DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Truyện sÆ°u tầm và phóng tác.
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên
Ngày tham gia: 16/07/2007 Bài gửi: 111 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 12 lần trong 11 bài viết
gửi: 28.03.2008 Tiêu đề: Truyện sÆ°u tầm và phóng tác.
NgÆ°á»i thợ già y.
Ngà y xÆ°a, có má»™t ngÆ°á»i thợ đóng già y ở má»™t thà nh-phố nhá», thuá»™c miá»n Trung-đông. Ông ta là m việc cáºt-lá»±c cả ngà y mà cÅ©ng không đủ cÆ¡m ăn áo mặc cho lÅ© con đến tám đứa.
Một buổi sáng, đang rán sức đóng cho xong một đôi già y, tự-nhiên ông cảm thấy xây-xẩm mặt mà y. Buông kim, cất chỉ ông thợ già y với tay lấy bình nước uống một ly rồi chán-nản lẩm-bẩm:
-Cá»±c nhá»c thế nà y, thôi thì nếu mà được chết cho khoẻ thì sÆ°á»›ng hÆ¡n!
Thình-lình, trÆ°á»›c cá»a thá»m nhà ông xuất-hiện má»™t chà ng trai khôi-ngô tuấn-tú, ăn mặc bảnh-bao. Ông chÆ°a kịp há»i chà o, thì chà ng trai đã cất tiếng:
-Chà o ông Hai, khoẻ không ông? Trông ông có vẻ mệt nhá»c quá!
Ông Hai trố mắt nhìn, cứ nghĩ sẽ có một khách sộp sáng nay rồi. Chà ng trai bước tới vỗ và o vai ông rồi ôn-tồn:
-Ông Hai ạ, tá»™i gì mà chết cho uổng Ä‘á»i, còn trẻ, còn sung sức, lại có má»™t Ä‘oà n con tám đứa. Ông phải sống mà lo-toan chứ, chết gì cho uổng!
-Cáºu là ai mà biết được Ä‘iá»u tôi nghÄ©? Mà thá»±c ra tôi cÅ©ng đâu có muốn chết bây giỠđâu? Cáºu nói cÅ©ng hÆ¡i kỳ-cục đó!
Chà ng trai cÆ°á»i ha hả rồi nói:
-Nói thá»±c vá»›i ông Hai, tá»™i gì mà chịu cá»±c khổ váºy, tôi biết ông Ä‘ang chán-nản muốn chết phứt cho rồi. NhÆ°ng thôi ông Hai Æ¡i! Tôi cÅ©ng nhÆ° ông, ai cÅ©ng muốn có lắm tiá»n nhiá»u bạc. Tôi có cách nà y chỉ ông rất dá»… dà ng kiếm tiá»n, xà i thoải-mái!
-Cáºu biết cách nà o chỉ cho tôi xem!
Chà ng tai ghé tai ông Hai nói:
-Ông bán linh-hồn ông cho tôi!
Ông Hai la lên:
-á»i trá»i đất Æ¡i! Cáºu nói gì váºy, bán linh hồn à ? Bán sao được?
-Nà y nhé, khối ngÆ°á»i bán rồi, già u sụ rồi, chỉ có ông là dở hÆ¡i còn ngồi đây ôm “cái linh-hồn†mà than-thở thôi!
-Không tôi không bán đâu? Mà tôi cũng chẳng biết bán thế nà o cả?
-Dễ dà ng lắm, nếu ông chịu bán thì tôi nói.
Ông Hai nhÃu mà y suy-nghÄ©, chẳng biết thằng cha nà y giỡn hay thiệt đây, linh-hồn mình thì chÃnh mình cÅ©ng không thấy, nó muốn mua chắc nó cÅ©ng không tà i nà o “túm đượcâ€:
-Äược rồi, tôi cÅ©ng muốn bán, nhÆ°ng cáºu phải nói rõ cho tôi biết là cáºu trả tôi bao nhiêu và cáºu lấy linh-hồn tôi nhÆ° thế nà o?
-Ông chịu rồi phải không?
Nói rồi chà ng trai ngồi xuống chiếc ghế cũ kỹ, lôi trong túi ra một tỠgiấy trải ra giữa bà n:
-Äây ông Hai, ông ký và o đây! Tá» giấy nà y nói rõ, ông là ông Hai đồng ý bán linh-hồn cho tôi, trong thá»i hạn hai mÆ°Æ¡i năm nữa, tôi sẽ tá»›i để lấy linh-hồn ông. Phần ông, má»—i buổi sáng trÆ°á»›c khi mặt trá»i má»c, ngá»a bà n tay ra ông sẽ có má»™t lượng và ng y. Thế nà o đồng ý chứ?
-Thế lỡ tôi bán rồi mà không được và ng thì là m sao?
-Ông Hai yên-chÃ, khi đã bán là có và ng, nếu ông không nháºn được và ng thì coi nhÆ° hợp-đồng đã huá»· bá». OK chÆ°a? Ký và o đây Ä‘i ông Hai, nhá»› là đúng hai mÆ°Æ¡i năm nữa, không hÆ¡n má»™t ngà y tôi sẽ tá»›i đây!
Chà ng trai nhẹ bÆ°á»›c ra khá»i nhà . Ông Hai sau khi ký “hợp-đồng bán linh-hồn†thì xoa tay nghÄ© tá»›i lượng và ng má»—i buổi sáng. Chẳng biết thá»±c hÆ° thế nà o, nhÆ°ng ông cÅ©ng báºt cÆ°á»i vì chẳng biết thằng cha kia là m cách nà o để lấy linh-hồn ông đây!
Chuyện nhÆ° đùa mà hoá thá»±c, ông Hai có và ng trong tay tiêu xà i thoải-mái, con cái ăn sung mặc sÆ°á»›ng, cuá»™c Ä‘á»i đói khổ Ä‘i và o dÄ©-vãng. Ngà y qua ngà y, ông yên-chà má»i chuyện cÅ©ng chẳng có gì thay đổi, ngoà i cuá»™c sống đã khác xÆ°a.
Một ngà y kia, Chúa Giêsu cùng Phêrô đi xuống trần gian thăm dân tình cho biết cuộc sống nhân gian. Sau khi thầy trò đi một vòng trong thị-trấn ghé qua một ngôi nhà khang-trang, thì lại đúng nhà ông Hai. Ông Hai dạo nà y đã thay da đổi thịt trông như một phú ông, vui-vẻ tiếp khách với bữa cơm thịnh-soạn đầy đủ cao-lương mỹ-vị. Sau bữa cơm, Chúa Giêsu từ-tốn nói với ông Hai:
-Thầy trò tôi rất cám-Æ¡n ông đã tiếp-đãi ân-cần, để đáp lại lòng tốt của ông. Tôi cho ông ba Ä‘iá»u Æ°á»›c, bất cứ Æ°á»›c muốn nà o ông cÅ©ng được nhÆ° ý cả.
Ông Hai vừa ngạc-nhiên vừa suy-nghÄ©, ông Thầy nà y chắc cÅ©ng cao cÆ¡ lắm. Ông Ä‘ang lần lá»±a thì Phêrô ghé tai ông nói nhá»:
-Ông hãy xin cho được rỗi linh-hồn!
Chúa Giêsu nhắc chừng Phêrô:
-Nà y Phêrô, đây không phải là chuyện của anh, hãy để cho ông chủ nhà được tự-do ước muốn.
Ông Hai xoa tay:
-Dạ thÆ°a thầy, nếu được thì Thầy cho ai ngồi và o cái ghế nà y, nếu con muốn sẽ bị dÃnh và o ghế cho đến khi con cho phép rá»i khá»i nó.
-á»’ dá»… thôi, ông sẽ được nhÆ° ý. Còn Ä‘iá»u thứ hai?
Phêrô lại ghé và o tai ông Hai:
-Ông chủ nhà nà y, đây là dịp may hiếm có, hãy xin cho được rỗi linh hồn!
-Æ cái ông nà y, tôi muốn xin gì thì tôi xin chứ. Xin Thầy cho: nếu ai đứng bên ngoà i nhà con nÆ¡i cái cá»a sổ nà y, mà con muốn thì bị dÃnh và o đó, cho đến khi con cho ra.
Chúa Giêsu cÆ°á»i:
-Äược ta đồng ý.
Thánh Phêrô nhăn-nhó, lại gần ông Hai:
-Ông chủ nhà à , ông chỉ còn má»™t Ä‘iá»u Æ°á»›c nữa thôi! Hãy xin cho được rá»—i linh-hồn!
Chuá Giêsu bảo Phêrô:
-Anh đừng xen và o chuyện của ông chủ nhà , cứ để ông ấy tá»±-nhiên lá»±a chá»n Ä‘iá»u Æ°á»›c, ông ta có quyá»n tá»±-do mà !
-Thưa Thầy, con xin thầy vì tình thương mà cho con xin thay cho ông ta, là cho ông ta được rỗi linh-hồn!
Ông Hai cũng chẳng vừa:
-ThÆ°a Thầy con có cây máºn sau nhà , sây trái lắm, mà tụi nhóc hay và o hái trá»™m phá quá, nếu được Thầy cho đứa nà o leo lên mà con muốn là bị dÃnh và o cây, cho đến khi con cho phép ra.
-Äược rồi, ba Ä‘iá»u Æ°á»›c của ông Ä‘á»u được nhÆ° ý cả. Thầy trò tôi má»™t lần nữa cám-Æ¡n ông đã tiếp đãi cÆ¡m nÆ°á»›c rất tá»-tế!
Phêrô buồn thiu cùng Chúa Giêsu chà o ông chủ nhà ra đi.
Thấm thoát thá»i hạn hai mÆ°Æ¡i năm đã gần, chỉ còn mấy ngà y nữa thôi. Ông Hai cÅ©ng thoải mái chỠđợi nhÆ° chẳng có gì xảy ra.
Buổi sáng hôm đó, ông Hai Ä‘ang ngồi ăn sáng thì có tiếng chà ng trai năm xÆ°a ngoà i cá»a:
-Ông Hai ơi, đến ngà y giỠrồi, ông nhớ không, chuẩn bị đi nhé!
-Có gì mà vá»™i và ng váºy. Trá»i đánh tránh bữa ăn, có gì và o nhà ngồi chá» tôi ăn Ä‘iểm-tâm xong đã rồi hẵng Ä‘i cÅ©ng không muá»™n.
Chà ng trai bước và o nhà ngồi và o chiếc ghế cũ kỹ, ông Hai ngó ra thấy cũng thằng đó năm xưa nhưng sao bây giỠthấy mặt mũi nó đen thùi lùi. Ông uống nước, lấy khăn lau miệng rồi đi ra ngoà i nói:
-Rồi, xong rồi, thôi mình đi.
Chà ng trai đứng lên, nhÆ°ng…lạ quá, mông nó dÃnh cứng nÆ¡i cái ghế, nó nhổm lên nhổm xuống, nó lắc qua lắc lại cÅ©ng không tà i nà o ra được. Mồ hôi vã ra nhÆ° tắm, cái bản mặt nó đã Ä‘en, bây giá» lại cà ng Ä‘en hÆ¡n, lại thêm cái luôi lấp-ló Ä‘Ã ng sau ngoe-nguẩy, cuối cùng nó Ä‘Ã nh xuống nÆ°á»›c:
-Ông Hai à ! Thôi tôi xin ông cho tui đi, tôi gia-hạn cho ông thêm ba năm nữa đó!
-Äược, tôi đồng ý!
Chà ng trai đó đúng là thằng quỉ, được phép ông Hai nó dứt mông ra vá»t lẹ khá»i nhà nhÆ° má»™t mÅ©i tên!
Ba năm nữa lại trôi qua, lần nà y rút kinh-nghiệm, thằng quỉ đứng ngoà i nhà nhón gót chống tay và o cá»a sổ gá»i:
-Ông Hai ơi, đến ngà y giỠrồi nhé! Chuẩn bị đi thôi!
-Äợi tôi má»™t chút thay quần áo đã, không lâu đâu!
Ông Hai ra ngoà i đứng bên thằng quỉ:
-OK. Ta đi thôi!
Thằng quỉ lúng-túng cả hai tay nó không thể nà o nhấc lên được, nhÆ° là có ai hà n và o cái khung cá»a váºy, nó vặn nó vẹo muốn gãy cả cổ tay mà không cách nà o ra được. Biết lại mắc bẫy nữa, nó ứa nÆ°á»›c mắt năn-nỉ:
-Thôi ông Hai ơi, tôi gia-hạn cho ông thêm ba năm nữa, ông thả tôi ra nhé!
Ông Hai cằn-nhằn:
-Cáºu là m gì kỳ váºy, mấy lần tôi chá» mà cáºu cứ dung-dằng. Lần sau còn váºy thì cáºu biết tay tôi.
-Thôi mà ông Hai, tôi nói là ba năm nữa mà !
Rút được tay ra, thằng quỉ chạy trối chết không dám quay lại nhìn! Ông Hai vẫn thoải-mái cho đến hết thá»i hạn ba năm. Lần nà y thằng quỉ sợ cái nhà ông Hai quá, không dám đến gần, nó đứng Ä‘Ã ng sau góc vÆ°á»n, gân cổ lên la lá»›n:
-Ông Hai Æ¡i, chuẩn bị chÆ°a? Äến giá» rồi!
-Tôi cÅ©ng sẵn-sà ng rồi! NhÆ°ng nà y, hượm chút đã, ngoà i vÆ°á»n có cây máºn Ä‘ang chÃn Ä‘á» rá»±c kìa. Hái má»™t má»› Ä‘Æ°a vá» hoả-ngục mà ăn cho đỡ khát!
Thằng quỉ nghe nói bùi tai, mon men đến gần nhìn thì quả đúng nhÆ° ông Hai nói, máºn chÃn Ä‘á» lừng. Nó nuốt nÆ°á»›c miếng nhìn trÆ°á»›c nhìn sau rồi leo lên hái ăn thoải-mái.
Ông Hai đã ra đến góc vÆ°á»n giục nó:
-Äược chÆ°a? Tôi chá» cáºu đây!
Thằng quỉ trụt xuống, nhÆ°ng tá»± nhiên cả hai tay hai chân và ngay cả cái Ä‘uôi của nó cÅ©ng dÃnh cứng và o cây máºn, nó vùng vẫy lia lịa, mấy trái máºn trong túi áo túi quần rá»›t tung-toé ra hết! Nó vặn vẹo muốn gãy cả lÆ°ng mà cÅ©ng không ra được. Nó vừa giá»±t tay giá»±t chân vừa chá»i thá». Ông Hai chạy và o nhà lấy cái Ä‘ai da ngà y xÆ°a thÆ°á»ng thắt ngang lÆ°ng để đóng già y. Ông vụt lia-lịa và o lÆ°ng và o mông nó:
-Tao nói cho mà y biết, mấy lần rồi không đi, mà y mà còn xớ-rớ tới nhà tao là tao cho chết!
Thằng quỉ bị đòn Ä‘au quá, khóc ầm lên, nó thá»:
-Tui xin ông, tui xin ông, tui thỠlà không bao giỠđặt chân đến cái nhà của ông nữa. Cho tui đi, cho tui đi, ông Hai ơi!
-Mà y nói thì giữ lá»i nhé. Má»™t…hai…ba…roi cho mà y nhá»›!
Vừa nói ông Hai vừa ráng hết sức vụt cho nó ba cái nhÆ° trá»i giáng. Nó rứt ra được khá»i cây máºn biến mất nhÆ° là n khói.
Ông Hai vẫn vui hưởng tuổi già trong sá»± sung-túc. Cho đến má»™t hôm, ông thấy trong ngÆ°á»i “khó ởâ€, biết là đến ngà y ra Ä‘i, ông dặn vợ con lúc nà o ông chết thì nhá»› bá» và o hòm cái áo da đẹp nhất ngà y xÆ°a ông thÆ°á»ng mặc và o mùa lạnh. Rồi ông ra Ä‘i thảnh-thÆ¡i.
Qua má»™t thế-giá»›i khác, ông Hai nhìn má»i thứ khác thÆ°á»ng quá. NgÆ°á»›c nhìn lên phÃa Thiên-Ä‘Æ°á»ng rá»±c sáng, ông lững-thững leo lên từng báºc cấp táºn cá»a, ngần-ngại má»™t lát, ông Ä‘Æ°a tay gõ cá»a. Thánh Phêrô, hé cá»a nhìn ra thấy ông Hai, nháºn ra ngay ông già cứng đầu năm nà o:
-á»’! Ông chủ nhà ngà y xÆ°a đây rồi! Nà y tôi Ä‘Ã nh phải nói thá»±c cho ông biết, ông đã bán linh-hồn cho ma quỉ rồi, sổ Thiên-Ä‘Ã ng gạch tên ông từ lâu. Äã bán linh-hồn cho quỉ thì xuống mà ở vá»›i chúng. Sorry nhé!
Nói rồi Thánh Phêrô đóng cá»a lại. Ông Hai Ä‘Ã nh thất-thểu lần bÆ°á»›c Ä‘i xuống. Äến cá»a hoả-ngục, ông cÅ©ng không muốn và o, nhÆ°ng còn lá»±a chá»n nà o nữa! Ông gõ cá»a. Má»™t thằng quỉ Ä‘en thui hé cá»a nhìn ra, Ä‘á»™t-nhiên nó đóng cá»a cái rầm, chốt khoá lách cách mấy lần. Ông Hai nghe nó la lá»›n bên trong, đúng là thằng quỉ hồi xÆ°a:
-Ông già đóng già y tá»›i đây rồi, lẹ lên tụi bay, khoá cá»a trÆ°á»›c đóng cá»a sau hết lại, bằng má»i giá tụi bay đừng để lão lá»t và o trong nà y. Lão mà và o đây là tụi bay dÃnh chùm, gãy sừng đứt Ä‘uôi hết! Äứa nà o có gan leo ống khói chun ra Ä‘uổi lão Ä‘i dùm!
Chẳng thấy thằng quỉ nà o ra cả, ông Hai đứng tần-ngần má»™t lúc rồi lại từng bÆ°á»›c Ä‘i lên cá»a Thiên-Äà ng. Gõ cá»a, Thánh Phêrô hé cá»a nhìn ra:
-Lại ông nữa! Äã bảo là tên ông gạch lâu rồi! Không có chá»— cho ông nữa mà !
Ông Hai năn-nỉ:
-Dạ ! Xin thánh Phêrô thương dùm chứ ở dưới đó cũng không cho con và o!
Thánh Phêrô cương-quyết:
-Äã bảo không là không! ChÃnh tôi nhắc ông mấy lần xin cho được rá»—i linh-hồn mà ông có nghe tôi đâu!
-Váºy thôi, nếu Thánh-nhân không cho và o thì Thánh-nhân nháºn dùm chiếc áo nà y báºn cho đỡ lạnh!
Vừa nói ông Hai vừa cởi cái áo da ra. Thánh Phêrô chưa hiểu ất giáp gì, thì ông Hai giục chiếc áo da và o bên trong hà nh lang của Thiên-đà ng. Thánh Phêrô tròn mắt ngạc-nhiên nhìn theo cái áo, thừa lúc đó, ông Hai len mình lách và o ngồi bệt lên trên chiếc áo.
Thánh Phêrô nổi nóng:
-A! Ông già nà y, ông không được ngồi đây đâu! Ông phải ra bên ngoà i.
-Không, tôi không ra! Chẳng ai cho tôi một chỗ nà o nữa hết!
Thánh Phêrô nắm lấy tay ông Hai kéo ra:
-Ông không thể ngồi nơi hà nh lang nà y được, phải ra ngoà i!
-Không, tôi không ra! Hà nh lang hà nh liếc gì cÅ©ng được, cho tôi ngồi đây Ä‘i mà ! Ông Hai trì lại, nhất định không nhúc nhÃch.
Thánh Phêrô Ä‘Ã nh và o trong gá»i Chúa Giêsu ra phân-trần:
-Lạy Thầy, đây là ông già hồi xÆ°a Thầy trò mình có ghé nhà nghỉ chân. Ông ta đã bán linh-hồn cho ma quỉ rồi. Hồi đó con nhắc ông ta là xin cho được rá»—i linh-hồn, ba lần ông ta Ä‘á»u không xin. Bây giỠông ta đòi và o ngồi đây, con Ä‘uổi cách nà o cÅ©ng không ra!
Chúa Giêsu mỉm cÆ°á»i:
-Thôi! Phêrô ạ, để ông ấy ngồi đây cÅ©ng được, dù sao thì ông ta cÅ©ng đã là m hết cách để khá»i mất linh-hồn rồi!
BỠđá xanh.
(Sưu tầm và phóng-tác)
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn