Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 29.04.2010 Tiêu đề: Hồi ký nhiều tập “TIN hay KHÔNG TIN?”
Hồi ký nhiều tập
“TIN hay KHÔNG TIN?”
SÀI GÒN! Có một thời vang tiếng là “Hòn Ngọc Viển Đông” nhờ sự phồn thịnh, sầm uất buôn bán, ngựa xe như nước, tài tử giai nhân lượng lờ, là nơi tưng bừng trong cảnh sống xa hoa, mặc ai lo gì kiến thiết non sông, dân Sài Thành bình chân như vại, phớt tĩnh Ăng-Lê. Giửa trung tâm thành phố nơi khét tiếng ăn chơi đủ kiểu là khu “Đại Thế Giới” đường Đồng Khánh vả khu “Kim Chung” đường Hàm Nghi. Từ anh lao động kéo xe có tí tiền, anh công chức lương tháng ổn định, anh công tử bột Bạc Liêu địa chủ cò bay thẳng cánh, thường xuyên có mặt chơi trò ném tiền cờ bạc, hút sách, gái đíếm. Diểm sau cùng là nhảy cầu Bình Lợi…
SÀI GÒN! Có một thời là “Thủ Đô” nuớc Việt Nam Cộng Hòa, từng đoàn, từng đoàn xe nhà binh kéo còi in ỏi rầm rập trong thành phố chen lấn với thường dân xuôi ngược sinh nhai pha trộn trong ý nghĩ : chiến tranh! chiến tranh! thì cũng mặc, sống chết kệ bây…
Một nhúm thanh niên 3 trai, 2 gái túm tụm băng đá công viên bên hông phải nhà thờ Đức Bà Sài Gòn cùng nhau vui đùa, dường như họ là con em của thành phần thượng lưu, có giọng nói :
- Các Bạn có tin không? chế độ này?
- Không tin con mẹ gì hết
- Bên nào cũng nói ta “chánh nghĩa” thì tin bên nào?
- Lời khuyên bảo của Cha Mẹ ta thì sao?
- Kẻ này không tin ai hết kể cả Cha Mẹ
- Sao Bạn bi quan quá vậy?
- Không bi quan
- Giờ này mình có mặt cùng các bạn nơi đây là nhờ có tấm lòng tốt của…mà mình còn sống.
- ???
- Trước mình Bố Mẹ đã đẻ 4 chị rồi, bây giờ mình là gái thứ năm “ngũ qui” Bố Mẹ kêu bà Mụ đỡ đẻ bóp mũi mình cho chết.
- !!!
- Mình không tin Cha Mẹ là vậy.
- ???
Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 29.04.2010 Tiêu đề:
Chiến tranh là khốc liệt, là tàn bạo, thế mà không quốc gia này thì quốc gia khác liên miên đánh nhau, đau khổ hơn là nội chiến, người trong một nước giết hại nhau, thậm chí Tín đồ cùng tôn giáo mang Giám Mục, Linh Mục, Giáo Dân đối phương ra chém giết và ngược lại.
Bao nhiêu sinh mạng ngoài trận tuyến đã vĩnh viển nằm xuống bảo vệ lãnh thổ, thì hậu phương những thanh niên Sài Gòn nhờ cái ma-de “sinh viên” khỏi phải “đi lính”. Không rỏ chuyện học hành của họ ra sao mà các quán xá được mùa bội thu của từng nhóm sinh viên la cà bất kể giờ giấc. Chuyện trên trời dưới đất đều thao thao bất tuyệt sùi bọt mép như là các chính trị gia lổi lạc thế giới không bằng :
- Ế! Bãi khóa tụi bây,
- Để làm gì?
- Chống chiến tranh
- Tổ quốc trông chờ ta học hành thành tài góp sức xây dựng nước nhà…
- Cái con khỉ
- Tao bỏ học tình nguyện đi lính
(Bầu khí im lặng rồi có tiếng hát : Bạn ới! sau này ai hỏi đến tên tôi - Đời tôi, lính chiến khoát chiến y rồi…)
Quán cà phê đối diện bên kia đường một nhóm thanh niên vẫn là sinh viên, nhưng khác hơn là trên tay người nào cũng vo ve điếu thuốc lá dù là nữ, họ có vẻ tiết kiệm lời nói không ổn ào. Trong hốc tối, ai đó ôm cây đàn gui-ta quẹt lên âm thanh cùng với giọng khàn khàn hát nghêu ngao đứt đoạn, như đang tìm đề tài sáng tác bài ca. Lạ lùng là nhóm này gần như không còn tha thiết với nhà trường la cà hết quán này rồi đến quán nọ. Làm sao họ có tiền xài phí như thế? Rồi một giọng nữ hát rè rè như người nghiện á phiện :
“…Tôi có người yêu, chết trận Plei-me. Tôi có người yêu, vừa chết hôm qua, chết thật tình cờ, chết không hẹn hò, nằm chết như mơ…”
- Hay hay! hay lắm, nào chúng ta hãy vui vẻ, tiền đây thưởng công trình của các Bạn vừa sáng tạo bài ca.
- Sướng cha cái mẹ đĩ
- A! ông bạn là ai, tiền nhiều thế?
- Như nhau thôi, bạn cứ sáng tác mình mua bản quyền,
- ???
- Hãy tin, mình sẽ lăng xê cậu ra thế giới.
(Còn tiếp)
Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 30.04.2010 Tiêu đề:
Hơn hai mươi tờ nhật báo rầm rộ đưa tin những trận đánh nhau ác liệt từ dồng bằng đến cao nguyên, dân tình hớt hãi, gia dình khó khăn mấy cũng phải di tản từ vùng này sang vùng khác, từ nông thôn về thị thành cái gọi là tránh bom đạn, Sài Gòn lãnh đủ làn sóng nhập cư nghẹt thở, công việc trở nên khó tìm kế sinh nhai, kẻ bần hàn làm thuê khuân vác, chiếm gầm cầu làm nhà trọ, một số có học vấn tìm đến các Nhà thờ xin việc, việc gì cũng được miễn có cái ăn và nơi tá túc, họ nắm vững những nơi này là nơi mà quân lính không hề xét hỏi.
Nhà thờ thì nhiều vô cùng, hầu hết đều có mở những trường từ Mẫu Giáo đến Đại Học luôn dang tay đùm bộc người thất nghiệp, không phân biệt có hay không có đạo, tùy trình độ năng lực cá nhân được nhận dạy các lớp. Những Giáo viên này lại là thành phần năng nổ ưu tú? được Giám Học Nhà Trường đánh giá tích cực! Hết giờ lên lớp, họ không ra khỏi cửa trường, không ra đường phố la cà. Nhưng luôn có bạn bè từ đâu đó đến thăm hỏi qua nhiều giờ.
Thời gian dần trôi, tình thầy trò phát sinh, một só Nữ sinh ái mộ Thầy ra vào thăm hỏi quà biếu. Đám Nam sinh uất ức đứng nhìn, rồi không thể chịu nổi, kéo nhau đến Cha xứ thọt mách :
- Thưa Cha, mấy ông Thầy vô gia cư quá đáng
- ???
- Mấy ổng dụ dỗ Nữ sinh
- Làm gương xấu cho nhà trướng
- Xin Cha ngăn họ
- Nếu cần đưổi họ đi
- Tránh cho học sinh bỏ học
- Vân vân và vân vân
Cha xứ, người điềm đạm tính tình cởi mở chú ý lắng nghe, gục gật đầu:
- Cha cám ơn các Con gợi ý, Cha sẽ quan tâm vấn đề. Các Con yên tâm học hành cho tốt.
Viễn cảnh này chẳng những Cha Xứ đã sớm biết từ lâu, người cầu nguyện lên Chúa soi sáng. Vài hôm sau Cha tiếp một người khách cùng đối thoại :
- Xin Cha lưu ý khi tuyển dụng người dạy học…
- !!!
- Bổn phận chúng con là mang tin trao đến Cha tùy ý Cha xem xét.
- Cám ơn Ông, tôi sẽ cân nhắc.
Cha Xứ vào nhà thờ quì trên cung thánh thì thầm “Con tin vào Chúa Quan phòng, xin Ngài hướng dẫn con biết những việc phải làm…”
Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 02.05.2010 Tiêu đề:
Dân giả thôn quê kháo nhau : bom đạn không có mắt, đúng, vì nó được tạo bằng kim khí, nó rơi vào bất cứ không miễn trừ nơi nào, nhưng chủ nhân của nó biết, vì lòng dạ vô hồn, không xót xa cảnh tàn phá luôn nơi thờ phượng.
Nhà thờ liên tiếp theo nhau bị san bằng. Người đạo đức :
Lạy Chúa tôi, sao Chúa làm ngơ cho quân dữ phá hoại… Người không tin có Thiên Chúa được dịp bôi bác. Không ai biết có kẻ đã ném đá giấu tay, họ mĩn cười báo cáo thành tích.
Là một địa phương có nhiều Nhà thờ bị bom đạn nhiều nhất, tại một Xã thuộc huyện Giồng Trôm tỉnh Bến Tre người ta tò mò kéo nhau đến nhà một nông gia nghe ngóng :
- Đức Mẹ hiện ra?
- Đức Mẹ hiện ra
- Đâu đâu?
- Ảnh Mẹ trên đầu tủ
- Đẹp! đẹp quá
- !!!
- Ảnh này ở đâu ra- …
Hồ sơ tư liệu của Tòa Giám Mục Giáo Phận Vĩnh Long ghi chép :
ĐỊA LÝ:
- Nhà thờ La Mã nằm cách "Ngã Ba" Sơn Đốc chừng 4km. Sơn Đốc là một ngôi chợ nhỏ của Huyện Giồng Trôm thuộc tỉnh Bến Tre (Đồng bằng sông Cửu Long).
- La Mã là tên gọi mới của họ đạo Bầu Dơi. Đức Cố Giám Mục Ngô Đình Thục khi nhìn thấy tình cảnh khốn khổ, loạn ly của con chiên bổn đạo, chẳng khác nào kitô hữu ở La Mã (Rôma Ý) vào những năm đầu của Giáo Hội Công Giáo, Ngài đã đặt tên mới này cho họ đạo.
LỊCH SỬ:
- Sự lạ xảy ra....
1/. Vào ngày 02.02.1950, một vụ đụng độ giữa quân Pháp và lực lượng kháng chiến nổ ra trong vùng, giáo dân bỏ chạy tán loạn. Có người ráng mang theo bức ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp được tôn kính trong nhà thờ. Nhưng vì trận chiến quá ác liệt, nên người ấy đã liệng ảnh ấy xuống một con rạch.
2/. Bẵng đi khoảng ba tháng sau, ngày 05.05.1950, một chị phụ nữ, người đạo Cao Đài, lúc đi mò cua bắt ốc dưới rạch, đụng phải khung ảnh. Chị vớt lên, thấy khung ảnh chỉ toàn là màu xám của bùn ! Còn hình ảnh Mẹ biến đâu mất !(vì bị ngâm dưới nước sình lầy hơn ba tháng trời!). Chị đem cho anh Thành, một người Công Giáo. Và anh này thờ ơ đem về treo trên... mái hiên để che nắng, đỡ mưa?(Đâu còn thấy hình ảnh gì của Mẹ nữa đâu mà kính!). Tình cờ một hôm, ông Hạt (cha ruột anh Thành) ghé thăm con, khi biết được sự việc, liền mắng con một trận và đem khung ảnh về nhà mình, trân trọng đặt trên tủ thờ ở giữa nhà.
3/.Ngày 07.10.1950, một trận đụng độ ác liệt lại xảy ra, ông Hạt và cậu Trọng (con trai út) không kịp chạy ra vườn để tránh đạn, đành ẩn núp sau lưng tủ bàn thờ. Tiếng súng vừa êm, hai cha con chạy ra xem: Ôi đau lòng thay! Nhà cửa, vách mái đều bị đạn bắn tan nát. Nhưng lạ một điều: Chỉ có tủ thờ là không hề hấn gì! Và nhất là..., khi hai người nhìn lên khung ảnh : Lạ lùng thay! Ảnh Mẹ bồng Chúa Hài Đồng hiện ra rõ ràng, dịu hiền, sống động gần như nguyên vẹn? (Vì hai triều thiên trên đầu Mẹ và Chúa Hài Đồng chỉ lộ rõ sau này, vào ngày15.08.1951). Ông đã la lên : Phép lạ ! Phép lạ !, lối xóm nghe la, liền chạy chạy đến. Và họ đã chứng kiến sự lạ !...
-Và ngày nay...
Kể từ dạo ấy đến nay, sau khi bức ảnh được nghinh rước về Nhà Thờ La mã, Mẹ Maria không ngớt ban nhiều ơn lạ cho những ai đến kính viếng, cách riêng cho người lương dân có lòng tin nơi Mẹ.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn