DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - TRUYỆN Cá»” TÃCH
Người đăng
Thông điệp
Quản lý
Ngày tham gia: 08/09/2007 Bài gửi: 66 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 6 lần trong 6 bài viết
gửi: 24.02.2008 Tiêu đề: TRUYỆN Cá»” TÃCH
TRUYỆN Cá»” TÃCH
CHƯA ÃƯỠC KỂ
Lm Nguyá»…n Tầm ThÆ°á»ng, SJ
Sau khi nhấp miếng trà , cụ cháºm rãi đặt chiếc ly sà nh nhá» xuống mặt bà n Ä‘en bóng mà u gá»— gụ, bắt đầu câu chuyện:
- Ngà y xá»a ngà y xÆ°a...
Cụ má»›i bắt đầu có thế, lÅ© trẻ đã thiu thiu ngủ. Cụ dừng lại không kể nữa. Duy nhất còn đứa bé tò mò xin cụ đừng vì lÅ© trẻ kia mà bá» dở. Hai ông cháu bên buổi chiá»u tháng tÆ°, rù rì tâm sá»± vá»›i nhau. Rồi cụ chết Ä‘i, câu truyện truyá»n lại cho đứa trẻ duy nhất ấy. CÅ©ng may, vì thế mà hôm nay còn dấu tÃch câu truyện nà y.
Ãứa bé đó rồi cÅ©ng đến ngà y thà nh cụ già . Ngà y ná», cụ già thứ hai nà y cÅ©ng láºp lại y chuyện xẩy ra hÆ¡n ba phần tÆ° thế ká»· vá» trÆ°á»›c. Ãặt ly trà xuống chiếc khay, cụ bắt đầu:
- Ngà y xá»a ngà y xÆ°a...
Má»›i bắt đầu có thế, cụ nghÄ© đến ngà y còn bé nhÆ° mấy đứa trẻ đây, lÅ© trẻ ngà y xÆ°a đã ngủ hết nên không đứa nà o biết được câu truyện u uẩn kỳ thú nà y, chỉ riêng chú bé là chÃnh cụ được biết thôi, cảm Ä‘á»™ng, cụ rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt. LÅ© trẻ thấy cụ khóc, chẳng đứa nà o hiểu gì, chúng cùng nhau cÆ°á»i rồi kéo nhau chạy. Còn lại má»™t đứa táºt nguyá»n thấy cụ khóc, nó thÆ°Æ¡ng cụ ở lại kiên nhẫn nghe. DÄ© nhiên cụ già rồi cÅ©ng chết Ä‘i. May mắn nhỠđứa ốm yếu ấy mà câu truyện không bị tuyệt tÃch. Ãứa bé thấy câu truyện ly kỳ, nó ngà y ngà y ôn lại để nhá»›. Sinh ra Ä‘á»i táºt nguyá»n, trà kém, nó phải phấn đấu lắm má»›i nhá»› được câu truyện. Ngà y nà o cÅ©ng phải tá»± kể cho mình nghe kẻo sợ quên mất. Rồi má»™t ngà y kia cÅ©ng già theo thá»i gian. Ãến lúc biết mình gần đất xa trá»i, cáºu nhá» tà n táºt ngà y xÆ°a ấy, bây giá» là cụ già chống gáºy đỡ từng ngà y. TrÆ°á»›c khi chết không bao lâu, cụ già thứ ba nà y gá»i đám trẻ lại, kể cho chúng nghe câu truyện năm xÆ°a.
- Ngà y xá»a ngà y xÆ°a...
Cụ má»›i bắt đầu tá»›i đấy thì đã có đứa bá» Ä‘i. LÅ© trẻ nà y lạ lắm, chúng không thể hiểu mấy tiếng "ngà y xá»a ngà y xÆ°a" là gì, đối vá»›i bá»n trẻ nà y, chúng tưởng cụ nói ngôn ngữ của ngÆ°á»i chết. Má»—i đứa xách theo đôi giầy có bánh xe, gắn và o chân, chúng chạy vù vù nhÆ° gió là m cụ chóng mặt. Câu truyện hay quá. Cụ tiếc vì có khi câu truyện tuyệt tÃch mất. Chỉ còn lại có đứa cháu ngoại bị bố bá», thấy cụ táºt nguyá»n là hay ở bên cạnh mà săn sóc cho cụ. Qua đứa nà y, cụ kể hết từng chi tiết cho nó nghe.
Rồi Cụ chết Ä‘i. Có đứa cháu ngoại là ngÆ°á»i biết gốc gác câu truyện thôi. Ãến khi đứa cháu ấy vá» già thì tÃnh sÆ¡ qua mà đã ngót ngót hai trăm năm chứ đâu Ãt á»i gì. Thá»i gian Ä‘i mau thế đấy. Thấm thoát má»›i có mấy chữ "ngà y xá»a ngà y xÆ°a" mà đã hai thế ká»· Ä‘i qua.
* * *
Truyện kể rằng ngà y xá»a ngà y xÆ°a có mấy cha con lái buôn từ phÆ°Æ¡ng Bắc xuống phÆ°Æ¡ng Nam là m ăn. Há» sống bằng nghá» là m xiệc. Má»—i cha con quẩy má»™t đôi gánh tòong teng. Búa, liá»m, khóa tay, xÃch sắt đủ thứ để diá»…n trò. Có mấy con chó, cặp khỉ, hai con gà trống cho đá nhau, cặp rồng và mấy cặp rắn. PhÆ°Æ¡ng Nam hiá»n hòa, dân chúng Ä‘a số nghá» nông, ở thà nh từng là ng. Mấy cha con cứ tuần tá»± Ä‘i hết là ng nà y đến là ng khác. Má»—i nÆ¡i dăm ba bữa, diá»…n xong trò thì kéo nhau Ä‘i. Chẳng có trò gì ra trò, nhÆ°ng dân quê phÆ°Æ¡ng Nam thấy thế là lạ mắt lắm rồi. Chá»— nà o đông đúc là m ăn được, cha con há» dừng chân lâu hÆ¡n. Há» cÅ©ng chỉ ở lâu vừa đủ, nghá» nghiệp mà , không bao giá» tham lam ở chá»— nà o lâu quá, cho dù có là m ăn được, há» sợ ở lâu dân chúng sẽ há»c mất nghá». Chịu khó chông gai, rà y đây mai đó, dân chúng chá»— nà o cÅ©ng là khách má»›i, nên đến đâu cÅ©ng có ngÆ°á»i vá»— tay.
Vùng quê mà . XÃch sắt, để cho ngÆ°á»i xem khóa tay hẳn hoi rồi lão chỉ trùm tấm khăn Ä‘á» lên, múa má»™t vòng là ngÆ°á»i xem có thể hoa mắt, lão gỡ xÃch ra lúc nà o không hay. Búa liá»m sáng choang, khách xem thá» chém thì cây chuối lá»›n nhÆ° đầu ngÆ°á»i cÅ©ng đứt ngá»t, thế mà lão chém bùm bụp và o mấy đứa con không đứa nà o bị sao cả. Dân quê cứ lè lưỡi ra kinh ngạc. Nhiá»u ngÆ°á»i tin rằng cha con há» có bùa ngải. Lão ta biết tâm lý đám nhà quê lắm. Thỉnh thoảng lim dim nói dăm ba câu thần chú, nói mà là m nhÆ° cố ý không cho ngÆ°á»i khác biết. Lão là m ra có vẻ che che, Ä‘áºy Ä‘áºy. Ấy thế má»›i ăn tiá»n. Dân chúng cà ng tin cha con lão có phép mầu. Chuyện ma quá»· bùa ngải lúc bấy giỠđắt khách lắm. Chả mấy ngÆ°á»i không tin có những chuyện hoang tưởng ấy. Mấy cha con Bắc phÆ°Æ¡ng biết rõ yếu tố dân phÆ°Æ¡ng Nam, cứ đấy mà móc túi tiá»n. CÅ©ng có những tay thông minh, lăm le muốn cắp nghá». NhÆ°ng đó chỉ là chuyện hão, lão luyện, giang hồ tứ phÆ°Æ¡ng thì sao mà qua mặt lão già được.
Ở vùng kia có hai là ng xÃch mÃch nhau, má»™t bên há» Lê, má»™t bên há» Trần rồi thù háºn mãi vá» sau. Má»™t bên trồng bắp, má»™t bên trồng lúa. Lão lái buôn má»›m tà mồi, bà y mÆ°u cho bên trồng lúa thuê ngÆ°á»i từ xa đến mua hết râu bắp ngô của là ng bên. Giá bao nhiêu cÅ©ng mua, dân chúng Ä‘ua nhau vặt hết râu bắp Ä‘em bán. Ai ngá» khi cái bắp không còn râu che chở, nó không lá»›n lên được. Ãến ngà y mùa, má»™t ruá»™ng bắp lèo tèo được và i cái. Mất mùa, dân chúng là ng trồng bắp đói khốn khổ, phải là m công vay nợ cho dân là ng trồng lúa. Dân bên trồng lúa khoái lắm vì thấy mình thông minh vượt bá»±c. Bây giá» già u có, là m chủ, có kẻ hầu ngÆ°á»i hạ. Mối háºn ấy sâu lắm. Bên trồng bắp phải tìm cách mà rá»a nhục.
Lão lái buôn lại bà y trò khác, cha con lão xui bên trồng ngô gởi ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng xa đến mua móng chân trâu. Lợi quá, có mấy cái móng mà bán được bao nhiêu con bạc. Dân là ng trồng lúa cáºy hết móng chân trâu mà bán. Ãến mùa rét, trâu không cà y được, lăn ra mà chết. Cứ thế, ngÆ°á»i cà y thay trâu. Dân bên trồng bắp cÆ°á»i đến nôn ruá»™t vì đã trả thù được. Bên nà o cÅ©ng tá»± nháºn là thông minh cá»±c kỳ nên cả hai Ä‘á»u khốn khổ, đói rách lầm than.
Lão lái buôn cứ quẩy đôi gánh toòng teng giả ngu giả Ä‘iếc, bị dân phÆ°Æ¡ng Nam gá»i là lão già dốt nát. Vá» sau, mãi mãi vá» sau, con cái dân phÆ°Æ¡ng Nam bao giá» cÅ©ng nháºn mình thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i. Dân nà o chê há» dốt là chết ngay. ThÃch khen lắm. Lão lái buôn xúi giục, bà y mÆ°u cho mấy tay trưởng là ng thôi, rồi giấu mặt. Dân cứ tin rằng thông minh kia, mÆ°u chÆ°á»›c ná» là của là ng mình chứ ai hay là do chÃnh lão lái buôn kia bà y trò. Con cái há» cÅ©ng cứ tin là há» thông minh. Vì thông minh nên há» không bao giá» tá»± đặt vấn Ä‘á». Thông minh, thế tại sao há» không già u có? Thông minh, thế tại sao lại cứ triá»n miên nghèo đói hết Ä‘á»i cha đến Ä‘á»i con? Há» không cần biết, há»… mà được khen là thông minh thì hà i lòng rồi. Vá» sau, ai muốn gì của con dân phÆ°Æ¡ng Nam thì cứ bảo là há» thông minh nhất, thế nà o cÅ©ng được việc. Chuyện gì cÅ©ng có nguồn gốc cả đấy.
Cặp rồng và rắn của tay lái buôn cứ nhÆ° yêu tinh. Chúng là m đủ trò. Tinh khôn quá»· ma. Lúc ấy dân phÆ°Æ¡ng Nam nhà nà o cÅ©ng nuôi rồng, không có rắn. Hồi đó ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Nam chỉ nói "rồng tiên" chứ không nói "rồng rắn" nhÆ° bây giá». Tại sao bây giá» lại nói là "rồng rắn"? Câu chuyện khá dà i dòng. Cái gì cÅ©ng phải có nguyên nhân của nó. Hồi đó là ng nà o cÅ©ng có từng bầy rồng. Mùa há»™i, rồng bay khắp trá»i Nam, cứ nhÆ° lụa Ä‘Ã o trong gió xuân. Dân Nam nuôi rồng để múa há»™i. Các ngà y há»™i là ng là chiêng, trống, cồng âm vang lÆ°ng trá»i. Trai gái là ng nà y đối tà i mÆ°u lược là ng kia. Vui lắm chứ không nhÆ° bây giá». Há»™i hè liên miên. Dân phÆ°Æ¡ng Nam thÃch Ä‘Ã n ca múa hát. Má»—i kỳ há»™i là dăm ba ngà y, có khi cả tháng. Ãá»i sống thong thả, thÆ° thái, an hòa. Vì thế nhà ai, là ng nà o cÅ©ng có rồng. Hồi ấy không có vẽ rồng, khắc rồng nhÆ° bây giá». Nhất là không ai là m rồng giả bằng giấy. Vì có nhiá»u rồng tháºt. Ãêm rằm là trai thanh, gái lịch cưỡi rồng vá»n trăng cứ nhÆ° tiên bay lượn. Ãẹp lắm. Vui lắm. Thanh bình bốn bể.
Tay lái buôn từ phÆ°Æ¡ng Bắc Ä‘em theo cặp rắn và rồng để là m xiệc. Vá» sau nà y, bao nhiêu Ä‘á»i nghiên cứu mà cÅ©ng không rõ là con rồng của tay lái buôn kia có là rồng tháºt hay chỉ là con rắn già . Những nhà chuyên môn tìm hiểu không đồng ý vá»›i nhau. Rồng tại sao nó trÆ°á»n nhÆ° rắn? Rồng phÆ°Æ¡ng Nam chỉ bay và nhà o lá»™n. Muốn Ä‘i là bay mà tá»›i. NhÆ°ng con rồng của lão lái buôn cứ trÆ°á»n dÆ°á»›i đất không ngại sâu bá», đất dÆ¡. Nó là m nhiá»u trò rất thông minh, kỳ tà i, dân chúng xem biểu diá»…n mà mát mắt, không ai mà không say mê con rồng của tay lái buôn. Chỉ có Ä‘iá»u nó không thanh tao thôi. Phe nghiên cứu dốt thì kết luáºn Ä‘Æ¡n giản rằng đấy chỉ là con rắn già , không phải rồng, kết luáºn váºy là dá»… nhất! Phe muốn tá» ra mình là nhà nghiên cứu trà thức thì nói đấy là rồng tháºt, nhÆ°ng sống chung vá»›i rắn, được huấn luyện để là m trò vá»›i rắn nên nó pha máu rắn. Chả biết bên nà o đúng, nhÆ°ng câu chuyện là thế.
NhÆ° truyện đã kể, rồng phÆ°Æ¡ng Nam chỉ nuôi để chÆ¡i vui trong ngà y há»™i. Từ khi lão lái buôn phÆ°Æ¡ng Bắc tá»›i, Ä‘em theo con rồng kia, nhiá»u dân là ng quê thấy hay quá, thuê lão lái buôn dạy cho con rồng của là ng mình cÅ©ng biết trÆ°á»n, biết là m trò. Chẳng mấy chốc, những con rồng phÆ°Æ¡ng Nam cÅ©ng há»c nhiá»u trò má»›i nhÆ° con rồng của lão lái buôn. Từ là m trò đến há»c cách đấu nhau. Từ những ngà y ấy, má»—i ngà y há»™i là đem rồng ra đấu, dân chúng đứng chung quanh vá»— tay gà o thét cổ võ. Ngà y xÆ°a, có há»™i là cưỡi rồng ca múa. Nghệ thuáºt múa rồng đòi nhiá»u tà i năng, muốn ca múa phải táºp luyện, má»—i kỳ há»™i là ng là má»™t bức tranh văn hóa không dá»… vẽ đâu. Nói rằng dân phÆ°Æ¡ng Nam quanh năm ăn chÆ¡i, không có nghÄ©a là biếng nhác là m việc. Ä‚n chÆ¡i vá»›i vÅ© Ä‘iệu, vá»›i văn chÆ°Æ¡ng thi ca, hát hò quan há» là cả má»™t công trình đấy. Cho nên phải nói Ä‘á»i sống của há» là má»™t vÅ© Ä‘iệu má»›i đúng. Chẳng hạn nhÆ° bay vá»›i rồng mà thả con diá»u. Diá»u phải lên cao, mà diá»u phải đón gió cho tiếng sáo xuống trần. Cả là má»™t nghệ thuáºt tinh vi. Từ khi lão lái buôn dạy cho đá rồng thì dân chúng thÃch trò chÆ¡i má»›i nà y, không phải táºp tà nh gì, chỉ việc đứng chung quanh sân đình mà xem rồng đá nhau thôi. Vá»— tay quá trá»i. Rồng đá tóe máu, có con chết đứt đầu. Cà ng vá»— tay.
Lão huấn luyện cho rồng biết vá»n rắn. Hai con thi tà i lừa nhau xem con nà o gian xảo hÆ¡n. Con nà o lừa được con kia là thắng cuá»™c. Các ngà y há»™i sôi Ä‘á»™ng hÆ¡n xÆ°a, khác xÆ°a nhá» những cuá»™c đấu rồng. Rồng lối xóm đấu vá»›i nhau, đấu vui rồi đấu ăn thua quyết liệt. Qua là ng đó, là ng bênh cạnh cÅ©ng vui lây, lão lái buôn lại phải Ä‘i huấn luyện những con rồng khác. Hắn Ä‘i khắp nÆ¡i để huấn luyện. Cuá»™c chÆ¡i cà ng ngà y cà ng tà n bạo. Bây giỠđá rồng đã lan khắp cả. Ãể vui hÆ¡n, ngà y há»™i há» thi đá rồng là ng nà y vá»›i là ng kia. Rồng há» nà y đấu vá»›i rồng há» kia. Rồng Nam đấu vá»›i rồng Bắc. Muốn thắng thì phải có rồng hay, thế là há» tranh nhau má»i cha con lão lái buôn huấn luyện. Bây giá», mấy cha con lão không phải là m xiệc kiếm sống nữa. Không bao giá» cha con lão dạy hết nghá». Là ng nà o trả nhiá»u và ng bạc thì lão tá»›i. Má»™t thá»i gian ngắn, cha con lão gánh không biết bao nhiêu và ng vá» quê cÅ©.
Và ng bạc nhiá»u, lòng tham nổi lên, cha con lão cãi nhau, đánh nhau rồi giải tán gánh xiệc. Má»—i ngÆ°á»i má»™t giang sÆ¡n, tranh nhau gây thanh thế. Và ng bạc mà . Thế là bao nhiêu miếng võ Ä‘á»™c ác Ä‘Æ°a nhau truyá»n cho rồng phÆ°Æ¡ng Nam. Bây giá» rồng phÆ°Æ¡ng Nam má»›i có cÆ¡ há»™i há»c nghá» thá»±c thụ. Lão già trấn thủ má»™t giang sÆ¡n. Má»—i đứa con má»™t vùng. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng Ä‘em hết mÆ°u mô để thanh thế mình là báºc thầy. Ãến kỳ há»™i năm, là ng nà o cÅ©ng hồi há»™p không biết rồng nà o thắng trong cuá»™c tranh tà i. Cứ nhÆ° thế mấy mÆ°Æ¡i năm cho đến khi cha con lão lái buôn rủ nhau vá» quê cÅ©, phÆ°Æ¡ng Bắc.
Sau nà y, con cháu dân phÆ°Æ¡ng Nam tìm vá» cá»™i nguồn, nghiên cứu kỹ lại gia phả má»›i khám phá ra câu chuyện ly kỳ. Nhá»› nhé, lão là lái buôn thì chá»— nà o có và ng bạc, châu báu là lão tá»›i. Lão là tay xiệc, huấn luyện cho rồng rắn là m trò, là báºc thầy là m trò thì chÃnh lão phải biết là m trò. Cái chuyện cha con lão cãi nhau rồi giải tán gánh xiệc chỉ là má»™t trò xiệc thôi! Cha con lão giả vỠđể dân là ng phÆ°Æ¡ng Nam Ä‘ua nhau má»i cha con lão, cung phụng cha con lão dạy rồng cho riêng là ng mình. Cha con lão nháy nhau cÆ°á»i dân là ng phÆ°Æ¡ng Nam đến đứt ruá»™t mà dân phÆ°Æ¡ng Nam cứ tưởng bở. Má»™t ngà y ná», cha con lão cùng nhau ngược phÆ°Æ¡ng Bắc vá» quê vá»›i không biết bao nhiêu châu báu mà dân là ng phÆ°Æ¡ng Nam cất giữ từ thá»i tổ tiên.
* * *
Kể đến đây, cụ già chảy nước mắt. Hai đứa cháu ngồi nghe im lặng thương cụ quá. Cụ nghẹn ngà o không kể tiếp được, cụ nấc lên rồi gục đầu tắt thở.
Hai đứa cháu mÆ¡ hồ hiểu chuyện vì sao suốt Ä‘á»i cụ cứ băn khoăn khổ sở. Vá» sau hai đứa cháu ghi lại câu chuyện rồi lần mò Ä‘i tìm tiếp những Ä‘oạn cuối để chắp nối lại. Sau nà y, sống ở PhÆ°Æ¡ng Tây mà chúng là những nhà nghiên cứu lá»—i lạc nhất vá» PhÆ°Æ¡ng Ãông. Má»—i đứa Ä‘em theo má»™t dòng há», chia là m hai, má»™t tìm vá» hÆ°á»›ng Bắc, má»™t xuôi hÆ°á»›ng Nam. Vá»›i những phÆ°Æ¡ng pháp khoa há»c cá»±c kỳ tinh vi, hai đứa cháu của cụ già kia Ä‘Ã o lên những tháng ngà y của mấy trăm năm vá» trÆ°á»›c. Vệ tinh trên trá»i tìm chụp lại các bóng hình quá khứ. Các là n sóng vi âm chạy trong lòng đất. Rồi má»™t ngà y kia, thá»i gian cÅ©ng lại đến, tất cả Ä‘á»u già . Bên tách trà nhá», hai nhà nghiên cứu ấy thà nh hai cụ già , há» cháºm rãi kể truyện cho các cháu của há» nghe:
Ngà y xá»a ngà y xÆ°a... Chắc có má»™t cuá»™c đánh nhau ghê gá»›m lắm. Các cháu có biết không, cụ tìm được nhiá»u dấu vết, cụ kể các cháu nghe. Câu chuyện tÃnh cho đến nay chắc là ba, bốn trăm năm rồi. Sông ngòi thay đổi, nÆ°á»›c lÅ© trên rừng soi mòn, lụt lá»™i là m thay đổi quá nhiá»u, phải công khó lắm má»›i ghép nối lại được. Chắc chÆ°a đủ đâu. Cụ kể, mai mốt có đứa nà o Ä‘i tìm tiếp, viết cho xong câu truyện.
Những bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Ä‘Ã o được ở hÆ°á»›ng Bắc Ä‘a số Ä‘á»u có Ä‘eo má»™t thẻ đồng khắc hình dấu chữ Hồ. Còn những bá»™ xÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Nam khắc dấu in hình chữ Ngô. XÆ°Æ¡ng thì giống nhau. Khảo nghiệm cho biết má»™t trăm phần trăm là cùng má»™t nguồn gốc. DÄ© nhiên các cháu biết đó, nếu mà đánh nhau thì xÆ°Æ¡ng phải lẫn lá»™n chứ. Ãúng nhÆ° váºy, lẫn lá»™n cả hai thẻ đồng các cháu ạ. Có khi bá»™ xÆ°Æ¡ng khắc dấu Hồ nằm lẫn bá»™ xÆ°Æ¡ng mang dấu Ngô. NhÆ° là hai bá»™ xÆ°Æ¡ng Ä‘ang váºt lá»™n vá»›i nhau. Rất nhiá»u nhÆ° thế. Khắp cả. Hà ng trăm, hà ng ngà n, hà ng triệu, không biết cÆ¡ man nà o mà đếm. ChÃnh vì váºy mà ngÆ°á»i ta cho rằng có cuá»™c chiến tranh rất dữ dá»™i.
Cụ không kể chuyện ma đâu, chuyện có tháºt đấy. Trong má»™t tối kia, ở chân rặng núi, oan hồn ngÆ°á»i chết khóc ngất. Tiếng khóc kỳ lạ ai oán ghê lắm. Bên cánh rừng ná», xình từ cái hồ nông nÆ°á»›c gẳn lên mùi thối xác ngÆ°á»i. Ghê lắm. Nhặng bay Ä‘Ã n Ä‘Ã n, bầy bầy, o e trên những xác ngÆ°á»i chặt cụt chân tay. Ghê lắm. Ghê lắm. Có ba ngÆ°á»i không quần áo gì cả, bị lá»™t trần truồng trói ôm và o ba gốc cây bỠđói. Ngà y thứ nhất, má»™t ngÆ°á»i bị vặn đầu từ từ cho đến khi đứt mà chết. Ghê quá. Ghê quá. Cái cổ cứng váºy sao mà vặn đứt được. Thế mà vặn được đấy. Hai mắt lồi lên. Cà ng vặn nó cà ng lồi. Sau cùng nó rá»›t ra ngoà i. Ãầu mà , đỉnh cao trà tuệ mà . Ãến ngà y thứ hai. NgÆ°á»i kế tiếp. Không bị bịt mồm gì cả, cứ để thế cho la hét. Ghê quá. Há» lấy dao khoét háºu môn rồi kéo hết ruá»™t ra. Ghê quá. Tiếng la Ä‘inh tai, buốt thấu óc. Vì thế dân phÆ°Æ¡ng Nam vẫn nói, "Ä‘au nhÆ° cắt ruá»™t." Cái gì cÅ©ng phải có nguyên cÆ¡, nguồn cá»™i. LÅ© trẻ nhá» la lên. Cụ kể chuyện ma! Ghê quá! Ghê quá! Cụ kể chuyện ma! Không đứa nà o dám nghe.
Cụ già biết nói ra không đứa nà o tin. NhÆ° chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng. Sá»± tháºt là m ngÆ°á»i ta sợ. Sá»± tháºt bao giá» cÅ©ng là sá»± tháºt. Nó còn đó không bao giá» phai mà u. Chỉ có Ä‘iá»u ai không dám nghe hay không muốn nghe thì đừng nghe thôi. LÅ© nhá» không tin chuyện có tháºt. Chúng bảo là cụ kể chuyện ma. Ãến khi cụ Ä‘em cái máy thu hình quá khứ ra bấy giá» chúng má»›i kinh hoà ng. Máy móc Ä‘iện tá» thần kỳ, khi những tÃn hiệu tìm thấy xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i dÆ°á»›i đất, chỉ việc báo cho cái máy vệ tinh ở trên trá»i là chúng nó phóng những tia vi Ä‘iện vô cùng mầu nhiệm tìm bắt tất cả những gì liên quan đến bá»™ xÆ°Æ¡ng ấy. Vá»›i máy móc nhÆ° thế thì là m sao mà giấu được quá khứ.
Các cháu đừng sợ, không có ma quá»· gì cả, há» là những con ngÆ°á»i nhÆ° các cháu. Xem lại những hình ảnh ấy mà thÆ°Æ¡ng há». Các cháu có biết há» là ai không? Là tổ tiên của các cháu đấy! Các cháu sợ tổ tiên của mình à ? Vá»›i những chiếc máy nà y không còn gì giấu kÃn được nữa. Các cháu sống thế nà o thì mai sau lịch sá» ghi lại y nhÆ° thế. Không thể giấu được. Kinh Thánh bảo không có gì giấu kÃn mà không bị tá» lá»™ ra. Ãúng nhÆ° thế.
- ThÆ°a cụ, thế những ngÆ°á»i giết há» là ai? Là ngÆ°á»i Ä‘eo dấu chữ H hay chữ N.
- Cụ không cho các cháu biết được. Cụ muốn các cháu thỠtự tìm xem.
Má»™t đứa khác lại há»i:
- Thưa cụ, là m sao mà hỠthù ghét nhau như thế?
- À, chuyện nà y mới dà i, cụ cũng để xem cháu nà o tìm được lý do.
Hai câu há»i ấy cụ biết chứ, mà đau lòng quá không trả lá»i nổi. Cụ thấy chÃnh mình cÅ©ng sợ sá»± tháºt. Kinh Thánh nói sá»± tháºt sẽ giải phóng chúng con. Bây giá» chạm sá»± tháºt, cụ thấy linh hồn buồn quá. Khi Ãức Kitô bị đóng Ä‘inh, tổng trấn Philatô cÅ©ng há»i câu há»i ấy: Sá»± tháºt là gì. Cụ ngÆ°ng câu chuyện không kể tiếp nữa.
Mấy đứa bé tò mò tiếp tục há»i chuyện nhau. Hai đứa ra chiá»u thông minh:
- Tao biết là m sao tụi nó đánh nhau rồi!
- Mà y không được gá»i là "tụi nó", cụ đã chẳng bảo há» là tổ tiên của mình đó sao.
- Ừ, đúng rồi, tao biết là m sao tổ tiên chúng ta đánh nhau, tại hỠdạy cho bà y rồng đánh nhau đấy, lúc nà o cũng muốn rồng nhà mình thắng, rồi rồng là ng mình phải thắng, nên hỠmới thù nhau. Ai cũng muốn rồng là ng mình là vua.
- NhÆ°ng mà tao biết há» dạy cho rồng đánh nhau là ngà y xá»a ngà y xÆ°a, có má»™t ông lái buôn từ phÆ°Æ¡ng Bắc...
- Nhưng mà là m sao ông lái buôn lại dạy cho tổ tiên ta đem rồng của mình ra đấu nhau?
- Ờ.. á».. tao không biết!
Ãể trả lá»i câu há»i ấy, sau nà y má»™t đứa Ä‘em hết Ä‘á»i mình tìm kiếm. Thế là mất mấy trăm năm sau con cháu phÆ°Æ¡ng Nam má»›i có câu trả lá»i. NhÆ°ng rồng của dân phÆ°Æ¡ng Nam không còn là rồng nhÆ° ban đầu nữa, nó không biết bay, nó thÃch trÆ°á»n dÆ°á»›i đất, quanh co, mÆ°u mô nhÆ°ng không hút nÆ°á»›c phun lên trá»i nhÆ° rồng ngà y xÆ°a. Rồng của những vÆ°Æ¡ng quốc lân bang bÆ¡i lá»™n vùng vẫy ngoà i khÆ¡i sóng nÆ°á»›c Thái Bình DÆ°Æ¡ng, tranh Ä‘ua vá»›i trá»i, hưởng phúc lá»™c thiên nhiên mây gió trá»i ban. Rồng phÆ°Æ¡ng Nam chỉ loanh quanh trên bá», nhiá»u con lá»™n xuống biển, ôi! chết không biết bao nhiêu là cÆ¡ man.
Sau bao năm tìm kiếm, hai đứa cháu đến thăm cụ. Những ngà y cuối Ä‘á»i, cụ thao thức, buồn lặng lẽ trong hồn, cụ há»i:
- Tại sao rồng chung quanh bơi khắp Thái Bình Dương, còn rồng dân phương Nam thì không?
Ãứa cháu của cụ thà nh má»™t nhà nghiên cứu lá»—i lạc, bảo cụ rằng:
- Trải qua mấy trăm năm, bây giá» gá»i là rồng chỉ vì gốc tÃch ngà y xÆ°a thôi, theo nghiên cứu thì rồng phÆ°Æ¡ng Nam hết chất rồng rồi.
Cụ già sá»ng sốt. Ngạc nhiên kinh hoà ng há»i:
- Thế.. thế là rắn mất rồi sao?
Cụ già run lên. Ãứa cháu nhìn cụ không biết phải là m gì. Rung toà n thân ngÆ°á»i, cụ nấc lên rồi chết.
Ãứa cháu, nhà nghiên cứu lá»—i lạc, nhá»› lại ngà y xÆ°a cụ không dám trả lá»i khi nó há»i: "Là m sao há» ghét nhau thế." "Bên nà o có dấu chữ H, bên nà o chữ N." Bây giỠông ta hiểu, cụ sợ sá»± tháºt không dám trả lá»i. CÅ©ng nhÆ° bây giá», chÃnh ông ta chỉ nói cho cụ biết là rồng phÆ°Æ¡ng Nam hết chất rồng rồi, chứ không dám trả lá»i hẳn câu há»i của cụ váºy bây giá» là rắn rồi sao. Ông ta nhủ thầm, lại tá»›i phiên mình sợ sá»± tháºt. Còn lại hai ngÆ°á»i, ông ta quay sang há»i ngÆ°á»i bạn cÅ©, kẻ mà lúc nhá» ngồi nghe cụ kể chuyện rồi sau đó hai đứa đã Ä‘ua tà i trà thức xem ai biết nhiá»u, ông há»i:
- Bây giá» có cách nà o là m cho rồng dân phÆ°Æ¡ng Nam trở thà nh rồng tháºt mà ganh Ä‘ua vá»›i các rồng lân bang được không?
NgÆ°á»i bạn năm cÅ© thản nhiên trả lá»i bằng má»™t câu tiếng ngoại quốc: "I DON'T KNOW. I DON'T CARE." Rồi bá» Ä‘i.
Còn lại má»™t mình. Ông cÅ©ng không biết rồi đây có cách nà o rồng phÆ°Æ¡ng Nam bay lá»™n hà o hùng nhÆ° rồng tháºt của mấy trăm năm vá» trÆ°á»›c nữa không hay là hết chất rồng tháºt mất rồi. Ông ta cặm cụi ghi lại tất cả nối kết của mấy Ä‘á»i các cụ xÆ°a Ä‘ang kể mà chết ngang chừng, thà nh má»™t câu chuyện. Câu chuyện bắt đầu bằng mấy chữ: Ngà y xá»a ngà y xÆ°a...
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn