
- Nhà ta mà phải mang cái thứ tật nguyền ấy về gọi nó là con, nó gọi mình
là Cha Mẹ thì còn ra thể thống gì, Ta cho người giết nó đi là xong. A! ha!
(Diêm Vương là bậc Thần Thánh, tai là “huệ nhĩ” nghe được âm thanh ngàn dậm dù là tiếng thì thầm, Ngài nổi nóng quát) :
- A! cái anh nầy láo, âm mưu giết con ruột, bắt trói lại dẫn vào cho nó nếm chút mùi vị của âm ty.
(2 quỉ Vô Thường cặp hai bên nách của “anh” dẩn đi đến những nơi hình phạt nói) :
- Đây là vạc dầu sôi, phạt những tội bóc lột dân, cho ngươi thử một chút.
(2 quỉ nhúng ngón tay trỏ bàn tay phải của “anh” vào vạc dầu, nghe xèo, khói bốc lên, “anh” rên la):
- Ối! ối! chết con, tha cho con 2 quan ơi!
(2 Quỉ nói):
- Nhà ngươi không chịu chổ này, Ta dẩn ngươi xem hêt, Ta cho ngươi chọn.
(2 quỉ dẩn ‘anh đi”) :
Chổ này quỉ đè người năm xuống, 2 quỉ khác cầm cưa, cưa người ra từng khúc về tội cướp đoạt tài sản nhân dân. Chổ kia quỉ cắt lưởi người về tội cáo gian, làm chứng gian, phao vu người tốt. Chô nọ quỉ móc ruột lòi gan người về tội ăn hối lộ. Quỉ dẩn “anh” xem trên 100 cảnh hình phạt nhưng “anh” không chịu hình phạt nào. Cuối cùng 2 quỉ dẩn “anh” vào một căn nhà có ngăn nhiều phòng bằng kính thủy tinh, “anh” nhìn vào thấy mổi phòng có một người nằm và một cô gái xinh đẹp đang phục vụ. “Anh” thích quá, reo lên:
- Tôi chọn chổ nầy.
(2 Quỉ đẩy “anh” vào, nói) :
- Cô kia đi ra, có người thay thế đây.
(“anh”) :
- Cái gì? Cái gì?
(Quỉ) :
- Chổ nầy phạt người dùng lưởi ngon ngọt dụ dỗ con người sa đọa, mầy
phải liếm cho sạch những mụt ghẻ trên thân thể của người năm kia, mau
lên.
(“anh”):
- Ôi! ối! tởm quá! khiếp quá! Làm sao liếm được nổi?
- Mầy phải liếm vì chính mầy chọn.
(2 Quỉ đè đầu “anh” xuống, bóp cổ cho lưỡi “anh” thò ra, bắt liếm. “anh” ộc ộc trong cổ họng xin tha, quỉ càng đè đầu “anh” mặt, lưởi đụng các mục ghẻ. “anh” la hét to, dần dần nhỏ lại rồi bất tỉnh chết giấc…)

Hạ màn.


(Xem tiếp Màn 2 trang sau)
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Levitan
Chuyên viên


 

Ngày tham gia: 11/08/2007
Bài gửi: 823
Số lần cám ơn: 35
Được cám ơn 440 lần trong 288 bài viết

gửi email Yahoo Messenger
Bài gửigửi: 03.01.2009    Tiêu đề: re: Kịch ngắn "CON NHÀ TÔNG KHÔNG GIỐNG LÔNG Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Nội dung nóng hổi, dí dỏm, đậm tính thời sự và giáo dục.
Có nhiều người xin được sử dụng kịch bản này để dàn dựng trong dịp Tết.

Xin bác Đặng Ngọc Ẩn post Màn 2
Cám ơn bác nhiều.
LEVITAN
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn gửi email Website của thành viên này Yahoo Messenger
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 03.01.2009    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bạn LEVITAN quí mến!
Đúng như Bạn nhận xét nhưng là những người theo dỏi thời sự như Bạn mới nắm bắt được nội dung "kich" muốn nói gì.
Xin thành tâm cám ơn Bạn và tất cả mọi người cùng chia sẻ ngọt, đắng, thử thách làm con Chúa.
Việc dàn dựng lên sân khấu không có gì trở ngại cả, xin lưu ý nên canh cải chút ít cho nhẹ nhàn hơn, kẻo bị ...
Màn 2 mình viết sẳn từ lâu, nhưng vì cao điểm Mùa Vọng Mùa Giáng sinh dành cho những bài liên quan. Mùa thường niên sẽ đưa màn 2 ngay.
Kính chào đoàn kết.
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 07.01.2009    Tiêu đề: re: Kịch ngắn "CON NHÀ TÔNG KHÔNG GIỐNG LÔNG Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Kịch ngắn 2 màn
CON NHÀ TÔNG KHÔNG GIỐNG LÔNG CŨNG GIỐNG CÁNH (tiếp theo)

Màn 2.-

Đèn sáng, cảnh tại nhà của “Anh”, một cái bàn đặt dọc bên trái đầy hoa, trái cây, lư hương nhan đèn, có 2 Ông Thầy Tụng đứng mổi đầu bàn, ông gõ mõ, ông gõ chuông, miệng tụng kinh… Một cái giường kê dọc bên phải “Anh” nằm ngửa, kê đầu vào trong, chân đưa ra khán giả. Người trong gia đình gồm Vợ và con cháu đang quì sát trong sân khấu quây mặt ra khán giả khóc kể lạy lục lung tung. 3 ông bác sĩ ra vào lăn xăng săn sóc “anh”…
(Hương nhan bốc khói, tiếng tụng kinh….tiếng kêu khóc vang lên 3 phút. “Anh” bật ngồi lên ngó dáo dác lớn tiếng la) :
- Mau đến Trại Khuyết Tật rước “con” về. (rồi nằm xuống ngay đơ im lìm)
(2 Thầy Tụng kinh ngưng tụng, Vợ con “anh” bát nháo lên 2 phút) :
- Bố nó ơi! Bố ơi! Cậu ơi! Bố nó ơi! Hãy tỉnh lại đi, 3 ngày rồi Cậu bất tỉnh vừa nói câu gì đó lại bất tỉnh, hu hu…Cậu ơi là cậu ơi, Bố ơi tỉnh dậy
đi…Bố đừng làm chúng con sợ…(lập lại nhiều lần)
(2 ông Thầy Tụng và 3 bác sĩ ra phía trước sân khấu bàn tính).
- Hai Thầy Tụng có nghe phó thủ trưởng nói gì không?
- Chúng tôi nghe loáng thoáng vì mắc tụng kinh, còn 3 Bác sĩ nghe gì?
- Nếu chúng tôi nghe không lầm thì phó thủ truởng nói ; Mau đến Trại
khuyết tật rước con về, không biết đúng không?
- Đúng, đúng rồi đó, chúng tôi cũng nghe như vậy.
- 3 bác sĩ là nhà khoa học không tin chuyện thần thánh, với chúng tôi hiện trạng nầy thuộc về cỏi trên hay cỏi dưới, bị “bà”, “cậu” hành hạ, không thuộc bệnh hoạn của trần gian đâu.
- Có phải các ông chẩn đoán không ra bệnh đúng không?
- Sao các ông biết?
- Vì chúng tôi có tôn giáo.
- Chúng ta mời Vợ Phó thủ trưởng thảo luận xem ra sao.
- Phải đó, nhưng mấy ông Bác sĩ nói, chúng tôi không ý kiến, vì bà ấy cũng như ông Phó thủ trưởng không tin Trời.
- Được, để chúng tôi nói với bà ấy.
(Một ông bác sĩ kê miệng vào tai bà phó thủ trương nói nhỏ, rồi cùng nhau ra trước sân khấu, bác sĩ nói) :
- Bẩm bà Phó, ông Phó nói ; Mau đến Trại khuyết tật đón con về, bà có nghe không? Bà dạy như thế nào lệnh cho chúng con.
(Không ai hiểu con bằng cha mẹ, vấn đề gì đó liên quan đến “hắn” thì phải đích thân cha hoặc mẹ liên hệ với “hắn”, bà Phó nói) :
- Tôi đi, Tài xế đâu đưa bà đi.
(Có tiếng ô tô rú máy, 2 Thầy Tụng tiếp tục tụng kinh, 3 Bác sĩ thì tiếp tục lăn xăng, người trong gia đình quì lạy. 3 phút sau có tiếng rú máy ô tô, Bà Phó thủ trưởng bước vào to tiếng) :
- Không có tên nào lành lặn, toàn là thứ đui, câm, điếc, tay chân què sứt gọng, có một thằng mặt áo nhiều túi cụt 2 chân, cứ điều một điều hai giơ tay ngoắc tôi, miệng kêu má má, ghê quá tôi lờ đi thì nó gào thét má, má, không thấy cậu “hắn” đâu cả.
Bất ngờ “anh” ngồi dậy la lên :
- Nó đó, chính là cái thằng cụt 2 chân mặc áo nhiều túi ấy, không đem về thì ta không tỉnh lại được đâu.
Vừa nói dứt câu “anh” lại bật ngửa ra bất tỉnh. Vợ “anh” cùng con cháu ngỡ ngàn kêu toán loạn lên :
- Ối giời ơi, Thiên Địa Quỉ Thần ơi! Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. Khốn khổ cho thân tôi.. Ôi! sao tôi phải khốn khổ thế nầy?
- Gia đình tôi làm ăn lương thiện, luôn luôn giúp đỡ mọi nơi, ai túng tiền bán nhà, thì tôi mua dùm, ai túng thiếu bán xe hơi, máy lạnh thì tôi mua giúp, ai cần việc làm thì tôi nói dùm chỉ cần 5, 3 cây vàng là có việc làm, ôi, sao Giời hành hạ tôi thế nầy. Ối giời ơi! khốn khổ cho thân tôi, làm sao bây giờ… hu…hu…híc…híc…
Một ông Thầy Tụng chấp tay xá bà Phó thủ trưởng nói :
- Mô Phật, Mô Phật, bẩm bà Phó, chuyện này thuộc thần linh cần phải làm sớm để Ngài Phó thủ trưởng tỉnh lại, không nên để lâu, ma quỉ yêu tinh nó quấy phá nặng thêm…
3 ông Bác sĩ cũng nói vào :
- Bẩm bà, Thầy Tụng nói phải đó, xin bà quyết định sớm…
Bà thủ trưởng ngoe ngoảy nói :
- Được rồi ta đi.
Bà Phó thủ trưởng ra khỏi sân khấu, có tiếng xe con rú ga, 2 Thầy Tụng trở vào vị trí tụng kinh tiếp. 3 bác sĩ quay vào chổ “anh” đang nằm lăng xăng, chụp ống nghe, bắt mạch, vạch mắt…cả 3 lầm bẩm với nhau…
3 phút sau có tiếng rú xe con, chỉ thấy tài xế xe ẩm thằng người thanh niên cụt 2 chân vào, thanh niên cụt chân gào lên :

- Bố! Bố! con đây Bố, Bố làm sao vậy? Bố làm sao vậy?
“Anh” ngồi bật lên nói :
- Mầy là con tao hả, thằng “Hắn” đây à, tao không là Bố cái thứ con què quặt này, đi đi, đi cho khuất mắt tao.
- Ôi! Sao Bố nói vậy, con là “hắn” đây mà.
“Hắn” bò lết lại gần “Anh” thì “Anh” dang xa ra vòng vòng trên sân khấu, “Anh” thét lên :
- Giữ nó lại, đừng cho nó bò, mau giữ nó lại.
Tài xế ẩm “Hắn” lên, “Hắn” dùng 2 tay đấm vào mặt tài xế. Lúc này có nhiều tiếng còi tu hít ré lên và nhiều tiếng hô :
- Nhà này, đúng là nhà này rồi, bao vây nhà, bắt lấy chúng…
Một toán cảnh sát xông vào nhà nói :
- Tang chứng đây rồi, ai là chủ hộ đứng ra làm việc.
“Anh” :
- Tụi bây là lính của ai?
Cảnh sát :
- Nhân danh Hội, nhân danh Chánh phủ yêu cầu công dân ăn nói lịch sự nghiêm chỉnh. Chúng tôi làm nhiệm vụ do dân vì dân trao phó có bổn phận bảo vệ luật pháp, mời công dân theo chúng tôi về cơ quan làm việc.
“Anh” :
- Láo, a! cái bọn này láo, định bắt chúng ông hả? biết chúng ông là ai không?
Cảnh sát :
- Chúng tôi chỉ làm phận sự, nhà này đã bắt cóc công dân khuyết tật, tang chứng rành rành…
“Anh”:
- A! cái bọn này ngổ ngáo làm tay sai cho bọn thế lực thù địch đây. Đứa nào mở tủ lấy súng đưa cho tao.
“Anh” cầm súng giơ lên không, một tiếng nổ vang lên, mọi người hô hoán chạy loạn xạ, mồm chí choa, chí chét, các cảnh sát cùng chạy lòng vòng trong sân khấu..
“Anh” chỉa họng súng vào thanh niên cụt 2 chân nói :

Tụi bây nghe đây, Tao không phải họ "Nguyễn” đâu, chánh thức tao họ “Ao”, dòng giống họ “Ao” chúng mầy nghe rỏ chưa? Ông Nội của bây bị Bà Nội giết, để bảo vệ họ “Ao” của tao, tao buộc phải giết bây cũng như vậy thôi.

Những Cảnh sát, người trong nhà khuyên can,“Anh” chỉa súng về phía “Hắn”, mọi người xô đẩy nhau, tiếng nổ thứ hai vang lên Vợ Anh té nằm xuống, “hắn” bò lết ôm mẹ khóc:
- Mẹ, mẹ có sao không?
- Bố! Bố, sao Bố bắn Mẹ, sao Bố bằn Mẹ hở Bố.
rồi ôm chân “Anh”, “Anh” hất ra, “Anh” tránh né lọt té ngoài sân khấu, một số người hàng ghế khán giả kẻ nắm tóc người nắm tay “Anh” đánh túi bụi…
- Cho mầy chết, cái thằng họ “Ao” cho mầy chết, quen thói hà hiếp kẻ tay không…
Màn khép lại, có treo một tấm bảng giấy lớn ghi chữ khán giả đọc được :

ĐÀI TRUYỀN THANH TRUYỀN HÌNH THÔNG BÁO:
HIỆN TẠI PHỐ HOA VẪN ĐẸP, KHÔNG CÓ LŨ LỤT, RÉT LẠNH.
CÁC TỔ CHỨC PHÒNG CHỐNG BẢO LỤT ĐÃ XUẤT SẮC
HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ, CƠN MƯA VỪA QUA KHÔNG GÂY
TÁC HẠI GÌ, HIỆN TẠI ĐƯỜNG SÁ KHÔ RÁO,
CÔNG DÂN RA ĐI SINH HOẠT BÌNH THƯỜNG.


(Nhạc vang lên ca khúc : <Như có …>,xen lẩn với tiếng ồn ào :
- Cho mầy chết, cho mầy họ Ao nè, họ Ao họ gì, chúng ông cũng đập cho mầy chết luôn…
(Tiếng súng nổ thứ ba vang lên, tắt nhạc, đèn khán giả bật sáng. Có tiếng chưởi thề đ… m… nó, láo!)

HẾT
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Các thể loại VHNT khác


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net