GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 26
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 026
 Lượt tr.cập 055381198
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 20.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Chuyện phiếm Thằng Mõ (Tập 2)

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Phiếm luận - Phiếm đàm
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Phiếm luận - Phiếm đàm 
Người đăng Thông điệp
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 26.09.2009    Tiêu đề: Chuyện phiếm Thằng Mõ (Tập 2) Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Chuyện phiếm “Thằng Mõ”


Một hiện tượng vô cùng ngạc nhiên, một chiếc máy bay trực thăng từ đâu bay đến làng Thằng Mõ sinh sống, đáp xuống, bốn người ăn mặc chỉnh tề bước ra đi thẳng vào túp lều của Thằng Mõ hồi lâu, bốn người này ra ngoài đứng nghiêm thẳng người, từ trong lều một bóng người ăn mặc tươm tất dáng người tương tự Thằng Mõ đi ra và bốn người kia cuối mọp chào rồi cùng bước lên máy bay bay đi. Từ đó dân làng không còn thấy bóng dáng của Thằng Mõ nữa.

Sự biệt tăm biệt tích của Thằng Mõ không làm sứt mẻ mãi mai nào cho dân làng, bởi Mõ là thành phần cùng đinh của giai cấp xã hội. Tuy nhiên từ những trẻ nhỏ đến những Cụ ông Cụ bà không thể không nhớ Mõ vì Mõ dễ sai dễ khiến, ai nhờ lao động gì Mõ cũng vui vẻ đáp ứng, nay không có Mõ cả làng như thiếu vắng cái gì làm ray rức mọi người.

Dần dần dân làng kháo nhau, tội nghiệp Thằng Mõ cái thời chống giặc dốt, xóa nạn mù chữ, Mõ không tiền mua tập vở viết mực, phải dùng lá chuối tươi làm giấy, dùng hạt mồng tơi làm mực, giờ lên lớp Mõ tự biết thân phận mình bần cùng ngồi trong hốc cuối bàn, cũng không dám lên tiếng, nhưng được cái chăm chỉ và siêng năng. Khi rỗi một chút thôi là Mõ lấy ngón tay vẽ chữ dưới đất, miệng đọc. Mõ vẽ chữ A thì nói to “a” này, vẽ chữ T thì nói “tê” này. Mõ tập viết 24 chữ cái, chữ O Mõ la to “o” này, Chữ M Mõ la to “em” này. Mõ viết một loạt các chữ : N K N H U Ơ – O K M H O R Q N. N T T, rồi đọc to : anh ca anh hát u ơ – o ca em hát o rờ cu anh, anh tê tê. Hoạ vô đơn chí dân làng không biết Mõ đang tập đọc chữ, mà cho rằng Mõ nói tục, Mõ bị một trận chưởi bới tơi bời hoa lá của mọi người ưu ái ban cho. Mõ không buồn giận ai, Mõ chỉ cười vì thường xuyên bị khinh chê quen rồi, hơn nữa Mõ chẳng có gì để mất, vẫn sinh hoạt thông thường, tối tối thì đến Đình Làng học chữ. Mõ chóng mau biết đọc biết viết, lúc rảnh rỗi Mõ đi lượm lặt tất cả sách báo cũ, mới, mang về nhà đọc. nhờ đó tích lũy được một mớ chuyện thời sự, chuyện tiểu thuyết, chuyện chiến tranh, Mõ trở thành “Người kể chuyện” năm trên bảy dưới, đầu đít ngược xuôi cho lớp thính giả ngoài giờ lao động hả hê nghe.

Đôi lần Mõ hợm mình lớn tiếng phê bình : “Cứ cái cách giải quyết theo cái gọi là giáo dục, xử phạt hành chánh thì sẽ không bao giờ hết các tệ nạn xì ke ma tuý, đĩ diếm, tham nhũng, cướp giựt…” Cán bộ Nhà nước vi phạm luật phải bị tội gấp hai vì có học vấn, biết luật, lãnh lương bằng tiền của dân đóng góp, cớ sao đình chỉ công tác chổ này để rồi qua chổ khác vẫn làm chức lớn? Xì ke ma tuý vào trại cai nghiện thì có người trong trại bán nha phiến. Đem bọn này cùng với thành phần ghiền ma tuý thả lên đảo Hoàng Sa cho xong, khỏi phải tốn tiền của dân đóng góp. Thành phần đĩ diếm, bỏ tù lao động công ích cho đến lúc tuổi 50 mới tha ra. Tội tham nhũng xử tử ngay khi Toà phán án. Kẻ cướp đem chặt hai chân, kẻ giựt đem chặt hai tay. Có người khuyên Mõ không nên nói bậy Công An bắt bỏ tù, Mõ không sợ, ở tù có cơm ăn không phải lo.

Đặc biệt khi kể về chuyện chiến tranh, Mõ kể rất chi tiết hai bên dàn trận thế nào, lực lượng quân lính ra sao, trang bị súng ống thứ gì, bắn giết nhau ai thắng ai thua, như là chính Mõ có mặt tại chỗ. Thỉnh thoảng Mõ ngừng kể thêm vào tiếng tặc luỡi, hít hà tiếc rẻ nói : “Thật tức cười chiến sự ở Trung đông, cùng là thờ Đấng Ala mà bắn giết nhau chí cha chí ché. Cùng thờ Thiên Chúa Ba Ngôi mà bên này giết Giám Mục Linh Mục bên kia, bên kia cũng trả đủa y chang như vậy, ắt là phải có hậu thuẩn không phải anh cả là nước Nga thì cũng là nước Mỹ.”

Mõ cứ thao thao bất tuyệt rồi lại kể về chiến sự Việt Nam thời trước năm 1975. Quân lính Mỹ hung hăng như con bọ xít, bắn phá lung tung nhưng rồi chạy dài, cuốn gói về nước mà theo lời rỉ tai “súng ống của bọn thực dân Mỹ là súng dỏm, bắn không chết ai, bộ đội cụ Hồ cứ xông lên…”

Chuyện gì giấu kín bí mật cách mấy, thời gian rồi cũng bị rò rỉ. Trong một doanh trại đặc biệt canh gác cẩn thận, có những hệ thống bảo vệ bằng tia hồng ngoại của Bộ Quốc Phòng Mỹ, người ta biết được có nhiều nhân vật tai to mặt bự vừa là các Chánh trị gia Mỹ vừa là các Tướng tá quân đội Mỹ ra vào khẩn trương với nhiều cuộc hợp loại bỏ túi (loại mạn đàm đôi ba người) nhằm tổ chức một buổi thuyết trình của một nhân vật thông thái trước đại hội lưởng viện Quốc Hội Hoa Kỳ, mà văn phòng Tổng Thống Mỹ luôn hối thúc.

Dân đen thế giới hô hào bọn Mẽo văn minh nhất, công nghiệp hiện đại nhất, mà bị cũng “hố” cao nhất. Máy ghi hình, thu âm của vệ tinh cách 300 cây số luôn ghi những sự việc của trái đất, đọc được bảng số xe, nhìn được sâu trong lòng đất 5000 thước. Tổng hợp người nói lưu trong máy thu âm vệ tinh nhiều nhất trong thời gian qua thuộc về người Việt Nam. Các Nhà Khoa Học Mẽo điều tra nghiên cứu kết luận nhân vật ấy là Thằng Mõ, rồi khẩn trương trình lên Văn Phòng Tổng Thống với cấp độ 3, một phương án được thi hành tuyệt mật thượng thượng khẩn dùng máy bay trực thăng từ Hạm đội 7 ngoài khơi Thái Bình Dương “bắt cóc Mõ” mang đi, sợ người Nga phỏng tay trên.

Tại Mỹ, người ta hớt tóc, cạo râu, tắm rữa Mõ, cho Mõ ăn mặc như một quý phái Ăn-glê (Anh quốc) và được trân trọng như vị Thần. Mõ không biết tiếng Mỹ, người ta cho một cô gái đẹp biết tiếng Việt kề cần làm thông dịch ở cùng phòng. Ngày ngày qua có nhiều nhân vật Mẽo ra mắt Mõ trao đổi công việc thì ngẩn ra vô cùng thất vọng vì không thấy nơi Mõ dấu hiệu gì thông thái cả mà chỉ là tên ba hoa, một kẻ thất học. Với Mỗ không thành vấn đề gì, nhưng lại rất nghiêm trọng cho tổ chức, từng cá nhân mồ hôi mồ kê đổ ra lo lắng, nếu sự việc không suông sẽ ắt bị mất chức, có thể còn phải đi tù như chơi. Bọn xậu Mẽo nầy nhất trí cần phải làm cho Mõ trở nên thông thái hầu qua mặt Tổng Thống và các nhân vật của Hạ Viện, Thượng Viện Mỹ thì chức vụ và cái ghế của mình mới bình an..
Thế rồi bọn Mẽo này phân công chia nhau, người dạy một ít chiến thuật chiến lượt của binh thư Tôn Tữ, Khổng Minh, người dạy chiến tranh của Napoléon, chiến thuật du kích của Võ Nguyên Giáp vân vân, bắt Mõ học thuộc lòng các thứ đó. Được cái là Mõ không phàn nàn có tinh thần cầu tiến nên tiếp thu rất mau. sau đó dạy cho Mõ nói năm ba câu tiếng Mỹ, năm ba câu tiếng dân tộc Phi châu là tiếng mẹ đẻ của TT Olilabama.
Mõ khoái cái món nầy, Mõ lớn tiếng phát âm “Ai đù giử” (I do you) “Ái em mò” (I am Mõ)“Hé lô vợ rỉ mát” (Hello very much).

Có trì hoãn bao nhiêu thời gian thì bọn Mẽo dối chúa gạt cha cũng phải đưa Mõ ra trình diện cái gọi là “thuyết trình” trước Quốc Hội Lưởng viện Hoa Kỳ. Thằng Mõ hôm nay oai phong làm sao, ăn mặc đẹp đi giữa hai bên là Bộ Trưởng Bộ Phát Triển và Bộ Trưởng Bộ Chiến Tranh, tất cả Quý Ông Nghị sĩ trong hội trường đứng lên vỗ tay hoan hô Mõ, một rừng ống kính của các Phóng viên Báo, Đài chỉa thẳng vào Mõ ánh sáng chớp lia lịa. Mõ thầm nghỉ : Giá mà bà con làng mình chứng kiến cảnh này hẳn là minh không còn bị khinh khi thấp hèn.
Mõ đã được tập dượt trước nên cứ thẳng lên giảng đài, quay mặt về phía quan khách, đưa mắt nhìn từ quan khách hàng ghế cận đến hàng ghế quan khách cuối hội trường, từ trái sang phải, trong khi đó Ngài Bộ Trưởng Bộ Chiến Tranh nói gì đó bằng ngôn ngữ Mẽo đưa tay bắt lấy tay Mõ, trịnh trọng dẫn Mõ đứng lên bụt giảng. Lại một tràng hoan hô vỗ tay không dứt. Mõ nhìn thẳng chờ đến khi bầu khí im lặng tuyệt đối như nghe hơi thở của từng nhân vật, ngàn ngàn đôi mắt, hàng trăm ống kính chỉa vào Mõ. Một cử chỉ mà không ai ngờ tới kể cả trong kịch bản cũng không có, Mõ đưa tay làm dấu “nhân danh Cha…” hằng ngàn tiếng “ồ” vang lên cùng lúc, có lẻ do thói quen của Mõ mỗi khi đọc kinh, ở Việt Nam Mõ từng kể chuyện trước đám đông quen rồi, Mõ bình thản không đếm xỉa tiếng ồn đó, hai tay chấp lên ngực cúi đầu cho đến khi im lặng. Mõ ngước mặt lên nói : “Ái em, mò, lấy-đĩ, thở rên-lờ- mềm” (I am Mõ, Ladies and genlement – Có nghĩa: Tôi tên là Mõ, kính chào quý Ngài Nữ Nam).
Tiếp theo Mõ hùng hồn thao thao nói bằng tiếng Việt không ai hiểu Mõ nói gì với nhiều cử điệu của hai cánh tay, khi Mõ ngừng lại thì có một Thông dịch ra tiếng Mẽo rằng :
“Trời ban cho đất nước quý Ngài nhiều Nhà Thông Thái, ban cho Chính Phủ và Quý Ngài giàu có, Quý Ngài nắm trong tay tiềm lực kỷ nghệ, kỷ thuật, công nghệ và quân sự vượt trội hơn các quốc gia trên thế giới này, thế mà…

Thật sự thì Mõ đâu có nói vậy, nhưng người dịch thông đồng cùng bọn Mẽo dối gạt Nghị trường, nói theo bài đã viết sẳn. Mõ lại nói tiếp và cũng như lần trước mỗi khi Mõ ngừng thì Thông dịch lập lại bằng tiếng Mẽo như sau :
- Giở lại trang lịch sữ Đệ Nhị Thế Chiến, cùng là thành viên 3 nước đồng minh Anh, Mỹ, Nga, Quý Ngài tiêu tốn bao nhiêu sinh mạng, bao nhiêu tiền của, khi tàn cuộc chiến quý Ngài được gì, trong khi Nga thống trị được nhiều quốc gia hơn phân nữa trái đất và quý Vị phải long đong với chế độ bành trướng cộng sản lâu dài.
- Rồi chiến sự 20 năm ở Việt Nam, 1955 – 1975 quý Vị được gì khi mà phải chạy về nước?
- Rồi ở Irắc, ở Afganistan còn đó chưa ngả ngủ, và cái phong trào khủng bố, Quý Vị luôn bị động, lo phòng thủ bằng cách này cách khác, không thuyết phục.
- Thưa Quý Ngài, tôi xin tạm ngưng cuộc nói chuyện hôm nay dành cho quý Vị suy nghĩ đặt ra vấn nạn, ba ngay sau tôi xin hân hạnh gặp lại quý Vị có sự hiện diện của Tổng Thống Olilabama, tôi cống hiến quý Vị phương án khả thi nhất.
(Bộ Trưởng Bộ Phát Triển ra mật hiệu cho Mõ thôi.)
Mõ nói :” Thánh, dụ vợ-rỉ mát, phô giũa, ấy-tênh-sờn. (Thank you very much for your attention – có nghĩa : Cám ơn quí Ngài đã lắng nghe).

Buổi nói chuyện của Mõ vỏn vẹn không đầy 5 phút, kết thúc đột ngột đến Mõ cũng phải ngạc nhiên, nhưng cũng không thắc mắc. Đây là thủ đoạn của nhóm Mẽo nhằm tránh sơ hở nếu cho Mõ nói lâu, rồi tính kế cho lần sau.
Quý Nghị sĩ một vài giây bị chựng lại vì sự ngừng diễn thuyết đột ngột của Mõ rồi vỗ tay, tất cả đứng lên cùng tranh nhau bắt tay Mỗ. Thật là cảnh ngàn năm Mỗ sinh ra trăm lần chưa hẳn có được trong đời mình. Riêng ở Việt Nam những Phòng, Sở liên quan đối ngoại một phen phải bận rộn họp khẩn cấp vì cái tin từ các Đài Truyền Thanh Truyền Hình, các phương tiện truyền thông của Nhà Nước và Tư nhân Mỹ phát đi nói về buổi du thuyết của Nhà Thông Thái Mõ Việt Nam, rồi quyết định “im lặng” lững lơ như con cá vàng không hay không biết.

Trở lại nhà nghỉ, Mỗ hí hửng phấn kích sự việc vừa xảy ra, nhưng có phần tưng tức vì không biết thông dịch tiếng Mỹ nói điều gì. Mỗ quyết tâm ba ngày sau sẽ tự mình phản ảnh ý kiến bằng hành động không cần thông dịch, thế phải làm sao đây?

Một chiếc xe Jeep có phù hiệu của Nhà Trắng (Cơ quan đầu não của Tổng Thống Mỹ)chạy vào doanh trại đậu lại trước Văn phòng Chỉ Huy, một sĩ quan ôm cặp bước vào trao cho Chỉ Huy Trưởng doanh trại một bức công điện khẩn nội dung như sau :
- Nơi gởi : Văn Phòng Tổng Thống
- Nơi nhận : Ban Đặc Trách Đối Ngoại Tối Cao.
- Nội dung : Thứ nhất đình chỉ buổi thuyết trình lần hai của Lưởng Viện /chấm/ Thứ hai đưa ngay Nhà Thông Thái Việt Nam gặp Tổng Thống /chấm/ Thứ ba triệt để thi hành /chấm hết/

Đến nước này bọn dối trá Mẽo vẫn còn hy vọng ướm cho Mõ những câu phát biểu và dự đoán phải trả lời những câu hỏi gì, đợi Mõ thuộc làu thì đã quá nửa đêm. Mõ được đưa vào Văn phòng Tổng Thống lúc 00 giờ. Ngài đưa tay bắt tay Mõ, không có cảnh quay phim chụp ảnh, mời Mõ ngồi đối diện. Ngài yêu cầu hai Bộ Trưởng Bộ Phát Triển và Bộ Chiến Tranh ra ngoài, điều này thật bất ngờ với hai Ngài Bộ Trưởng, nhưng lệnh phải thi hành, hai Ông lui ra mà trong lòng lo âu hồi hộp.
Trái lại Thằng Mõ mừng thầm trong bụng, đây là cơ hội cho Mõ nói thẳng vấn đề mà không phải bị tập đoàn Mẽo đổi trắng thay đen. Ngài Tổng Thống bấm chuông tức thì có một Nữ nhân viên vào phòng, Ngài nói gì đó, cô trả lời :“Giết xơ, giết xơ” (Yes Sir, yes Sir) rồi quay sang Mõ nói bằng tiếng Việt :”Ngài Tổng Thống bảo tôi làm thông dịch cuộc mạn đàm này”. Mõ gục gật đầu, Ngài Tổng Thống nói trước :
- Nhân danh chánh phủ và đồng bào Mỹ tôi có lời chào đến Nhà Thông Thái Việt Nam.
- Mõ và Ông Nội, Bà Nội, Chú, Bác, Cô cùng Ông Ngoại bà Ngoại, Cậu, Dì Mõ kính chào Ngài Tổng Thống và nhân dân quí quốc sức khỏe.
- Ngoài Ngài Thông Thái ra, nước Ngài còn ai thông thái như Ngài nữa không?
- Rất! rất…
- Thế à! dân chúng nước Ngài có hạnh phúc không, ý tôi muốn nói là dân chủ?
- Có! Hiến pháp nước Mõ minh định “Nhân dân làm chủ”.
- Việc hành đạo của các tôn giáo thì sao?
- Hiến pháp nước Mõ ghi : Tự do tín ngưỡng.
- Ngài có nhận xét gì về đát nước Mỹ chúng tôi?
- Giàu có, văn minh nhưng không trông rộng thấy xa.
- Là sao?
- Ngài Tổng Thống cho phép Mõ nói thẳng, quí Quốc có bao nhiêu bộ óc tài năng thì lo nặn ra thắng thế trong tiềm lực quân sự. có bao nhiêu tiền thì tiêu tốn vào cái gọi là “Lá chắn tên lửa” “ cái công trình “thăm dò các hành tinh” trên vũ trụ tìm đường chạy trốn trên đó, không sao thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn hết năm này đến năm khác. Rồi có gì chắc chắn ngăn chận được Đại chiến thứ ba mà nước nào cũng xài vũ khí nguyên tữ? Lúc đó đồng bào quí quốc có tránh khỏi tai vạ không?
Im lặng một lúc lâu, Ngài Tổng Thống ho khan lên tiếng :
- Thế Ngài Mõ có cao kiến “phép luận” gì cho hòa bình thực sự?
Mõ nhớ ra cái lý do không đánh nhau mà “Bức tường” chia đôi đất nước Đức sụp đổ Những cuộc của “cách mạng nhung” các nước Đông Âu thành công mà không đổ máu, đã trót thì cho trét luôn, Mõ ta nói :
- Xin Ngài Tổng Thống vui lòng cho đem vào đây “Cái trái đất” Mõ chứng minh cụ thể trên bản đồ, Ngài sẽ thấy rõ.
Ngài Tổng Thống bấm máy lệnh cho người mang “Cái trái đất” vào.
Mõ xoay "trái đất" quay vòng tròn, tay chỉ vào nói :
- Đây là quốc gia của Ngài, ta kéo một đưởng thẳng chim bay qua nước Nga, trên con đường ấy là xuyên qua những nước Tây Âu, có vũ khí hạt nhân, đường thẳng chéo xuống thì gặp nước Trung Quốc cũng có vũ khí hạt nhân, ở Trung Đông thì nước Do Thái cũng có vũ khí hạt nhân. Chiến tranh thứ ba nổ ra sẽ bắt đầu từ những nước vừa mới chế tạo được vũ khí hạt nhân, họ muốn cảnh cáo thế giới chớ có hiếp đáp họ, do họ là những con người mới vừa thoát khỏi cái chậm tiến, nhiều háo thắng, các nước này kình chống nhau, thế là bom đạn bùng nổ theo dây chuyền đô-mi-nô, hậu quả không một quốc gia nào trên địa cầu tránh khỏi bom đạn hạt nhân. Đó là ngày tận thế không còn xa nữa, những Khoa Học Gia của Ngài không phát minh ra kịp “tàu vũ trụ” đưa đồng bào của Ngài lên tị nạn trên hành tinh nào đó đâu.
Ngừng một lát, Mõ nói tiếp :
- Lúc nãy tôi có nói, Quý quốc giàu có, văn minh nhưng không “trông rộng thấy xa”, ý muốn nói cần sự trao đổi hợp lý, Mõ cống hiến cho Quý quốc một đường lối khả thi cứu vãn chiến tranh thứ ba không xảy ra, mà nếu có thì nhân tài của quí quốc cũng không phải mai một bởi trái đất bị thiêu đốt.
- Xin Ngài Mõ nói điều kiện.
- Điều kiện của Mõ không mấy khó giải quyết, qui quốc chỉ cần ra một Sắc Lệnh tên nước “Việt Nam” đời đời vẫn là tên “Việt Nam”.
- Xin Ngài Mõ nói rõ hơn.
- Tôi cũng không tin hết tất cả những điều quý quốc đã đang thực hiện, nhưng vì sinh mạng con người, tôi không có quyền im lặng, có 2 vấn đề cần thực hiện ngay :
Thứ nhất : Thay vì dùng tiền để nghiên cứu và sản xuất vũ khí binh bị, hãy dùng tiền ấy trợ cấp cho các nước nghèo đói, dân chúng các nước này họ mang ơn mà cảm tình theo về cùng quý quốc.
Thứ hai : Mua hết, thuê hoặc mua tất cả rừng núi, sông ngòi, hải đảo, đầm lầy vân vân của nước Việt Nam để dần dần di tản những Khoa Học Gia, những Nhà Tỷ Phú, những trang thiết bị kỷ thuật tối tân đến sinh sống,
“vì duy nhất chỉ còn nước Việt Nam” nằm ngoài đường bom đạn khi các nước thế giới đánh nhau. Do tất cả là vũ khí hạt nhân, trái đất trở nên bình địa, cuộc chiến kết thúc rất mau.
Tại đất nước Việt Nam, công dân quý quốc cùng nhân dân Việt Nam tiến lên làm chủ địa cầu, không còn tranh chấp, không còn ai đói, mọi người hạnh phúc sống hòa bình minh viển.

Cuộc màn đàm Tổng Thống Olilabama với Mõ phải mất 4 tiếng đồng hồ. Mõ dùng điểm tâm sáng với Olilabama, từ đó Mõ ờ luôn trong Lầu Năm góc, với chức danh Cố vấn Đặc Biệt, ngày ngày ngồi trước màn ảnh lớn chơi Video gam.
Hú hồn! Hai Ngài Bộ Trưởng không bị mất chức.

Buổi chiều ngày 19-9-2009 giờ Việt Nam các Đài Truyền Thanh Truyền Hình và các phương tiện truyền thông đưa tin : Tổng Thống Mỹ Obama đương kiêm tuyên bố quyết định hủy bỏ chương trình “lá chắn phòng thủ tên lửa” mà đời Tổng Thống trước quyết tâm thực hiện.

Ngày 25-9-2009, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc gồm các Nguyên Thủ Quốc Gia trên thế giới đã ký chung Hiến Chương “Giải trừ vũ khí hạt nhân”.

Qua lại trên đường làng cũ Việt Nam, người ta thấy cái chòi tranh của Thằng Mõ chung quanh có tường rào khang trang với tấm biển bằng đá cẩm thạch khắc dòng chữ “Di tích lịch sử”.-
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
tringu
Thành viên mới


 

Ngày tham gia: 18/01/2009
Bài gửi: 10
Số lần cám ơn: 0
Được cám ơn 1 lần trong 1 bài viết

Bài gửigửi: 05.10.2009    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Kính gởi Quý Diễn Đàn,
Trên đây là Chuyện phiếm "Thằng Mõ" tập 2, như vậy đã có Chuyện phiếm "Thằng Mõ" tập 1. Xin Quý Diễn Đàn hướng dẫn giúp bài này tìm đọc ở đâu?
Xin cám ơn.
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Phiếm luận - Phiếm đàm


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net