GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 23
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 023
 Lượt tr.cập 055363421
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 19.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Vị ẩn tu gây nhiều gÆ°Æ¡ng xấu.

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc... 
Người đăng Thông điệp
Hoai_ke_mui
Thành viên
Thành viên


 

Ngày tham gia: 13/08/2007
Bài gửi: 202
Số lần cám ơn: 2
Được cám ơn 23 lần trong 22 bài viết

gửi email
Bài gửigửi: 02.09.2007    Tiêu đề: Vị ẩn tu gây nhiều gÆ°Æ¡ng xấu. Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Vị ẩn tu gây nhiều gương xấu
Trong quyển sách về truyền thống của các vị ẩn tu có thuật lại câu chuyện sau đây:

Ngày kia khi Ðức Giám Mục A-mô-las đến thăm mục vụ một làng nọ, dân chúng đã bày tỏ với ngài lòng bất mãn tột độ của họ đối với một vị ẩn tu trên núi, vì ông ta đem theo một phụ nữ để chung sống.

Từ dạo ấy, vị ẩn tu không ngớt là đối tượng để dân làng đàm tiếu, chỉ trích và lên án.

Thấy Giám Mục A-mô-las đến, họ xúm lại vây quanh ngài và nói:

- Hôm nay ngài đã đến đây thì ngài phải chấm dứt ngay lập tức tình trạng sa đọa bê bối gây nhiều gương mù gương xấu của vị ẩn tu trên núi kia.

Sau khi nghe những lời kết án gay gắt của dân làng, Giám Mục A-mô-las quyết định leo lên núi. Ngài đi đầu, dân làng lũ lượt nối gót theo sau.

Vị ẩn tu thấy đám đông kéo đến túp lều của mình, ông ta hoảng sợ và cấp tốc bảo người phụ nữ chui vào trốn trong một chiếc thùng rỗng.

Ðức Giám Mục là người đầu tiên đến trước túp lều, và cũng là người đầu tiên bước chân vào. Ngài đưa mắt nhìn chung quanh và hiểu ngay tình hình. Ung dung, ngài đi thẳng đến ngồi trên chiếc thùng gỗ để nghỉ chân. Rồi bình thản khoát tay gọi dân làng vào mà bảo:

- Vào đây. Các ngươi hãy vào mà lục xét túp lều để tìm người phụ nữ.

Khi họ không tìm đâu ra bóng dáng người đàn bà, đức giám mục mới nói:

- Bây giờ các ngươi phải quì xuống xin lỗi Thiên Chúa vì đã nói xấu vị ẩn tu này vô cớ.

Nhưng sau đó, khi mọi người đã lục tục kéo xuống núi, đức giám mục A-mô-las tiến gần vị ẩn tu nắm chặt hai bàn tay của ông, đưa mắt nhân từ nhưng cương nghị nhìn sâu vào đôi mắt của ông và chậm rãi nói:

- Hỡi người anh em, hãy cẩn thận giữ mình kẻo mất linh hồn đấy.



Hai thái độ khác nhau đối với một người lầm lỗi giữa dân làng và giám mục A-mô-las có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn giáo huấn của Chúa Giêsu về việc sửa chữa lỗi lầm của nhau.

Ngược lại với phản ứng của dân làng, đức giám mục A-mô-las đã cố gắng áp dụng lời khuyên của Chúa Giêsu. Trong một tình trạng khó xử, ngài đã tìm cách đem vấn đề đã được mọi người bàn tán trở thành một vấn đề cá nhân để có dịp thuận tiện nói chuyện diện đối diện với vị ẩn tu.

Tiếp đến, ngài đã không sửa lỗi ông như một người có thẩm quyền. Trái lại ngài đã dùng thẩm quyền của mình bảo vệ cho vị ẩn tu để sau đó có thể khuyên nhủ ông như một người anh em.

Và sau cùng, dầu không cấu kết với đám đông để khinh thường và lên án vị ẩn tu đang vấp phạm, cũng như nêu bật mối nguy hiểm của lỗi lầm này đối với phần rỗi của đương sự, qua một lời khuyên nhẹ nhàng nhưng thẳng thắn: "Hỡi người anh em, hãy cẩn thận giữ mình kẻo mất linh hồn".
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn gửi email Website của thành viên này
Hoai_ke_mui
Thành viên
Thành viên


 

Ngày tham gia: 13/08/2007
Bài gửi: 202
Số lần cám ơn: 2
Được cám ơn 23 lần trong 22 bài viết

gửi email
Bài gửigửi: 02.09.2007    Tiêu đề: chia sẻ Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Chia sẻ: Qua câu chuyện này, theo tôi có một chút tâm tình muốn chia sẻ cùng với anh em, thưa anh em, trong cuộc sống hàng ngày chúng ta đang lăn sả trên dòng đời tội lỗi và cạm bẫy, nhưng tiếc thay chúng ta không có được sự lên án của mọi ngườ nên chúng ta không biết cái lỗi chúng ta mắc, tuy nhiên khi phạm tội người lên án gần gũi với chúng ta nhất, đó bản án lương tâm, nhưng có mấy ai chịu nghe lời tiếng nói từ lương tâm ấy, mà vẫn mắc phải tội làm buồn lòng chúa, mà luơng tâm mách bảo chúng ta là ai, đó chính là thiên thần hộ thủ, ngài luôn đồng hành trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta mà chúng ta vô tình làm cho ngài phải buồn rầu như vậy. Trở lại câu chuyện ,mà anh Romanticlove kể cho chúng ta thấy thiên chúa đến với con người bằng tình yêu thương và tha thứ, chỉ có tình yêu mới hòa giải được những ân oán và ngục tù, Thiên chúa đã sai con một của mình đến thế gian bằng xương bằng thịt, bằng thập giá và sự đau khổ, ngài không đem quyền lực để hoán cải lòng người, mà ngài mang của lễ hy sinh đến để đổi lấy sự cứu độ, vì vậy chúng ta sống phải biết cho đi mới là sự sống, phải biết chia sẻ thì mới có niềm vui tôi có câu chuyện này muốn kể cho mọi người nghe và cùng suy niệm

Chuyện : Có một câu chuyện được đăng trong tạp chí Reader’s digest như sau :

“Một người bạn của tôi trên chuyến trở về Nam Phi sau một thời gian sống ở Âu châu, đã phải chờ khá lâu ở phi trường Heathrow của London. Sau khi mua một li cà phê và một gói bánh qui, cô kéo lê hành lý lỉnh kỉnh tới một cái bàn trống để đọc báo và ăn bánh trong khi chờ đợi máy bay.

Khi đang đọc tờ báo buổi sáng, cô nhận ra có người đang sột soạt gì đó ở bàn mình. Hé nhìn từ phía sau tờ báo, cô sửng sốt thấy một anh chàng ăn mặc lịch sự đang với tay lấy bánh của cô rồi bỏ vào miệng. Không muốn làm ầm ĩ, cô chỉ nghiêng mình để lấy một cái cho mình. Hai phút sau, cô lại nghe tiếng sột soạt. Anh chàng kia lại lấy thêm bánh để ăn.
Cho đến lúc cả hai đã ăn đến cái bánh cuối cùng trong gói, cô đã tức giận hết cỡ nhưng vẫn không nói được câu nào. Rồi chàng trai bỗng bẻ cái bánh làm hai, đẩy một nửa về phía cô và ăn nửa còn lại, rồi bỏ đi.
Lát sau, khi loa phóng thanh gọi tên cô, và yêu cầu cô xuất trình vé, cô vẫn còn bừng bừng cơn giận. Các bạn hãy thử tưởng tượng sự xấu hổ của cô khi cô mở túi xách ra và khám phá ra rằng gói bánh của mình vẫn còn nằm nguyên trong đó. Thì ra từ nãy tới giờ cô đã ăn bánh của người ta. Chàng kia đã chia sẻ với cô đến miếng bánh cuối cùng. Thật là một con người tốt bụng”

Câu chuyện cho thấy cái nhìn của chúng ta về người khác không luôn luôn chính xác, thậm chí nhiều khi còn nhầm lẫn nữa. Vì thế đừng vội xét đoán, kết án. Và cũng phải sẵn sàng thay đổi cái nhìn của mình khi chúng không còn đúng với sự thật nữa. Quan trọng hơn nữa, nếu chúng ta muốn có những thay đổi lớn trong cuộc đời mình thì trước hết phải thay đổi cách nhìn về người khác. Hãy đeo cặp kính khác rồi mọi sự sẽ thay đổi theo ta.
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn gửi email Website của thành viên này
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 20.11.2008    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Câu chuyện về “Vị Ẩn Tu Gây Nhiều Gương Xấu” có thật hay hư cấu, và không nói xảy ra vào thời đại nào, trung cổ hay đương đại? Vào thời trung cổ có rất nhiều Vị Ẩn Tu, và rất vô lý khi chọn đời sống ẩn tu lại còn mang theo nữ nhân!. Thời đương đại thì người Ẩn Tu ít đi dần đến không còn nữa. Hơn hết phải minh bạch Vị Ẩn Tu này thuộc Dòng Tu nào mới đánh giá có sai luật Dòng hay không. Trường họp đôi Nam Nữ chọn cách sống riêng trong sa mạc, nơi rừng sâu xa lánh trần thế nhiều cậm bẩy thì cái gọi là "gương xấu" không thành vấn đề.
Mặt khác, các Chủng sinh Chính Thống Giáo khi học hết năm thứ IV thần học thì về nhà lấy vợ, sau một năm trở lại Chủng viện nhận lảnh Chức Thánh Linh Mục, thì hành vi Vị Ẩn Tu nọ còn cho mổi người cái nhìn bỏ ngỏ.

Ở thời đương đại quyển tiểu thuyết tựa “Quỉ hỏa ngục không bao giờ ngừng” có đoạn : …. Khi toán lính ập vào bao vây nhà gia đình kia thì có 3 em nhỏ chạy túm tụm gọi “Ba ơi! Má ơi! Có lính tra xét nhà ta kìa”… Đó là việc bố ráp bắt các Ông Cố đạo, Ông Linh Mục này đã qua mặt được bọn lính bằng trá hình làm chồng, làm Cha của trẻ nhỏ, của thời Liên Bang Sô Viết. Mà nhờ đó người Tín hữu mới có được của ăn Linh Thánh bởi người cha của 3 trẻ nhỏ.
Nêu lên giai thoại này hy vọng đâu đây có sự thông cảm khi gặp phải những trường họp tương tự. (Mt : 6- 14, 15) “Chúa phán: Nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ không tha lỗi cho anh em”.

Cái thời nhà thờ vắng bóng không còn ai đến hoặc lác đác vài Cụ Ông Cụ Bà vào nhà thờ, thì một hôm vào lúc 1 giờ khuya, trời lạnh rét rung, có một Phụ nữ quấn khăn như giấu món gì trên ngực chạy nhanh vào Nhà thờ xin Linh mục Rửa tội. Cha hỏi : Rửa tội cho ai? Người Phụ nữ mở khăn quấn ở ngực bế một trẻ thơ đáp : Xin Cha Rửa Tội cho Bé này ạ! Cha hỏi : Bé sinh ngày nào? ở đâu? Tên là gì? Người Phụ nữ đáp : ………… Cha xứ cảm động nói : Chị mau bế Cháu về kẻo có người nhìn thấy, trước đây 5 ngày cùng vào giờ nầy có một người đàn ông ẩm Cháu đến xin tôi Rửa Tội rồi, tên tuồi, ngày sinh và nơi ở đúng như thế. Trên đường về người Phụ nữ suy nghĩ, a! tối hôm đó mình trực ở cơ quan…!!!

Câu chuyện cho ta thấy với sự giữ đạo khó khăn thế nào, Chồng lén Vợ, Vợ lén Chồng vì luôn đề phòng cảnh giác nhau, anh có thể là Cán bộ theo dỏi Chị và ngược lại, của chế độ gọi là “Bức màn sắt”. Một lần nữa vì là giáo dân tin yêu Chúa ta cần phải thông cảm. (Mt : 7- 1) “Chúa phán : Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán”.

Liên hệ việc “mang kính” để có cái nhìn khác, tôi nhớ câu chuyện đời xưa : Có anh chàng kia không biết đọc chử bị người người chế nhạo. Anh chàng ra chợ tìm mua cho mình cặp kính, nghĩ rằng mang vào mắt thì sẽ đọc được chử, do thấy các Ông Cụ mỗi khi đọc báo thì mang kính…
Ai cũng biết cho dù anh đó có mua nhiều cặp kính mang vào mắt cũng không đọc được chử, cũng như người đang bệnh mắt có đeo bao nhiêu kính cũng không hết bệnh, mà do cái tâm, nảo bộ. Không khéo lại mang đến sự mạ lị không cần thiết. (Mt : 15 – 11) “Chúa Phán : Không phải cái “vào” miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng “xuất” ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế”.-
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Truyện, ký, tiểu thuyết, Ä‘oản khúc...


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net