DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Nhân ngà y Nhà Giáo 20/11: Chút tâm tình gá»i và o bụi phấn
Người đăng
Thông điệp
Quản trị viên
Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 24.11.2018 Tiêu đề: Nhân ngà y Nhà Giáo 20/11: Chút tâm tình gá»i và o bá
Lại má»™t ngà y nhà giáo nữa Ä‘i qua. Những cánh thiệp. Những Ä‘oá hoa. Và những gói quà đủ kÃch cỡ đủ mà u sắc. Tôi nhìn thấy những gÆ°Æ¡ng mặt hân hoan, của há»c trò, của thầy cô giáo và những nét âu lo của cả phụ huynh. Khi em gá»i cho thầy cô má»™t món quà , em gói trong ấy bao là tình cảm dá»… thÆ°Æ¡ng và đáng quÃ. ChÃnh những tình cảm ấy, chứ không phải tá»± những món quà , là sá»± khÃch lệ quà báu để thầy cô còn đủ can đảm đứng trên bục giảng. Hãy thá» tưởng tượng, má»™t ngà y kia khi không còn tình nghÄ©a thầy trò, thì có ai còn can đảm chá»n nghá» giáo ?
NhÆ°ng em Æ¡i, cho tôi xin lá»—i vì hôm nay khi tôi đã từ chối không nháºn món quà của lá»›p em và lúc đó em có vẻ không vui. Äối vá»›i tôi, món quà vẫn là cái gì tốt đẹp bởi vì trong đó có cả má»™t tấm lòng. NhÆ°ng hãy cho phép tôi từ chối, bởi vì tôi đã nhìn thấy nhiá»u quá, thấy những vất vả nhá»c nhằn của bạn bè em, thấy những ánh mắt rụt rè e ngại khi không biết còn đủ tiá»n đóng và o quỹ lá»›p hay không. Và tôi cÅ©ng thấy những nét âu lo trên vầng trán và trong mắt em, khi mà há»c phà kỳ má»™t chÆ°a đóng, khi mà chủ nhà trá» Ä‘ang há»i tiá»n nhà , khi chá»— dạy kèm tháng nà y không có. Vâng, cuá»™c sống bao giá» cÅ©ng đẹp nhÆ°ng quả tháºt cuá»™c sống không bao giá» là dá»… dà ng cho những con ngÆ°á»i Ä‘ang cố gắng bÆ°á»›c Ä‘i trong đó. Và tôi, Æ°á»›c mong giúp em tránh Ä‘i má»™t chút nhá»c nhằn. Và đâu nhất thiết là cứ ngà y nhà giáo là phải tặng quà ?
Dù sao cÅ©ng xin cám Æ¡n em, cám Æ¡n em tháºt nhiá»u.
Nghá» giáo là cái nghá» lạ lắm. NgÆ°á»i ta không là m già u bằng nghá» giáo được cho dù có lúc cuá»™c sống cÅ©ng dá»… thở. Không phải má»™t ngÆ°á»i, hai ngÆ°á»i nói Ä‘iá»u ấy mà đó là kinh nghiệm của lá»›p lá»›p ngÆ°á»i đã đứng trên bục giảng. NhÆ°ng cái lạ không nằm chá»— đó, cái lạ là những ai đã gắn bó vá»›i nghá» thì cÅ©ng nhÆ° đã gắn bó vá»›i má»™t ngÆ°á»i tình, không dá»… gì dứt bá». Và nếu có phải vì những éo le của cuá»™c Ä‘á»i, nhÆ° má»™t thứ định mệnh, mà phải dứt bá» nó, thì lòng ngÆ°á»i ta vẫn phải dằn vặt, tiếc nuối, và không dá»… gì thÃch ứng vá»›i nghá» má»›i mà quên Ä‘i được những ngà y mình cầm phấn đứng trÆ°á»›c những ánh mắt khát khao tri thức. Và cái khắc nghiệt cho ngÆ°á»i đã “trót†là m nghá» giáo nằm ở chá»— đó. Có lúc không “dứt†được mà vẫn phải “bá»â€. Lâu lâu Ä‘á»c má»™t bà i báo đặt vấn Ä‘á» tại sao giáo viên nghỉ việc ai cÅ©ng xót xa cho cái khắc nghiệt ấy.
Có má»™t anh bạn tôi là giáo viên giá»i má»™t trÆ°á»ng trung há»c có tiếng ở Sà igòn tháºp niên 2000. Anh đã quyết định bá» nghá» vì những qui định phi lý và cách ứng xá» tệ trong ngà nh giáo dục. Anh thÆ°Æ¡ng yêu há»c trò và yêu nghá», nhÆ°ng anh không muốn là m trái lÆ°Æ¡ng tâm mình.
Và ngà y nhà giáo là dịp cho há»c trò tá» tấm lòng đối vá»›i thầy cô. Tấm lòng há»c trò là phần thưởng lá»›n nhất, ánh mắt há»c trò là khÃch lệ cao quý nhất mà ngÆ°á»i thầy, chứ không phải ai khác, nháºn được trong má»—i ngà y là m việc của mình. Cái nÃu chân nhà giáo ở lại vá»›i bục giảng là ở đó. Thế thì có cần đến ngà y nhà giáo không? Vâng, cần, cần ngà y nhà giáo nhÆ° cần má»™t ngà y mà ngÆ°á»i Ä‘i sau ngÆ°á»›c nhìn ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c vá»›i sá»± kÃnh trá»ng và cám Æ¡n. Sá»± kÃnh trá»ng và cám Æ¡n nhÆ° má»™t mùi hÆ°Æ¡ng quà là m cho những bÆ°á»›c chân trên Ä‘Æ°á»ng sá»i đá, của cả thầy lẫn trò, Ä‘á»u dịu Ä‘i má»™t chút và đẹp hÆ¡n má»™t chút.
NhÆ°ng sẽ là không cần chút nà o cả khi đó là dịp để há»c trò phải tặng những món quà , có khi khá đắt giá, là m nặng thêm đôi vai há»c trò. Những món quà biểu lá»™ nhiá»u tấm lòng. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u tôi có thể quả quyết mà không sợ sai lầm rằng tấm lòng không bao giỠđồng nghÄ©a vá»›i những món quà . Có những món quà biểu lá»™ tấm lòng, nhÆ°ng không bao giá» là đủ so vá»›i tấm lòng ngÆ°á»i tặng quà . Nếu món quà bằng vá»›i tấm lòng thì tá»™i nghiệp tấm lòng quá! Nhiá»u tấm lòng đẹp mà chẳng cần biểu lá»™ bằng quà cáp. Và ngược lại, có những món quà lá»›n mà không há» biểu lá»™ chút lòng nà o.
Tôi xin được nhắc lại má»™t câu chuyện cách đây Ãt lâu khi tôi má»›i Ä‘i dạy há»c. Trên má»™t chuyến xe vá» Hố Nai, tôi ngồi cạnh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng tuổi, bà há»i tôi: “Cháu là m nghá» gì?†Tôi đáp thá» Æ¡: “Dạ cháu Ä‘i dạyâ€. Bà liá»n chép miệng: “Tá»™i nghiệp cháu quáâ€. Tôi đã định nói cÅ©ng chẳng tá»™i nghiệp gì lắm đâu bà ạ. NhÆ°ng may mà tôi không lý giải gì cả. Sau nà y khi tôi há»c trÆ°á»ng Luáºt, tôi nhá»› có thầy kể lại má»™t chuyện cÅ©ng gần giống nhÆ° thế. NgÆ°á»i ta nói vá»›i thầy là há»c Luáºt sao không Ä‘i là m luáºt sÆ° “ngon†hÆ¡n (!). Có phải cần có những món quà ngà y nhà giáo để an ủi ngÆ°á»i đã “trót lỡ†!
ChÆ°a hết, ngà y nhà giáo sẽ không cần khi mà nhân ngà y đó ngÆ°á»i ta thi nhau khuyến mãi. Quà gói sẵn đủ loại đủ cỡ, có ghi giá Ä‘Ã ng hoà ng. Từ bông hoa hồng giả cho tá»›i những quần áo tháºt. Từ cây bút nhẹ nhÆ° bông cho tá»›i chồng táºp nặng nhÆ° núi. Thầy cô đứng nhìn và o siêu thị là biết ngay mình sẽ có thứ gì trong ngà y thiêng liêng ấy. Những bÃch chÆ°Æ¡ng, những quảng cáo. Khuyến mãi nhân ngà y nhà giáo, biết là vì nhà giáo hay vì nhà buôn? Nhà tiếp thị giá»i là ngÆ°á»i biết tìm má»i cÆ¡ há»™i để đánh và o ngÆ°á»i tiêu dùng. NhÆ°ng chắc cÅ©ng cần có má»™t chá»— nà o đó cho ngÆ°á»i ta quyết định theo con tim thì cuá»™c Ä‘á»i má»›i đẹp chứ phải không ? ChÆ°a hết. Có những giá» há»c xong, há»c sinh thÆ°a thầy (cô) ra ngoà i má»™t chút cho tụi em bà n chuyện riêng, mà thầy cô nà o cÅ©ng biết là “tụi em góp tiá»n mua quà â€. Có thầy cô nà o không ái ngại.
Và cÅ©ng xin ai là m trong ngà nh giáo dục hãy tôn trá»ng há»c trò. Có má»™t vị có chức quyá»n ở đại há»c ná», khi nghe tôi nói rằng có nhiá»u sinh viên không đóng há»c phà được vì nghèo quá, vị đó la lên: “Không có tiá»n mà bà y đặt Ä‘i há»c!â€. Tôi bà ng hoà ng y nhÆ° chÃnh ngÆ°á»i bị hạ nhục, và vì quá bất bình, tôi đã phải thốt lên lá»i hÆ¡i nóng nảy. NhÆ°ng cuá»™c Ä‘á»i nà y mà tÃnh toán nhÆ° thế thì buồn quá. Cùng vá»›i Francois Sagan, há»c trò cứ phải nói: “Bonjour, la tristesse†(Buồn Æ¡i, xin chà o). Không Ãt thầy cô khi phải nháºn những món quà từ há»c trò, vừa cảm Ä‘á»™ng vì tấm lòng của há» và vừa lo lắng cho hoà n cảnh của há»
Váºy hãy trả lại cho nhà trÆ°á»ng và giáo dục ý nghÄ©a của nó và hãy giảm bá»›t Ä‘i những gồng gánh ăn theo. Tháºt ra ngà y gá»i là nhà giáo cÅ©ng chỉ là ngà y của má»™t hiến chÆ°Æ¡ng của các nÆ°á»›c xã há»™i chủ nghÄ©a mà thôi, chứ chẳng phải của Việt nam và cÅ©ng chẳng phải của thế giá»›i. Nhạc sÄ© VÅ© Hoà ng có phổ nhạc bà i thÆ¡ Phượng Hồng của Äá»— Trung Quân: “Những chiếc giá» xe chở đầy hoa phượngâ€. Còn tôi, tôi lại nghÄ© đến “những chiếc giá» xe chở đầy quà cáp†và o ngà y 20 tháng 11 và những chiếc xe nặng ná» của phụ huynh bÆ°Æ¡n chải kiếm sống!
Gioan Lê Quang Vinh
Nguồn tư liệu website Vietcatholic
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn