GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 25
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 025
 Lượt tr.cập 055366918
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 20.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Ná»—i Đau Thập Hình!

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc... 
Người đăng Thông điệp
hgdg67
Thành viên
Thành viên


 

Ngày tham gia: 16/07/2007
Bài gửi: 111
Số lần cám ơn: 0
Được cám ơn 12 lần trong 11 bài viết

Bài gửigửi: 03.04.2009    Tiêu đề: Ná»—i Đau Thập Hình! Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Nỗi Đau Thập Hình.

Những người lính thô bạo xô ngã Ngài xuống đất, một người cầm tay Ngài kéo lết để Ngài nằm trên thập giá. Chẳng ai tỏ ra có chút lòng nhân, hay chút nhẹ nhàng trên thân người đã mềm nhũn vì đòn vọt, kiệt sức.

Ngài hầu như cũng không còn sức lực để kêu lên, để rên rỉ nữa sau chặng đường vác thập giá, đi lên núi sọ. Những người lính say máu bắt đầu chuẩn bị búa đinh để đóng. Một người lính khác cầm chén rượu pha mộc dược kê vào miệng Ngài, nhưng Ngài ngoảnh mặt đi không uống, có lẽ chúng muốn Ngài uống chút rượu để có sức chịu đựng lâu dài hơn. Bọn lính bắt đầu cuộc hành hình.

Chúa Giêsu kinh hãi nhìn người lính cầm búa và mấy cái đinh lớn, hắn quì một chân xuống lấy thế để đóng mạnh hơn. Khi mũi đinh đầu tiên chạm vào lòng bàn tay Ngài, một cảm giác rợn người xung lên tận trí óc, tim Ngài như ngưng lại, chỉ trong một giây chờ đợi đó, cả toàn thân Ngài rướn lên, tim Ngài như muốn vỡ tung ra. Ngài có cảm tưởng như ngoài sức chịu đựng, mặc dù Ngài vẫn nhớ đã tuyệt đối chấp nhận khi cầu nguyện nơi vườn cây Dầu những ngày trước.
Nhát búa thứ nhất ập xuống, thân mình Ngài rung lên như có một sợi dây vô hình thắt chặt các mạch máu, Ngài giãy dụa trong tiếng cười chế nhạo của bọn lính. Quá đau đớn, đầu Ngài run rẩy lắc lư va vào thập giá, những gai nhọn đâm sâu hơn vào xương sọ, nhức nhối tận cùng. Những người lính khác chia nhau giữ chặt các tay chân, không ai có thể nằm yên được trong cực hình này! Chiếc đinh thứ nhất đã đóng thâu qua lòng bàn tay Ngài. Tiếng cười cợt của những người lính trong sự đau đớn rên siết của Ngài làm cho không khí pháp trường càng man rợ.
Một người lính cầm bàn tay kia của Ngài kéo ra để đóng chiếc đinh thứ hai. Hắn lúng túng vì lòng bàn tay không thể nào đến đúng ngay lỗ khoan sẵn. Những người lính khác hò reo để thúc giục hắn rán kéo cánh tay dài thêm ra, bàn tay bên kia như bị xé rách trong chiếc đinh, xương ngực Ngài giãn ra tưởng chừng như gãy gục, từng thớ thịt rung lên bần bật. Đôi mắt Ngài đờ đẫn nhìn quay ngang qua mấy người lính như van lơn, như khẩn nài hãy dừng tay!

Chiếc đinh thứ hai bắt đầu ghim vào da thịt Ngài, tiếng búa đóng vào đinh không nghe đinh tai nhức óc, không rổn rảng như sắt đụng vào thép, nhưng những âm thanh đó lại vang lên dữ dội từ trong tâm trí Ngài. Mỗi nhát búa đóng như là những tiếng sét đánh vào đầu Ngài, có lúc hầu như chịu đựng không nổi, Ngài muốn la lên thật to, muốn gào thét lên cho bớt nỗi đau đớn, nhưng hơi sức không còn nữa, cái đau đớn tê dại trong thân thể làm Ngài như rục xuống, hơi thở ngắn lại dồn dập tưởng chừng như đứt hẳn!

Bọn lính kéo hai chân Ngài xuống, đúng ngay cái đế gỗ đã khoan lỗ sẵn, Ngài bắt đầu yếu ớt quằn quại, bọn lính lại hò reo, giữ rịt chân Ngài xuống. Ngài muốn co chân lại tránh cái đinh tên lính vừa đưa ra, tránh những nhát búa tàn nhẫn oan nghiệt, nhưng bọn lính giữ chặt lại. Hai bàn tay Ngài đã bị đóng cứng vào thân gỗ, hai cánh tay bị kéo giãn càng làm cho cơn đau từ bàn tay lan vào tận vùng ngực, nơi mà bao nhiêu cú đấm đá, đòn roi đã làm bầm dập!

Nhát búa thứ nhất đóng vào chiếc đinh thứ ba, lên bàn chân phải của Ngài, không thể kìm hãm được tiếng kêu đau đớn, mấy người lính dùng hết sức giữ cả thân mình lại. Ngài vùng vẫy la lên trong tuyệt vọng, hơi thở đứt quãng lẫn với tiếng chửi rủa, châm biếm của bọn lính! Trong tiếng nấc đau đớn của Ngài, một người lính nhấc bàn chân phải đã đóng đinh thâu qua, hắn đặt bàn chân đó chồng lên trên bàn chân trái, rồi giơ cao búa đóng vào! Bây giờ Ngài không còn hơi sức để để la lên, để rên rỉ nữa, toàn thân Ngài co giật với cơn đau khủng khiếp, cổ họng Ngài khô đắng trong khi máu chảy thấm ướt cả thân hình loang ra cây gỗ thập giá, chảy giọt xuống đất!

Người lính quăng búa qua một bên, cả đám lính hò hét nhau nâng thập giá dựng đứng lên, đúng vào cái lỗ đào sâu trong đất, chúng lấp đất lại, chèn đá chung quanh cho chắc chắn.

Bây giờ thân hình Ngài một phần như được treo từ hai cánh tay, cái đau đớn thể xác như đã thấm đến từng ly từng tí trong con người Ngài, đến nỗi Ngài có cảm giác không còn biết tay chân ở đâu nữa, nó như rời hẳn thân thể Ngài rồi! Hầu như trong những giây phút vừa bị đóng đinh, rồi cây thập giá được dựng lên, thì Ngài không còn nhận thức được việc gì đã xảy ra, cơn đau đớn làm trí óc quay cuồng, mồ hôi và máu chảy làm mắt Ngài cay đờ đẫn nhoà lẫn máu!

Những tiếng cười chế giễu, nhạo báng chẳng đáng gì so với những thớ thịt đang rung lên đau đớn dưới sức nặng của chính thân Ngài. Sự đau đớn của thể xác cộng thêm sự dày vò từ tâm trí, Ngài có cảm tưởng không còn một ai quan tâm đến, ngay cả Chúa Cha có lẽ cũng không tưởng nhớ đến Ngài nữa!

Đến chiều, sức chịu đựng của Ngài có lẽ cùng kiệt, Ngài thoi thóp thở. Khi cảm thấy đã tàn hơi sức, Ngài đau đớn cả thể xác lẫn tâm trí gắng gượng rên rỉ kêu lên:

-Lạy Thiên Chúa! Lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?

Một người lính dùng cây sậy đưa lên cho Ngài chút giấm tẩm trong miếng bọt biển. Chợt Ngài bỗng kêu lên một tiếng lớn rồi tắt thở!

Thân xác Ngài rũ xuống, thập giá rung lên nhè nhẹ! Chiều đang dần tàn, cảnh hoàng hôn thật thê lương trong ráng chiều màu tím thẫm ảm đạm!

Đặng Xuân Hường.
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn Website của thành viên này
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net