GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 21
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 021
 Lượt tr.cập 055466876
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 24.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - LỘN GIỐNG

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc... 
Người đăng Thông điệp
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 15.11.2008    Tiêu đề: LỘN GIỐNG Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

LỘN GIỐNG

Anh Chàng 28 tuổi, học vị cao, con người Việt Nam mà không nói, nghe, được tiếng Việt Nam, đã nhiều ngày qua bách bộ từ phố nầy sang phố khác ở một Thành phố Việt Nam, mặt dáo dác nhìn bên này ngó bên kia, rồi liêc nhìn mảnh giấy đang cầm trên tay, anh Chàng ngó vào một căn nhà gục gật đầu, bước vào gõ cửa, chờ hồi lâu không thấy ai mở cửa, anh Chàng quay ra trở về lại khách sạn ngồi ngoài hành lan lầu hai cầm ống dòm đưa lên mắt quan sát toàn cảnh phố phường. Chiều nay anh Chàng trở lại đúng căn nhà ấy, bước vào gõ cửa, chờ hồi lâu cũng không thấy ai mở cửa, anh Chàng lại quay về khách sạn, nhiều lần với động thái như vậy.

Hôm nay tính đã 2 tuần trôi qua, trở lại căn nhà đó, lần nầy anh Chàng tự cạy cửa xông vào nhà đang quan sát đó đây thì một chiết xe chở đầy người mặc sắc phục tay cầm súng bố trí xung quanh rồi quát hỏi : Anh kia, tại sao anh cạy cửa nhà này. Anh Chàng không hiểu gì, nói vài tiếng bằng Pháp ngữ. Những người cầm súng nọ, không biết có hiểu gì không, lồng lộng lên quát : Mầy là thằng ở đâu đến đây dọ thám phải không? đây là nhà của nhân dân Nhà Nước đang quản lý. Anh Chàng lại xổ ra một tràng dài với cái thứ tiếng mà không ai hiểu, tay chỉ vào tờ giấy miệng nói có từ “Doumer” nhiều lần. (từ này phát âm tiếng Việt nghe như đ…mẹ).
Những người có súng giận dữ thét lên : A! cái thằng nầy láo, dám chưởi đ.. mẹ chúng ông, bắt đem về điều tra xét xử…Anh Chàng bị cùm 2 tay sau lưng, bỏ lên xe chạy về trụ sở…
3 ngày sau, có người đại diện Sứ Quán của Anh Chàng trao đổi với Cơ quan liên hệ, thêm 7 ngày thì sự việc sáng tỏ, Anh Chàng được thả ra luôn ấm ức không biết tại sao người ta bắt mình bỏ tù…không lẽ cái giấy của mình không giá trị chăng? Rõ ràng như 2 lần 2 là 4, đây là giấy “Chứng nhận chủ quyền cái nhà đó” là sao? Là sao? Không có lời giải đáp.

Sự cố vừa qua, đáng lẽ Anh Chàng lo cao bay xa chạy về nước, nhưng vì quen cái lối sống văn minh nước Pháp, cho rằng có lẽ vì ngôn ngữ bất đồng chăng? Anh Chàng tìm cách học nói tiếng Việt. Khổ nỗi cái công ty bên nhà do Anh Chàng làm làm chủ đâu thể vắng mặt lâu được, Anh Chàng nghĩ chỉ cần tạm nói mươi cân tiếng Việt thì cũng được. Anh Chàng ngồi công viên ngắm trời mây nước gặp bất cứ người nào cũng chào hỏi, một đám người tuổi từ 10 đến 20 bu lại Anh bắt chuyện, Anh Chàng mừng như được vàng, hai bên líu líu lo lo rồi khởi đầu bằng thứ ngôn ngữ 2 tay ra dấu. Không may cho Anh Chàng, những người này là dân bụi đời, chôm chỉa, lường gạt…quấy phá dạy Chàng ;
Tiếng Pháp Bonjour là chào Ông, phát âm ra tiếng Việt = Đ.. má mầy.
Tiếng Pháp Police là Cảnh sát phát âm ra tiếng Việt = Bú đít.
Ma fille (ma phi) = người con gái
Mou (mu) = mềm
Long (lông) = dài
Beaucoup (bóp cu) = nhiều
v.v…

Anh Chàng nhận ra bọn nầy không tốt, đặc biệt có 2 tên má phấn môi son, nhìn qua là con gái nhưng giọng nói ồ ề như đàn ông, cứ luôn rờ rẫm vuốt ve nơi này chỗ nọ trong thân Anh Chàng, Chàng bỏ đi vào quán, nơi đây người ta cho Anh Chàng biết là ; dân Bê đê đó. Anh Chàng cũng không hiểu Bê đê ra sao, trở về khách sạn, hỏi Tiếp tân. Người ta cho Anh Chàng biết đó là con trai giả con gái. Chàng nghĩ, thế mà hay, giới người này gặp “gái” cưới nhau thành chồng vợ cũng được, mà gặp “trai” cưới nhau thành vợ chồng cũng được. Hay! hay! Có giống nòi tuyệt quá.

Tính đến hôm nay, thì thời gian phải trở về Pháp không còn bao ngày nữa, Anh Chàng muốn giải quyết chuyện căn phố ấy cho xong, liền đến căn phố ấy, cạy cửa vào, rồi cũng như lần trước, một toán người cầm súng ồ ạt xông vào quát tháo. Anh Chàng tin rằng sự việc sẽ ổn vì mình biết nói thứ tiếng ở đây thản nhiên nói : Đ.. mẹ các anh bú đít (chào các anh cảnh sát). Toán người kia đồng loạt : ồ! một tiếng. Anh Chàng mỉn cười nói một tràng dài : ma phi con gái mu mềm lông dài bóp cu nhiều, a ha! Toán người có súng kia đỏ mặt tía tai suy diễn “bị Anh Chàng chưởi đ.. mẹ lại còn nói xấu phụ nữ quơ hết bà Nội, bà Ngoại, mẹ Vợ, mẹ Ta, các chị em gái của Vợ, các chị em gái của Ta là tình nhân của nó”. Anh Chàng bị đánh đập một chập rồi bị cồng 2 tay chở đi…Nhờ Anh Chàng là công dân nước ngoài, các thủ tục bảo lảnh ra tù khẩn trương làm việc, với một phán quyết trục xuất trong 24 giờ phải rời khỏi Việt Nam.

Ngồi trên máy bay, anh Chàng không sao hiểu nổi mình mắc tội gì. Hồi tưởng ở nhà mình có treo rất nhiều Huân chương của ông Cố Nội, ông Nội và của Ba mình. Ông Cố là Kỷ sư cầu cống đã đến Việt Nam cùng với Kỷ Sư Trưởng tên Doumer xây cất cầu. Để nhớ công lao, Nhà Nước Pháp đặt tên cầu là “Doumer”
(cầu nầy ta thường gọi là cầu Hàm Rồng. Trước năm 1975 vẫn còn bia ghi “Doumer”). Thời gian từ lúc khảo sát đến xây cất xong, tốn rất nhiều năm, ông Cố đã lấy một cô gái Việt Nam, đem về Pháp sinh ra ông Nội. Ông Nội một trong số lính Lê Dương chiến tranh ở Việt Nam, tại đây ông mua một căn phố có giấy chủ quyền, định sau khi giải ngũ sẽ xin ở lại làm ăn. Năm 1945 (Hiệp định Genève) số lính nầy trở về Pháp, ông Nội lấy con gái Pháp đẻ ra Ba. Năm 1965 Ba du học Mỹ quốc gặp người con gái Việt Nam yêu nhau đi đến hôn nhân sinh ra Chàng, đang trong liên tưởng, anh chàng giận mình lầm bầm : “Ta dòng giống nào đây”?

Lại nhớ đến 2 lần bị ở tù, vào trong tù bị những người cùng tù khinh bỉ, hiếp đáp, đánh đập rất là hạ đẳng, mà không biết mình phạm vào tội gì, bật hét lên một tiếng làm cho khách trong máy bay giật mình. Anh kêu Trời và gần như hôn mê, hồn thoát ra khỏi xác thì nghe văng vẳng bên tai : “Kẻ ăn thịt đồng loại là giống loài vật, không cần thắc mắc”. Anh Chàng giật mình cũng là lúc máy bay đáp xuống sân bay, Chàng nhìn ra cửa sổ và mỉn cười…
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net